Tinh Ngự

Chương 297: Q.3 - Chương 297: Bức Tông, Yêu Nguyệt, Tiểu Mơ Hồ.






Trong lúc Lăng Phong xuất chiêu kích sát Dạ Côn Ngô phân thân, Vô Tẫn Hoang Nguyên, Bức Tông tông môn.

Bên trong mật thất u tĩnh, một vị lão giả sắc diện hồng nhuận, trán nứt ra một vệt hồng sắc như có ba con mắt phun phì ra một ngụm tiên huyết, gào thét nói:

- Tiểu tử, ngươi dám giết phân thân của bổn tọa, bổn tọa sẽ lột da ngươi, phơi thây trăm năm, chịu người đời ngược đãi hàng ngàn hàng vạn năm thì mới tiêu tan mối hận này!

Trong tiếng rống điên cuồng, đại môn mật thất mở tung một cách gấp gáp, một thân ảnh mạn diệu xông vào. Nữ tử này nửa thân khải hỏa hồng sắc để lộ ra phần bụng trắng hồng mềm mại như ngọc. Trên rốn điểm một nốt đan hồng tiên diễm như hỏa, tán phát ra vô số mị lực khiến cho tất cả nam tử trong thiên hạ có thể cam tâm nhảy vào lửa.

Chỉ cần tùy ý phất động, thủy lục trường quần sẽ phiêu nhiên lược khai, để lộ ra đôi chân thon dài ngọc nhuận. Làn da trắng mịn như ngà voi, nữ tử yêu dị vừa bước vào phòng chẳng quan tâm đến những thứ khác mà lo lắng hỏi ngay:

- Đại trưởng lão, xảy ra chuyện gì vậy? Ai dám hủy phân thân của người? Không lẽ lão quái vật của Áo La Đế Quốc đã đích thân ra tay? Võ Thần? Thang Thần? Vân Mộng Tông?

Hỏi liền một hồi, nữ tử có vẻ đang nóng ruột lắm. Đại trưởng lão là cường giả linh tôn cấp, dù có phân ra một chút sức mạnh cự linh thì linh giả bình thường cũng không thể địch nổi, là ai dám hạ thủ?

"Tam mục lão giả" điên cuồng rít gào, Dạ Côn Ngô nhãn thần băng lãnh, bây giờ xuất hiện mới là bản tôn của hắn!

Đôi mắt hẹp dài tán phát ra quang mang u lãnh:

- Không biết! Tên này lạ mặt, trước đây chưa gặp bao giờ, hừ! Dám tiêu diệt phân thân của ta thật chẳng khác gì giáng ta xuống một cảnh giới. Tiểu súc sinh! Trả lại ma la cự thần chưởng cho bổn tọa!

Ngữ khí lộ rõ sự phẫn nộ và nuối tiếc tuyệt đại. Thi triển tàng linh tinh chương ẩn tàng một phần sức mạnh vào phân thân không có gì nguy hiểm cho cơ thể hắn nhưng cũng không phải là không mạo hiểm. Nếu như phân thân bị hủy thì tinh kĩ mà bản tôn tu luyện ra cũng biến mất trong một thời gian ngắn!

Dạ Côn Ngô đã tu luyện được ba tinh kĩ, nhờ đó mà một bước vấn đỉnh linh tôn. Bây giờ bị đẩy trở về linh sĩ cấp, sao hắn có thể không giận? Mặc dù tu vi thụt lùi nhưng chỉ cần tu luyện lại một khoảng thời gian nhất định nữa vẫn có thể quay trở lại được, chỉ có điều tinh lực tiêu hao vô cùng kinh nhân.

Nhất là nỗi nhục càng khiến người ta khó có thể tiếp nhận!

- Thế gian này mặc dù thiên tài có thể liên tục xuất hiện nhưng nếu là thiên tài không được nâng đỡ thì tuyệt đối không thể xuất hiện trên thế gian này, đừng nói vấn đỉnh linh cấp.

Yêu dị nữ tử nhíu mày phân tích:

- Đại trưởng lão, người đó có gì đặc thù, phải tìm ra được một tia manh mối gì đó chứ!

- Ồ, Yêu Nguyệt Tông Chủ nói cũng có lý.

Dạ Côn Ngô đã bình tĩnh trở lại, nhíu mày suy tư, cuối cùng nói:

- Cái khác thì không rõ nhưng tên tiểu tử này có hai điểm rất kì lạ! Một là ẩn thân, không biết là công pháp hay thứ khác nhưng hắn có thể ẩn thân một cách hoàn mỹ, nếu như không phải là dùng năng lượng linh vực lung tráo thì không thể ép hắn hiện hình. Còn một điểm khác nữa là chiêu cuối cùng hắn dùng để diệt sát phân thân của bản tôn.

Nói đến đây, Dạ Côn Ngô không khỏi rùng mình, ánh mặt lộ rõ vẻ kiêng kị:

- Đó hình như là linh hồn lực tinh kĩ thuần túy?

Nghe Dạ Côn Ngô nói vậy, yêu dị nữ tử - Bức Tông tông chủ Yêu Nguyệt Lung không khỏi run rẩy cơ thể mềm mại.

- Hừ!

Dạ Côn Ngô hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ta mặc dù tham ngộ tam đại linh kĩ cũng được hiệu xưng linh hồn hệ nhưng trên thực tế so với linh hồn hệ tinh kĩ đích thực thì vẫn không bằng! Linh hồn hệ tinh kĩ thực sự uy lực cực kỳ cường hãn, tham ngộ không hề đơn giản, nhiều cái chỉ có thuật luyện sư mới tu luyện thành công được.

