Thùy Hồng Điện.
Huyền Thương Quân sau khi để Bích Khung Tiên Tử chính thức bái sư, liền sắp xếp cho nàng đến Thiên Quyền Cung của Văn Khúc Tinh Quân.
Người mới vừa đưa đi, gương Tố Nguyên trong điện của hắn liền xuất hiện một mảnh ruộng thuốc, chính là Huyền Hoàng cảnh. Huyền Thương Quân trong lòng rét lạnh, ngưng mắt nhìn lại, đang thấy Càn Khôn Pháp Tổ hiện trong gương, nói: “Bệ hạ triệu kiến, bần đạo tạm thời rời Huyền Hoàng cảnh. Nơi này trước mắt giao cho Quân Thượng trông coi.”
Huyền Thương Quân đối với ý đồ của lão rõ như lòng bàn tay: “Thiên tôn hôm nay cố ý để cho nàng nghe chuyện, là muốn quan sát phản ứng của nàng?”
Càn Khôn Pháp Tổ gật đầu: “Nếu như nàng thật sự là Ma nữ được Ma tộc phái tới thăm dò tin tức, lo sợ, hoài nghi, thậm chí là động cơ tới chỗ này, đều sẽ khiến cho nàng lộ ra chân tướng. Bần đạo sau khi rời đi, Huyền Hoàng cảnh sẽ cho nàng tự do ra vào. Nàng tu vi không cao, không phá hỏng cái gì được. Quân Thượng trông coi cử chỉ đi đứng của nàng là được.”
Huyền Thương Quân ừ một tiếng, nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.
Quả nhiên, sau khi Càn Khôn Pháp Tổ rời đi, Huyền Hoàng cảnh cũng chỉ còn lại Dạ Đàm cùng mấy tiên đồng. Tiên đồng được chủ nhân phân phó, cũng không đi theo trông coi.
Trong gương Tố Nguyên, Dạ Đàm đầu tiên là lật xem đan dược mà Càn Khôn Pháp Tổ chuẩn bị cho nàng. Lật một hồi nàng vẫn không thấy vừa lòng: “Cái gì vậy, tất cả đều là quá hạn chất lượng kém rồi? Còn muốn hướng Thùy Hồng Điện bắt đền mười lần, ta cũng biết lão không có lòng tốt như vậy đi!”
Huyền Thương Quân nhất thời có dự cảm bất thường.
Dạ Đàm coi thường những đan dược này, nàng cầm một túi linh châu vừa mới thắng được lúc đánh mạt chược, Đông du Tây dạo, chỉ chốc lát sau đã đến phòng luyện đan.
Thiên giới Càn Khôn Pháp Tổ, luyện đan cùng luyện khí đều là số một.
Tiên đồng giữ cửa được căn dặn, không hề cản nàng. Dạ Đàm đi tới nơi này như thể đã đến thiên đường.
“Oa!!” Nàng đưa tay sờ lò luyện kia, lò luyện cao chừng sáu người, trên có khắc âm dương bát quái, như một người khổng lồ màu đồng cổ, yên lặng cúi nhìn nàng.
Bên cạnh lò, chất đầy vật liệu được sắp xếp ngăn nắp. Nàng mở cái rương này ra, kêu to: “Huyền Vũ Tinh Tinh!” Lại tiếp tục kéo cái ngăn kéo ra: “Oa! Hàn Minh Diêu Thạch!” Lại nhìn trên cái giá bên cạnh, thiếu chút nữa nhảy cỡn lên: “Vong Xuyên Quỷ Thiết...”
Nơi này lấy ra bất kỳ loại nào, đều là chí bảo mà bốn giới khó tìm được.
Dạ Đàm chuẩn xác gọi tên mỗi một dạng vật liệu, ôm Vong Xuyên Quỷ Thiết không buông tay. Ngay cả quạt Man Man trong tay cũng cầm không vững, cao hứng đến muốn té xỉu.
Man Man biết dưới tình hình như thế, nhất định là có người giám sát, cũng không dám nói nhiều. Nó từ trong tay nàng nhảy xuống, cũng không ngụy trang thành cây quạt nữa.
Loại thời điểm này, một chút sai sót, liền bị chém đầu. Nó yếu ớt nói: “Có thể khắc chế một chút không?”
Dạ Đàm nói: “Ngươi thì biết cái gì? Nơi này mới thật sự là tiên cảnh! A, nếu đã tới nơi này, không vì mình luyện một món pháp bảo, ta chết không nhắm mắt!”
Nàng quan sát trái phải, Man Man run run: “Người muốn làm gì?”
