Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 479: Chương 479




Dù là hợp đồng hôn nhân thì Tề Lăng Hạo vẫn cảm thấy vui vẻ hạnh phúc vì được cùng Kiều Uyển Vũ bước vào lễ đường, được nên duyên chồng vợ với cô.

Sau khi Kiều Uyển Vũ tốt nghiệp đại học thì quay trở về Pháp để lập nghiệp, ban đầu những thiết kế của cô chỉ được bày bán ở một cửa hàng nhỏ không danh tiếng mà thôi cũng khá là chật vật.

Lúc này thì Tề Lăng Hạo đã cho xây dựng xong dinh thự Hoàng Kim Uyển Cảnh ở Pháp đây sẽ là tổ ấm của anh và Kiều Uyển Vũ.

Lần đầu tiên đưa Kiều Uyển Vũ đến Hoàng Kim Uyển Cảnh, Tề Lăng Hạo đã hái một đóa hóa Pensee trong vườn tặng cho cô xem như lời tỏ tình nhưng cô không hề hay biết.

Tề Lăng Hạo cũng là nhân vật tầm cỡ nên siêu mẫu quốc tế Alice Ly lúc đó cũng có chút ấn tượng với anh, anh đã mời cô ấy đi ăn tối và giới thiệu mẫu thiết kế của Kiều Uyển Vũ, ban đầu Alice Ly cảm thấy không vui vì Tề Lăng Hạo gặp cô vì mục đích khác nhưng sau khi nhìn thấy những thiết kế quá hoàn hảo kia thì cô hoàn toàn bị chinh phục.

Alice Ly thốt lên: “Thiết kế này quá đẹp đi ở đâu mà anh có được vậy hả?”.

Tề Lăng Hạo mỉm cười đáp: “Tôi mua nó ở một của hiệu tên là RS ở đường X nếu cô có hứng thú thì đến đó mà xem”.

Alice Ly vào thẳng vấn đề luôn: “Nếu tôi đoán không lầm thì Tề thiếu là đang cố tình PR giúp cho cửa hàng nhỏ đó đúng không hả?”.

“Tùy cô nghĩ đi nếu có hứng thú thì hợp tác với cô ấy nhất định cô ấy sẽ không làm cô thất vọng đâu”.

Alice Ly đã tìm đến cửa hàng nhỏ của Kiều Uyển Vũ và cảm thấy rằng tất cả trang phục ở đây cô đều thích hết nên mua rất nhiều, trong các sự kiện mình tham dự cô ấy đều diện thiết kế của Kiều Uyển Vũ. Vì có sự PR miễn phí thiết thực đến từ Alice Ly nên sản phẩm của Kiều Uyển Vũ bán rất chạy đến nỗi không có hàng để bán.

Tề Lăng Hạo nói với Kiều Uyển Vũ anh có thuê một trụ sở công ty và một nhà xưởng lớn để mở rộng tập đoàn Hoàng Kim nhưng cuối cùng kế hoạch bị hủy bỏ nên có thể cho cô mượn để bắt đầu kinh doanh, anh bảo rằng bỏ không thì lại phí.

Kiều Uyển Vũ nhận sự giúp đỡ của Tề Lăng Hạo vì nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp nhưng thật ra trụ sở công ty và cả nhà xưởng đều là do Tề Lăng Hạo đầu tư cho cô trước hết.

Thương hiệu RS bắt đầu được công chúng biết đến nhiều hơn qua sự PR của siêu mẫu Alice Ly, làm việc chung lâu dần Alice Ly cảm thấy cô rất thích trang phục mà Kiều Uyển Vũ thiết kế nên đã đầu quân hẳn về công ty RS của Kiều Uyển Vũ luôn.

Chi nhánh thứ nhất, chi nhánh thứ hai rồi đến chi nhanh thứ 500 của thương hiệu RS phân bố khắp nơi trên thế giới từ một cửa hàng nhỏ Kiều Uyển Vũ đã làm nên đế chế thương hiệu mang tên RS của mình.

Những lô hàng lớn đầu tiên mà Kiều Uyển Vũ ký hợp đồng với khách hàng đều do Tề Lăng Hạo là người đứng sau, thậm chí các cổ đông bí mật cũng chính là anh đứng đằng sau góp vốn xây dựng nên RS nhưng không để cho cô biết.

Tề Lăng Hạo từ nhỏ đã có năng khiếu về thư pháp, từ sau khi đôi mắt không thấy được màu sắc anh đã đến gặp một vị giáo sư cũng có đôi mắt đơn sắc như anh để học cách phân biết các tông màu đậm nhạt thì có thể là màu gì, anh còn học vị giáo sư này dạy vẽ các họa tiết bằng mực tàu vô cùng sống động.

Vì biết Kiều Uyển Vũ rất đam mê thời trang nên Tề Lăng Hạo từng thử vẽ mực lên vải và thành công ngoài mong đợi anh thử gửi sản phẩm đầu tiên đến cho Kiều Uyển Vũ xem cô phản ứng thế nào.

Ngày hôm đó Kiều Uyển Vũ về nhà thì thấy một bộ sườn xám màu đỏ có nét mực tàu vẽ tay lên rất sống động nên vô cùng thích thú, Tề Lăng Hạo đứng đằng sau nhìn thấy sự vui vẻ của cô thì cũng cong môi mỉm cười.

Về sau Tề Lăng Hạo lấy tên là Vin để gặp gỡ trao đổi với Kiều Uyển Vũ về hội họa và hợp tác thiết kế nhưng anh sợ cô sẽ nhận ra anh nên luôn ngồi đằng sau bức bình nhìn cô vui vẻ hoạt bát nói chuyện với mình.

Tuy hai người xuất thân ở hai điều kiện khác nhau đi theo hướng khác nhau nhưng chỉ cần có một chút điểm chung để giao nhau ở một thời khắc nào đó cũng là rất đẹp rồi.

Nghe Hàn Côn Nhị nói đến đó nước mắt của Kiều Uyển Vũ đã ướt đẫm mặt từ bao giờ, tay cô nắm chặt thành nắm đấm cố kìm chế bản thân mà không được.

“Hóa ra toàn bộ sắc màu trong cuộc đời tôi đều do Lăng Hạo hy sinh mà có, anh ấy đã sống với đôi mắt đơn sắc đó ngần ấy năm quả thật không dễ dàng gì hết, vậy mà tôi lại không hề hay biết tất cả những gì mà anh ấy đã làm cho tôi”.

Hàn Côn Nhị thở dài lên tiếng: “Thật ra tôi cảm thấy rất là ngưỡng mộ tình yêu của Lăng Hạo dành cho cô một tình yêu chân thành xuất phát từ trái tim không toan tính, tự nguyện cho đi mà không cần hồi đáp”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.