Tinh Ngự

Chương 412: Q.4 - Chương 412: Chiến khải huyền bí






Mới vừa rồi liên tiếp tung ra bốn quyền. Sau đó Lăng Phong cảm giác giữa bốn quyền này dường như không có bất luận khoảng cách gì. Chính xác là không có bất luận khoảng cách thời gian gì.

- Hảo tượng tán linh.

Đem thời gian tiêu hao hạ thấp đến cực hạn.

Sự hiểu biết thông suốt không gì sánh được chảy qua nội tâm, giống như cam lộ, tâm thần của Lăng phong vô cùng vui sướng. Hắn rốt cục minh bạch linh tôn vì sao có thể ngạo thị với những cường giả linh cấp tầm thường, thì ra nguyên nhân là ở tốc độ ra chiêu.

Thử hỏi khi đối mặt với tốc độ xuất chiêu vượt xa người thường, thì có thể dùng phương thức gì để chống lại được ngoại trừ việc chịu đòn chứ? Lăng Phong hôm nay, đã cảm nhận được đầy đủ sự thích thú khi lăng nhục đối phương. Lăng Phong đã hiểu được vì sao trong mọi chiêu thức thì nhanh là không thể phá giải nổi.

Hát!

Tiếng quát như sấm, Lăng Phong đánh ra một chiêu bộc lộ triệt để cuồng tính, đơn giản không hề sử dụng bất kỳ kỹ năng gì khác, chỉ là một quyền hợp với một quyền liên tục tung ra, tiếng vang không dứt, chân thần thủ cước cực lớn bị nó oanh tạc không ngừng bay ngược trở về.

Bản thân nắm giữ tam đại tinh kỹ, một trong số đó là linh hồn hệ vô cùng cường đại, linh tôn vực của Lăng Phong so với người bình thường càng cường đại hơn. Phen này, người phải chật vật chống đỡ chắc chắn là Tịch Tùng Tử. Chính bản thân Lăng Phong cũng như Tịch Tùng Tử cũng không thể nào ngờ được gió lại xoay chiều nhanh đến thế.

Rầm rầm rầm! Nương theo thủ cước mỗi lần bị Lăng Phong đánh lui, sắc mặt của Tịch Tùng Tử càng ngày càng tái nhợt đi. Khu động linh khí đồng dạng phải gánh chịu tiêu hao rất lớn, với chân nguyên lực cùng với năng lượng niệm thức đều là một lần khảo nghiệm lớn. Có thể chống đỡ để điều khiển Chân thần Chiến Khải một thời gian dài như vậy đối với Tịch Tùng Tử mà nói, đã là một nỗ lực lớn lao, sao còn có thể chống lại sự công kích điên cuồng của Lăng Phong được? Tình thế của Tịch Tùng Tử hiện tại có thể nói là cung căng hết đà.

Tuyệt đối không thể bị đánh lui nữa.

Một thanh âm cường liệt ở trong lòng hắn vang lên, Tịch Tùng Tử biết rõ, tuyệt đối không thể để cục diện này tiếp tục diễn biến tùy ý, bằng không mình tuyệt đối sẽ thua. Hắn bỗng dưng cắn vào đầu lưỡi, nhất thời mùi máu tràn đầy trong miệng, cảm giác đau đớn khiến đầu óc hắn tỉnh táo hơn. Hai mắt Tịch Tùng Tử mở lớn, lưng cong, thân người ngực bụng thoáng cái đã lớn bên gấp ba bốn lần, cả người phóng đại nhìn phảng phất giống như một con cóc hoặc một con dế chũi. Cuối cùng thì Tịch Tùng Tử cũng đã quyết định tung ra tuyệt chiêu “đáy hòm” của mình.

- Chân thần chi thối, Chân thần chi quyền, Chân thần chi khu, Chân thần Chiến Khải! Hiện! .

Tiếng gào thét vàng lên, chỉ thấy những Chân thần thủ cước đang công kích Lăng phong bỗng nhiên dừng lại, sau đó “đăng” một tiếng quay trở về, tốc độ quay về vô cùng nhanh chóng, tạo thanh ma sát với không khí vang lên những âm thanh cực kỳ chói tai.

Phốc phốc phốc phốc! Bốn tiếng động vang lên, nhất thời Tịch Tùng Tử từ một “con dễ chũi” lại biến thành một quái thú thân mình như sắt thép. Hình dạng của hắn bây giờ cùng với trước kia có khác biệt rất lớn, cho dù là tay cũng phải lớn gấp ba bốn lần, cả người đứng ở nơi đó, liền thoải mái chiếm cứ một phương, mang theo một loại cảm giác áp bách cường liệt. Hình tượng Tịch Tùng Tử bây giờ giống như là ma thần sừng sững giữa hư không.

