Đánh giá: 8.6/10 từ 16 lượt
Nghĩ vậy bỗng nhiên cô lại bật cười, hơn nữa càng cười lại càng lớn, trong thang bộ trống không đều văng vẳng nghe thấy tiếng cười của cô.
Giống như nụ cười của nữ quái vậy.cô bây giờ chẳng phải là người không ra người quỷ không ra quỷ hay sao.
"Lúc này mà còn cười được à?" Sau lưng bỗng nhiên xuất hiện một âm thanh trầm ấm.
Tùng San bị dọa giật mình, con mẹ nó, không lẽ mới như vậy mà đã dụ được quỷ đến sao? cô quay đầu lại, nhìn người đàn ông kia đi tới, vẻ mặt vẫn thản nhiên như không.
Bình luận truyện