Dạ Đàm trực tiếp leo lên trên lò luyện, đem nắp lò mở ra nhìn vào trong: “Thử lò.” Nàng đem Ngưng Tuyệt Châu trên người bỏ vào, lại đem toàn bộ linh châu hôm nay thắng được, đổ vào bên trong.
Sau đó trực tiếp dùng tam muội chân hỏa của Càn Khôn Pháp Tổ mở lò.
Huyền Thương Quân trong tay nắm bức vẽ Bàn Long Cổ Ấn được Thiên tướng trấn thủ Quy Khư đem về, vốn đang kiểm tra xem xét, lúc này lại không tự chủ được bị thứ trong gương hấp dẫn.
Dạ Đàm đem linh lực của linh châu, bỏ vào toàn bộ Ngưng Tuyệt Châu, kiểm tra sức nóng của tam muội chân hỏa, đối với hiệu quả của lò luyện cũng nhanh chóng nắm vững. Sau đó, nàng đem Mỹ Nhân Kích của mình ra, thành thạo vẽ xong bản vẽ. Sau đó leo đến trên cái giá, lấy xuống đủ loại vật liệu cần dùng, xác định đủ phân lượng, trực tiếp điều chỉnh lò luyện, đem Mỹ Nhân Kích cùng vật liệu đều bỏ vào.
Sau đó đóng lò, khai hỏa.
Huyền Thương Quân ngồi không yên —— Càn Khôn Pháp Tổ thật sẽ hướng Thùy Hồng Điện bồi thường mười lần! Hắn có phải hay không sớm biết đây chỉ là châu chấu?!
Hắn phất áo đứng dậy, Phi Trì thấy hắn đi vội vả, mới chỉ kêu một câu: “Quân Thượng.”
Trước mắt đã không thấy bóng dáng.
Huyền Hoàng cảnh.
Dạ Đàm thật cao hứng mở lò, nàng không chút khách khí, lập tức kêu mấy tiên đồng đi vào: “Đều tới đi.” Nàng cầm lấy Hỏa Hầu Bài của Pháp Tổ, đem số giờ cần phải dùng mấy phần lửa kia viết rất rõ ràng, “Theo cái này trông coi lửa, hiểu chưa?”
Tiên đồng nhìn nhau một chút, dù sao chủ nhân đã dặn dò không cần quản thúc nàng, vậy thì mặc kệ đi. Họ khom người đáp ứng.
Dạ Đàm dựng một băng ghế, còn định leo đến chỗ cao nhất của cái giá nhìn một chút xem có cái gì.
Huyền Thương Quân đã tìm đến, một tiếng quát dừng lại còn chưa ra khỏi miệng, đột nhiên Dạ Đàm chân nhỏ đặt trên vai hắn. Váy của nàng quét qua gò má hắn, tiên đồng mặt đầy sợ hãi, Man Man cũng há hốc miệng.
Dạ Đàm dùng sức đạp đạp dưới chân, cảm thấy rất ổn, liền yên tâm lớn mật đi lấy cái rương: “Nơi này nhất định có bảo bối, vậy mới đáng để Càn Khôn Pháp Tổ cất giấu tốt như vậy...”
Sau đó Huyền Thương Quân liền lui về phía sau một bước.
“A ——” Dạ Đàm bị ngã xuống đất, các loại vật liệu cũng theo đó bị nàng dùng hai tay kéo xuống. Chỉ nghe rầm rầm một hồi, phòng luyện đan lộn xộn thành một đống rác.
Man Man từ kẽ hở của đôi cánh nhìn ra phía ngoài, vẻ mặt vô cùng thê thảm: “Không đúng a, cái này chẳng lẽ không phải là hắn đỡ lấy nàng, tới ôm nữ nhân vào lòng, sau đó hai người thâm tình đối mặt sao?”
“Thiểu, Điển, Hữu, Cầm!!” Dạ Đàm từ trong đống tro bò dậy, lúc này nói là nhếch nhác đều là hết sức mỹ hóa. Nàng dùng năm ngón tay bới tóc, câu nói kế tiếp còn chưa mắng ra miệng, liền cảm thấy thân thể nhẹ một chút.
Được rồi, Huyền Thương Quân trong tay lại thêm hai quả hạch đào trơn bóng. Một quả hạch đào vỏ ngoài đầy tro bếp, Huyền Thương Quân dẫn nước rửa sạch.
Nước ngọt của Giao Trì theo tay hắn chảy xuống, Dạ Đàm ở trên ngón tay hắn bị cọ loạn một trận, dùng bàn tay của hắn đem mỗi một đường vân của quả hạch đào đều chà rửa sạch sẽ. Trong lòng bàn tay hắn có vết chai dày, chà còn thật thoải mái.
“Ai.” quả hạch đào Man Man thở dài một cái.