Môi khép mở, giọng nói ồm ồm, dường như sau khi sinh ra thì thanh âm trực tiếp đi thẳng vào niệm thức của Lăng Phong:

- Mộc tông chủ, ta không thể không thừa nhận, thủ đoạn của ngươi xác thực rất nhiều, dưới tình huống như vậy mà còn có thể có vài con bài chưa lật.

Ngừng lại một chút như để quen thuộc với thanh âm của chính bản thân mình, hắn lại tiếp tục mở miệng:

- Bất quá, vận khí tốt của ngươi cũng nên chấm hết đi thôi, cho ngươi nếm thủ Chân thần áo nghĩa do tam đại tinh kỹ của phong hệ hợp lại mà thành. Chết dưới chiêu thức này ngươi cũng cảm thấy vinh dự và tự hào. Chết đi!!!

Hai tay Tịch Tùng Tử đột nhiên vung lên, trên vai lại lộ ra một cái tay thật lớn nữa, chỉ bất quá cánh tay này so với hai cái kia còn lớn hơn ba phần.

Ba cánh tay hiện ra, vung về phía hư không một chút, đao, kiếm, xoa, mỗi tay đều cầm một thứ binh khí phát ra thanh quang lôi điện lóng lánh, điên cuồng bổ tới Lăng Phong.

Đạo kiếm xoa cùng lúc bổ tới, chung quanh bỗng nứt ra, mỗi một cự ly tới gần đều bị đẩy ngược lại kèm với một tiếng gào thét thê lương, trong mơ hồ lại xuất hiện xu thế ba người hợp nhất.

- Tinh kỹ dung hợp?

Lăng phong ngạc nhiên cả kinh, chợt phát hiện ra mình đã nhìn lầm, ở không gian giữa đao kiếm xoa vẫn luôn tồn tại một khoảng cách rất nhỏ, không nhìn kỹ hầu như sẽ không thấy. Tuy kém hơn tinh kỹ dung hợp một chút nhưng so với những tinh kỹ thông thường thì lại mạnh hơn rất nhiều.

Lăng Phong không khỏi hít một hơi thật sâu, phải biết rằng nếu như thật sự chân chính là tam kỹ hợp nhất, vậy thì trên người Tịch Tùng Tử chính là linh khí viên mãn mà đại linh tôn cường giả sở hữu.

Nếu như quả thật là vậy, việc Lăng Phong có thể làm chỉ có một, chính là: chạy!

Phải chạy trốn thậy xa!

Mặc dù có tự tin lớn là có thể tiến nhập đỉnh phong Tinh Không, nhưng Lăng Phong rất rõ ràng để đạt được chuyện đó hắn còn có một đoạn đường rất dài phải đi. Cho dù có Bảo Nhi trợ giúp, dùng chiến lực bây giờ của hắn đương nhiên là không đủ để đối mặt với đại viên mãn linh tôn. Kể cả liều mạng thì cũng không đủ để gãi ngứa cho cao thủ cấp bậc đó.

May là cũng không phải như vậy.

Một chiêu của Tịch Tùng Tử đánh tới, rất rõ ràng ba tay cùng lúc giơ lên: đao, kiếm, xoa đều thuộc về ba loại tinh kỹ phân biệt, những cũng chính là do bản chất của phong hệ nguyên lực biến thành.

Đao kiếm chủ yếu là nhanh chóng sát thương, chính là ý niệm chính thống ẩn chứa trong phong hệ nguyên lực, thế nhưng chuôi xoa này lại phi thường cổ quái, ba lăng rất hẹp dài, vung lên có thể mơ hồ nhìn thấy khí lưu hình dạng trường xà bay lên, triền miên như muốn bao phủ tất cả mọi thứ trong phạm vi của nó, loại ý niệm này lại thuộc về vận dụng biến dị của phong hệ nguyên lực. Có thể làm được như vậy trình độ đã vào hàng hiếm thấy.

Phát hiện như vậy, Lăng Phong không khỏi nghĩ xem thế là đủ rồi. Nói cách khác, sau khi nhìn thấy công kích của Chiến Khải mà Tịch Tùng Tử đang mang trên người, hắn đã có bước đầu tìm hiểu về tam đại tinh kỹ, một trong số đó là vận dụng nguyên lực biến dị, đồng thời hắn bắt đầu nỗ lực đem ba thứ dung hợp, hiện giờ đã có thành tựu nhất định.

