Phần lớn thời gian Lăng Phong vẫn có thể miễn cưỡng được coi là một người có tính tình dịu dàng, nếu như không động chạm đến giới hạn chịu đựng của hắn, hắn sẽ không bao giờ tức giận rút kiếm. Nhưng chỉ có một ngoại lệ duy nhất, đó là động chạm đến những người bên cạnh hắn.
Bất cứ ai, chỉ cần làm tổn thương hay sỉ nhục những người bên cạnh hắn, lúc đó Lăng Phong sẽ trở nên vô cùng đáng sợ! Có lẽ, đây chính là lý do mà một kẻ khó thuần phục như Tào Kế Suất, hay cao ngạo như Du Thiên Trì sau khi ở lại bên cạnh Lăng Phong đều phải toàn tâm toàn ý đi theo hắn.
Mạng người không phải cỏ rác, quân hết lòng với ta thì ta sao có thể không báo đáp?
- Nếu đã vậy …
Phượng thánh nữ nói một cách đơn giản.
- Không nói có lẽ vẫn tốt hơn.
Phượng thánh nữ rõ ràng cũng không ngờ thái độ của Lăng Phong lại cứng rắn đến vậy, không khỏi ngây ra. Sau thấy thái độ của Lăng Phong kiên định đến nỗi không có lấy một cơ hội thương lượng, cô không khỏi lắc đầu, nửa giận nửa không, không biết nên khóc hay nên cười nữa.
- Tông chủ, thánh nữ điện hạ có lẽ có chuyện quan trọng gì cần thương lượng với ngài, ta nghĩ mình nên tạm thời lánh đi một lát.
Không đợi Lăng Phong cự tuyệt, Thích Thiên Ách mỉm cười lắc đầu, thầm truyền âm nói: Kẻ thù trước mắt của Sáng Tông quá nhiều, vị Phượng thánh nữ thái độ với chúng ta từ trước đến nay cũng tốt, có lẽ cũng muốn kết giao đồng mình! Lăng huynh đệ, đệ cũng nên nghe một chút.
Suy nghĩ một lúc, Lăng Phong hiểu Thích Thiên Ách định nói gì, gật gật đầu nói:
- Vậy Thích đại ca huynh đi nghỉ một lúc đi.
Phượng thánh nữ rõ ràng đã nhìn thấy Thích Thiên Ách truyền âm cho Lăng Phong nhưng không có bất cứ phản ứng gì, chỉ nhấc chén trà trên bàn, chậm rãi nhấp một ngụm.
Đợi Thích Thiên Ách rời đi rồi, Lăng Phong mới lạnh lùng lên tiếng:
- Được rồi, thánh nữ điện hạ tìm ta có việc gì, bây giờ có thể nói được rồi đấy.
Không biết vì sao, Phượng thánh nữ từ trước đến giờ luôn thể hiện vô cùng quyết đoán bây giờ nghe thấy một câu nói đơn giản của Lăng Phong lại trở nên do dự. Tay phải nhấc nắp chén, không ngừng gạt lá trà, hơi nước bốc lên khuôn mặt xinh đẹp của cô khiến thần tình uy nghiêm thường ngày bỗng nhiên lộ ra vài tia dịu dàng nữ tính.
Trong vắt như sóng thu nhưng lại mang theo một tia khí tức sai khiến, khoảnh khắc này Phượng thánh nữ trong mắt người khác chẳng khác gì một vị nữ vương nắm giữ quyền sinh tử của hàng ngàn hàng vạn người vừa cởi tấm áo choàng hoàng quyền quý giá, lộ ra bờ vai mềm mại thơm tho.
Mùi thơm, kiều diễm đến kì lạ.
Hừ nhẹ một tiếng, Phượng thánh nữ cuối cùng cũng đậy nắp chén, làn khói mỏng như sương dắt người ta chìm trong không khí mê đắm nhất thời tan biến. Ánh mắt cô hồi phục lại vẻ sắc sảo, trực tiếp nhìn thẳng vào mắt Lăng Phong:
- Mộc tông chủ, ta xin được mạo muội hỏi một câu. Quý tông có thể một lúc đưa ra nhiều tinh chương quý, trực tiếp đè bẹp Huyền Nguyên Tông vậy thì bên trong tông môn nhất định phải có tu vi cực cao thuật luyện sư?
Thấy Phượng thánh nữ tìm mình là muốn hỏi câu này, niệm thức Lăng Phong lập tức vận chuyển: Cô ta hỏi thế là có ý gì? Không lẽ cô ta đã nghi ngờ mình?
Suy nghĩ thêm một chút, Lăng Phong lập tức phủ định luôn suy đoán này của mình. Từ lúc lộ mặt đến giờ hắn chưa bao giờ để lộ ra năng lực trên phương diện thuật luyện sư của mình, tại sao có thể khiến cô ta nghi ngờ được, vậy cô ta hỏi vậy là có ý gì?
Trong nháy mắt, trong đầu Lăng Phong xuất hiện vô vàn ý nghĩ nhưng hắn tuyệt đối không để lộ điều đó ra ngoài, lạnh lùng cười nói:
- Bổn tông đương nhiên có vị thuật luyện sư đó, nếu không sao có thể sáng tạo ra được loại tinh chương mới!