Huyền Thương Quân đem hai quả “Hạch đào” rửa sạch sẽ. Tiên đồng vào thu dọn phòng luyện đan. Huyền Thương Quân tiện tay lật xem bản vẽ của Dạ Đàm cùng với Hỏa Hầu Bài, như có điều suy nghĩ.
Dạ Đàm ở lòng bàn tay hắn lăn qua lộn lại, Huyền Thương Quân đột nhiên đem nàng đè ở trên bản vẽ, nói: “Cánh hoa thứ hai, Thanh Lôi Phật Sa thêm hơi nặng.”
Dạ Đàm lăn đến chỗ Thanh Lôi Phật Sa kia, nói: “Khi đúc luyện Mỹ Nhân Kích ta không đủ kinh nghiệm, tài liệu cũng không nhiều, liền tăng thêm một đồng Tà Tâm Ma Nham. Tăng Thanh Lôi Phật Sa là vì để triệt tiêu tà khí của Tà Tâm Ma Nham. Bằng không, nếu như tu vi giục đến tận cùng, sát ý của binh khí có thể sẽ ảnh hưởng đến thần trí của chủ nhân.”
Huyền Thương Quân năm ngón tay hơi ngừng lại, suy nghĩ hồi lâu, lại ừ một tiếng. Sau đó, hắn hỏi: “Đúc khí thuật dựa trên kiến thức rộng lớn, thiếu niên thành công vô cùng ít ỏi. Lão sư của ngươi là người nào? Vì sao tuổi còn trẻ, lại có thành tích này?”
Dạ Đàm đột nhiên nghĩ tới mình đang nói chuyện với ai, nhất thời cuộn tròn qua một bên: “Cần ngươi quản chắc! Hừ!” Hạch đào xoay người, đưa lưng về phía hắn. Đáng tiếc hạch đào chính là hạch đào, đưa lưng về phía hắn, cũng vẫn là hạch đào.
Huyền Thương Quân đưa tay, muốn đem nàng lộn lại. Dạ Đàm giận đến tiếp tục quay người đi.
Trò chơi này chơi bốn năm lần, lão nam nhân này thật là vừa nhàm chán lại cố chấp! Xem ra nàng không nói lời nào, hắn có thể chơi đùa nàng một đêm. Nàng rốt cuộc nói: “Ta từ nhỏ chính là được Li Quang Thị đào tạo thành Thiên phi nha. Phụ vương sợ Thần Tộc không hài lòng, ngày ngày bắt ta chuyên cần học tập. Danh sư nào cũng mời tới. Ta biết được nhiều, có gì kỳ quái đâu?”
Nàng từng câu thản nhiên, nhưng cũng là từng câu nói dối.
Huyền Thương Quân nghe vào trong tai, nhưng cảm thấy cái này cũng thuyết phục. Đến mức hắn bắt đầu hoài nghi phán đoán của mình.
—— nàng thật có thể là do Li Quang Thị dụng tâm bồi dưỡng thành Thiên phi. Ít nhất, luyện khí cùng hiểu biết pháp trận đến xem, nàng chính là Li Quang Thị khiến cho Thần tộc ngạc nhiên mừng rỡ.
Nhược điểm duy nhất, chỉ là tuổi quá nhỏ, tu vi nhỏ.
Hắn hỏi: “Li Quang Dương nếu lệnh cho ngươi chuyên cần học tập, chẳng lẽ không dạy ngươi lễ phép?”
Dạ Đàm liếc mắt: “Dạy rồi. Nhưng ta dựa vào cái gì mà phải học? Thiên phi của Thần Tộc các người giỏi lắm sao? Ta mới không quan tâm.”
Bộ dáng một thiếu nữ phản nghịch. Huyền Thương Quân càng cảm thấy có thể tin tưởng, phải chăng Li Quang Thị quản thúc quá nghiêm, cho nên tính tình của nàng mới phản nghịch?
Xem ra là tự mình đa nghi.
Hắn nói: “Nếu Càn Khôn Pháp Tổ một lát nữa không về được, ngươi liền theo ta trở về Thùy Hồng Điện, tiếp tục học thuộc Thiên quy đi.” —— dẫu sao Huyền Hoàng cảnh nhiều vật quý giá, với năng lực phá hoại này của ngươi... Quả thực không thích hợp ở lâu.
Dạ Đàm không để ý tới hắn, hắn nhìn vào đồng hồ cát, hiếm thấy tốt bụng nhắc nhở: “Khoảng cách tới lúc ngươi thuộc lòng Thiên quy, chỉ còn lại sáu giờ.”
Trong lòng bàn tay hắn, quả hạch đào Dạ Đàm buột miệng mắng to.