Nói đến đây, hắn lại hít một hơi thật sâu, thể hiện vài phần lạnh lẽo:

- Cũng vì như vậy mà linh cấp thuật luyện sư mới được cường giả đồng cấp coi như một sự tồn tại vô địch!

- Lần trước ta dùng tàng linh tinh chương phụ thân vào Ngưng Nhi chi thân tiến nhập Càn Thiên Giới. Tiểu nha đầu của Ngọc Lan Tông thiên phú dị bẩm, tu luyện thành công với "xích tâm lục thức pháp" tương truyền của tông môn chúng, kết hợp với sức mạnh tự thân của một thuật luyện sư, rất có khả năng tu luyện ra linh hồn hệ tinh kĩ thực sự. Ngoài ra mấy năm nay chưa nghe thấy có thêm linh cấp thuật luyện sư nào xuất hiện!

- Tông chủ!

Dạ Côn Ngô ngữ khí có vẻ không vui. Luận về bối phận thì hắn là sư thúc của Yêu Nguyệt Lung, có tư cách trách cứ cô ta:

- Đại lục này truyền thừa đã bao nhiêu năm, mặc dù những thần chi hàng lâm phương tài mới bắt đầu con đường tu luyện nhưng chuyện tự thân dựng dục tiềm lực cũng không thể khinh thường. Mấy năm nay mặc dù phong bình lãng tĩnh, nhưng ai cũng biết đó là sự yên tĩnh trước cơn bạo phong cuồng vũ mà thôi. Sắp đến đại động loạn rồi, cường giả các nơi hoành không xuất thế mỗi lúc một nhiều, dù có xuất hiện cường giả loại nào cũng không có gì quá đáng! Nên chuyện Áo La Đế Quốc xuất hiện thêm một linh cấp thuật luyện sư chẳng có gì kì lạ!

Yêu Nguyệt Lung cùi đầu, cunng thuận nói:

- Sư thúc dạy rất phải.

- Ừm.

Dạ Côn Ngô tiếp tục nhắc nhở:

- Lần trước ngươi trở về nói với ta nha đầu Nguyệt Lan Tông tu luyện thành công xích tâm lục thức pháp ta đã cảm thấy nuối tiếc vô cùng. Lúc đó ngươi kiên quyết ra tay giết chết nó mới đúng, nếu không đợi sau này nó lớn lên sẽ là một mối họa với Bức Tông chúng ta!

- Ta lúc trước cũng là vì tâm hệ tinh kĩ tinh chương, cái này…

- Hồ đồ! Chỉ có ba miếng tinh kĩ tinh chương nhưng có thể tạo ra ba linh cấp cường giả, không lẽ Bức Tông chúng ta thiếu ba người đó sao?

Dạ Côn Ngô ngữ khí nặng nề, thở dài nói:

- Xích tâm lực thức pháp muốn tu luyện cần dùng niệm thức huyễn hóa thành các loại huyễn tượng tàn khốc. Bất luận địa ngục chi cảnh, cuối cùng hình thành một khỏa xích tử chi tâm cực kỳ cứng rắn, dùng niệm thức rèn luyện thành bách luyện tinh cương! Ngọc Lan Tông ban đầu là do Âm nha đầu tu luyện một thứ pháp môn mà không ai tu luyện, bổn tọa cũng đã từng đến đó chứng kiến. Lúc đó bổn tọa thấy nha đầu thiên tính linh hồn cường đại, mặc dù vẫn chưa được song sinh cự linh chi thể như trong truyền thuyết nhưng không một thuật luyện sư nào có thể sánh được! Vì vậy bổn tọa mới âm thầm làm chút thủ thuật!

Yêu Nguyệt Lung nhất chấn:

- Đại trưởng lão, thì ra là người?

Chiên Như Âm biến thành Tiểu Hồ Đồ tương truyền là do tu luyện công pháp đặc thù mà thành, không ngờ lại là do Dạ Côn Ngô hạ độc thủ.

- Không sai, sao ta có thể trơ mắt đứng nhìn nó trưởng thành và phá hỏng đại sự của Bức Tông được! Chỉ có dđiều ta không ngờ nha đầu đó thiên phú lợi hại, cuối cùng vẫn để nó sống sót, haizzz!

Dạ Côn Ngô phiền não lắc đầu:

- Ở Càn Thiên Giới, nó vẫn chưa thể tham ngộ tinh kĩ, tranh thủ thời cơ đó giết nó là tốt nhất! Bây giờ thì thật quá đáng tiếc.

Nghe được điều bí mật, Yêu Nguyệt Lung không khỏi lộ vẻ ngỡ ngàng, âm thầm tính toán, nếu như để Ngọc Lan Tông phát hiện điều này thì Bức Tông sẽ bị ảnh hưởng như thế nào.

Thấy vậy Dạ Côn Ngô thở dài nói:

- Tu luyện chi nhân vốn dĩ nghịch thủy hành chu, cùng trời đoạt mệnh! Càng ra sức chiến đấu thì càng không thể nắm giữ thiên địa tự nhiên chi tâm, không thể tự nhiên sướng đạt thì không thể cảm ngộ nguyên lực bản chất cầu được linh cấp cảnh giới! Miễn cưỡng tiền tiến, cuối cùng sẽ vì trở ngại nội tâm mà dừng bước.

Yêu Nguyệt Lung thiên tư không tệ nhưng vì tính toán quá mức nên mới chỉ dừng bước ở linh sĩ, nếu không Bức Tông đã thêm một linh tôn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.