Dừng lại một lúc, hắn lại nói tiếp:
- Không lẽ Phượng thánh nữ cũng có cảm hứng với tinh chương của bổn tông? Đợi ngày mai bổn tông định xong giá cả, ta có thể dành cho Phượng Tộc một cái giá ưu đãi nhất.
- Không phải.
Phượng thánh nữ trả lời một cách vô thức, ngay sau đó có vẻ cô cũng cảm thấy mình trả lời quá cứng, vội vàng bổ sung:
- Tất cả tinh chương của quý tông Phượng Tộc ta đương nhiên đều có hứng thú, nhưng việc hợp tác có thể đợi đến sau này hãy nói. Về phần vị thuật
luyện sư của quý tông.
Ngữ khí của cô chậm lại, từ ngữ sử dụng cũng cẩn thận hơn, như sợ làm Lăng Phong khó chịu:
- Không biết Mộc tông chủ có thể dẫn ta đi gặp được không?
Lăng Phong thầm cảm thấy có chút hoài nghi, mặc dù thuật luyện sư trong Thần Vẫn Đại Lục rất được mọi người kính trọng nhưng nhìn thế nào cũng không thấy Phượng thánh nữ giống người có thần tượng để sùng bái.
Vậy cô ta muốn gặp thuật luyện sư để làm gì?
Mang theo tia nghi vấn đó trong lòng, Lăng Phong không muốn từ chối cô ta quá trực tiếp để cô ta thêm hoài nghi, chỉ nửa đùa nửa thật nói:
- Câu hỏi này của Phượng thánh nữ, nếu như không phải vì tin vào danh tiếng Phượng Tộc có lẽ ta đã nghĩ rằng Phượng thánh nữ đến đây để thăm dò Sáng Tông rồi.
- Không.
- Ha ha, đùa thôi mà.
Lăng Phong cười, khoát khoát tay, sảng khoái nói:
- Vậy để ta mời sư huynh đến.
Sư huynh?
Không đợi cho Phượng thánh nữ đặt câu hỏi, Lăng Phong đã lớn tiếng gọi lớn:
- Thích đại ca, phiền huynh mới sư huynh của đệ đến phòng khách một chuyến.
Quen nhau lâu như vậy, hai bên sớm đã rất hiểu nhau, Thích Thiên Ách đáp lại một tiếng, hiểu ngay sư huynh mà Lăng Phong đang nhắc đến là Hải Tư Lam.
Sau khi có được công pháp của Lăng Phong, tu vi của Hải Tư Lam ngày một nâng cao, tiến bộ vượt bậc, bây giờ đã sắp trở thành một ngụy linh cấp. Cộng thêm khí độ được bồi luyện bao nhiêu năm nay ở Áo La Đế Quốc, cả con người phóng khoáng vô cùng, dùng để đóng cao nhân rất thích hợp.
Chỉ một lúc sau, Hải Tư Lam đã tay áo phất phơ bước vào phòng khách, phong thái tự nhiên, râu dài phất phơ.
Vừa nhìn thấy Lăng Phong, hắn liền mỉm cười:
- Sư đệ, đệ gọi ta có chuyện gì?
- Ừm, có chuyện phiền sư huynh.
Lăng Phong cũng bắt đầu diễn kịch, chỉ Phượng thánh nữ nói:
- Vị thánh nữ điện hạ này muốn gặp huynh, nên đệ mời sư huynh đến.
- Ồ?
Hải Tư Lam giả bộ ngạc nhiên, nhìn Phượng thánh nữ nói:
- Thánh nữ điện hạ có chuyện gì?
Hai người kẻ tung kẻ hứng, biểu diễn vô cùng ăn ý người thường dù có luyện tập vài trăm lần cũng không thể làm được như vậy.
Một phần linh hồn hạch tâm của Hải Tư Lam đã bị Lăng Phong nắm bắt, nếu như muốn gọi hắn đến, Lăng Phong chỉ cần động một chút niệm thức, căn bản không cần phiền phức.
Lúc nãy trên đường đến đây, Lăng Phong sớm đã thông qua liên hệ linh hồn kể qua mọi chuyện với hắn nên Hải Tư Lam đương nhiên đã có chuẩn bị.
Từ sau khi Hải Tư Lam bước vào, Phượng thánh nữ chỉ biết há hốc miệng, gần như có thể nuốt trọn cả một quả trứng gà lớn, vẻ cao quý trên mặt gần như đã biến mất thay vào đó là sự kinh ngạc.
Một lúc sau cô mới dần dần bình tĩnh lại, ngạc nhiên hỏi:
- Vị này thuật luyện sư của Sáng Tông?
- Sao? Không lẽ thánh nữ điện hạ nghi ngờ điều gì?
Để diễn kịch, Hải Tư Lam cố tình lộ vẻ không vui và rất tự hào vào thực lực bản thân. Với tính cách của hắn, diễn trò này không phải đơn giản, nhưng lâu ngày tiếp xúc Du Thiên Trì, nhớ được một số biểu hiện của lão thuật luyện sư nên diễn cũng không quá tệ.
- Đại sư chớ trách, ta chỉ là có chút ngạc nhiên thôi.