Hôm nay lại là một ngày làm việc đầy mệt mỏi. Đang tính đi pha chút cafe để uống, thì Tần Hạ-một trong những người đồng nghiệp thân thiết của Mặc Khả Niệm vội chạy đến bảo cô:
- Khả Niệm, chủ tịch gọi cậu lên phòng ông ấy bàn chuyện kìa. Nghe nói là bàn về dự án của cậu phụ trách đó, mau lên đi nhanh.
Mặc Khả Niệm nghe xong cũng có chút ngạc nhiên, vội để ly cafe xuống bàn rồi đi lên phòng Mặc Hàm.
Trong phòng của Mặc Hàm bây giờ, người ngồi đối diện với ông ta không ai khác chính là người con rể tương lai-Giang Hạ Thần.
Vừa nhâm nhi tách trà, Giang Hạ Thần vừa ngắm nhìn quang cảnh xung quanh. Phải nói sao nhỉ? Nơi này quả thật so với công ty của Giang gia thì quá là nhỏ bé. Chắc chỉ bằng một phần nhỏ như ngón tay út mà thôi.
Nhìn tổng quan từ bên ngoài thì có vẻ khá rộng đấy nhưng sao vào bên trong rồi nó khác quá. Lúc anh đến đây cũng không được đón tiếp cẩn thận nữa, thật đáng thất vọng.
Mặc Hàm liếc nhìn anh rồi nhìn sang người thư kí ở bên cạnh, ông có chút ngạc nhiên hỏi:
- Sao con qua đây không bảo ba để ba cho người đón tiếp cẩn thận?
Giang Hạ Thần đến không thông báo trước cho ông ta thì không sao nhưng ngay cả Mặc Mộc Lan luôn ở bên cạnh anh cũng không hề báo lại với ông. Chắc hẳn ông luôn nghĩ rằng người con gái yêu quý của mình sống ở Giang gia chắc hạnh phúc và sung sướng lắm nên mới không thấy về nhà thăm.
Giang Hạ Thần nhìn ông ta rồi nở nụ cười nhạt:
- Như vậy thì phiền quá, cứ bình thường thôi.
- Được. Mà dự án lần này là do em vợ con phụ trách. Lát nữa con bé sẽ lên đây, con cố gắng giúp đỡ em nhé.
- Tất nhiên rồi ạ.
Vừa dứt lời, cánh cửa phòng liền được mở ra. Mặc Khả Niệm bước vào, ánh mắt cô khẽ dừng lại trên người Giang Hạ Thần. Chuyện gì thế này? Hôm trước họp không phải nói là sẽ hợp tác cùng Mạc gia sao? Bây giờ Giang Hạ Thần xuất hiện ở đây là sao?
Thấy cô, Mặc Hàm vui vẻ nói:
- Chắc hai đứa cũng biết nhau rồi nên không phải giới thiệu nữa nhỉ? Khả Niệm mau ngồi xuống đi. Hôm nay anh rể con đích thân tới để bàn chuyện hợp đồng, con là người đại diện lần này lên hai đứa nói chuyện đi nhé.
Mặc Khả Niệm ngồi xuống ghế, ánh mắt khẽ nghi ngờ:
- Anh rể, thật là vinh hạnh khi được anh ghé thăm.
Vừa nói xong, điện thoại của Mặc Khả Niệm liền nhận được một dòng tin nhắn của Giang Hạ Thần.
“Sao lại ngạc nhiên như vậy chứ? Gặp anh không vui sao tiểu bảo bối.”
Nhìn dòng tin nhắn kia, Mặc Khả Niệm cố kiềm chế cơn tức giạn trong lòng, cô nở nụ cười thật tươi nhìn về phía của Giang Hạ Thần.
- Nghe nói em phụ trách dự án này, anh thất sự muốn biết xem tài năng của em đó.
Tuy mắt nhìn về phía Giang Hạ Thần nhưng bàn tay bên dưới bàn của Mặc Khả Niệm lại thuần thục gõ dòng chữ.
“Rốt cuộc anh có mục đích gì vậy, anh rể?”
Nhận được tin nhắn, Giang Hạ Thần khẽ mỉm cười.
- Dự án lần này em muốn thiết kế nhẫn cầu hôn.
Bàn tay bên dưới tiếp tục gõ chữ.
“Anh đừng có mà linh tinh, mau trở về Giang gia đi. Đến đây làm loạn không ổn đâu.”
Rất nhanh sau đó, Mặc Khả Niệm đã nhận được tin nhắn hồi âm.
“Ổn chứ sao không.”
Kèm theo đó là giọng nói trầm ấm của Giang Hạ Thần:
- Vậy em có thể nói chi tiết hơn về dự án không?
- Được chứ.
Đưa cho Giang Hạ Thần tập tài liệu, Mặc Khả Niệm bắt đầu màn thuyết trình của mình. Nhìn cô chăm chú nói về dự án của bản thân, Giang Hạ Thần khẽ cảm thán “Xinh như thiên thần vậy.” Ngay cả cách làm việc cũng vô cùng nghiêm túc, Giang Hạ Thần anh chính thức chọn cô làm Giang phu nhân rồi đó.
- Đó toàn bộ là thông tin về dự án của em, anh muốn sửa đổi hay thêm ý kiến gì không?
- Hiện tại thì anh chỉ muốn bổ sung một chút về hình thức và ý nghĩa của nó thôi.....
Hai người cứ thế mà củng cố cho dự án của Mặc Khả Niệm thêm hoàn thiện. Xong việc, Giang Hạ Thần liền nói:
- Được rồi, cứ quyết định vậy đi. Chúng ta kí hợp đồng luôn nhé?
Mặc Khả Niệm tròn mắt nhìn anh, một bản hợp đồng có thể lên tới chục tỷ lại được anh đồng ý kí kết nhanh đến vậy. Trái với những suy nghĩ của cô, Mặc Hàm cảm thấy vô cùng thích thú và phấn khởi vì chỉ cần kí hợp đồng với Giang gia thì ông sẽ nhanh chóng thu được tài trợ từ các cổ đông khác. Hợp tác với Giang gia vốn là ước mơ lâu nay của họ mà.
Sau khi kí xong, chuần bị rời đi thì bất ngờ Giang Hạ Thần lại nên ý kiến:
- Mà không biết Mặc tổng đây có phiền khi tôi cùng Mặc Khả Niệm đi ăn tối chứ? Tôi muốn chúc mừng cho dự án lần này và muốn xem thêm nhiều dự án mới không biết ý Mặc tổng thế nào?
Nghe hai từ “Mặc tổng” khiến cho Mặc Hàm có chút ngại ngùng:
- Được chứ. Mà Hạ Thần này, dù sao chúng ta cũng sắp là người một nhà, chúng ta có thể xưng hô với nhau bằng một cách nào đó thân thiết hơn mà.
Giang Hạ Thần thừa thông minh để hiểu Mặc Hàm đang nói gì anh khẽ gật đầu như đã hiểu sau đó ra hiệu cho thư kí đưa Mặc Khả Niệm rời đi.