Có thể đạt đến loại cảnh giới này, Lăng Phong tự nghĩ thấy mình còn lâu mới theo kịp. Bảo bối như vậy, không nên bị hủy hoại trong tay một người như Tịch Tùng Tử.

Một luồng sát tâm sinh ra.

Lăng Phong run rẩy nâng hai tay, một đường kiếm ảnh do một trăm linh tám đạo kiếm quang hợp lại thành Thiên địa lao, bắn nhanh về phía trước, thẳng về phía Tịch Tùng Tử, không cho hắn bất cứ một cơ hội né tránh nào.

Hưu!

Tập hợp khả năng của linh tôn, uy lực của Thiên địa lao tăng lên rất nhiều, năng lượng cường liệt chấn động không khí, khiến không gian không ngừng kêu lên, mỗi một đạo kiếm quang đều bành trướng đến cả trượng xung quanh, giống như cột chống trời.

Cùng là một chiêu thiên địa lao nhưng với thực lực bây giờ của Lăng Phong thi triển thì không biết đã hơn trước đây bao nhiêu lần. Chỉ xét về mặt tốc độ thì cũng giống như đi bộ so với ngựa chạy rồi.

Lạc!

- Ha ha ha ha! Tới rất hay! Chân thần Chiến Khải, cùng ta liều mạng.

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Đâm, chém, triền, năng lượng của ba loại tính chất một lần lại một lần nữa chống lại Thiên địa lao, một cái dây leo to bằng đầu ngón tay, như có sức sống từ mũi nhọn của xoa phun ra, sau đó nhanh chóng quấn quanh Thiên địa lao.

Tiếp đó, vô số đạo đao quang kiếm ảnh hạ xuống, khiến cho quang mang của phong hệ nguyên lực gần như ngưng kết thành thực chất, vù vù rơi xuống, làm nát bấy một tầng không gian.

Rung động, liên tục rung động.

So bản chất ý niệm của phong hệ nguyên lực biến ảo thì công kích từ đao kiếm, cùng với xoa được xuất phát từ bổn nguyên phong hệ, cho nên chúng nó khi tấn công rất thuật lợi đi qua những dây leo màu xanh đang quấn chặt, không ngừng làm suy yếu Thiên địa lao.

Mà Thiên địa lao bị dây leo của xoa quấn lấy, căn bản không có cách nào xê dịch hay đổi hướng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cú tấn công này của Lăng Phong chẳng mấy chốc sẽ bị suy yếu triệt để và bị tiêu diệt.

Nhưng là, Lăng Phong sao có thể để chuyện đó tùy ý phát sinh?

Một cỗ ý niệm huyền ảo từ trán Lăng Phong chảy về phía Thiên địa lao, tay hắn không ngừng rung động, mỗi một lần rung động, không gian quanh thân cũng rung động như sóng nước, lay động không ngớt.

Trải qua lúc đầu năng lượng tăng vọt không cách nào khống chế dần dần thông qua mấy lần sử dụng Lăng Phong đã có thể nắm giữ được linh tôn vực, tự nhiên năng lượng sẽ không tràn ra ngoài một cách khoa trương kinh khủng như vậy.

Nương theo niệm thức của Lăng Phong, Thiên địa lao cũng tùy ý biến đổi theo, một luồng lũ hỏa mang thu phóng bất định, hai bên dường như có chút phối hợp, sinh ra trận trận triều âm.

Không ổn!

Tịch Tùng Tử bỗng dưng trừng to mắt, hắn cảm ứng được một loại nguy hiểm cực đại đang nổi lên chờ thời bạo phát, hắn vội điều chỉnh ba cánh tay đồng thời thu lại.

- Phá!

Lăng Phong quát lên một tiếng:

- Bạo!

Một chữ vô cùng đơn giản nhưng lại ẩn chứa lực lượng làm rung động lòng người, chỉ thấy một trăm linh tám đạo kiếm quang lóe sáng và bắt đầu ào ào tan ra, kỳ lạ ở chỗ trong quá trình tan rã, mơ hồ có quang hoa hỏa tinh từ trong kiếm quang phun ra.

Mỗi một đạo kiếm quang bắt đầu bắn ra đều là chuỗi tinh ngọc hỏa tinh, mỗi một điểm hỏa tinh lại có thể làm dấy lên một đóa hoa lửa nho nhỏ, sau khi hoa lửa tàn cũng chính là lúc lực lượng bạo tán! Lực lượng hỏa hệ tràn ngập khắp không trung mang theo sự phá hoại to lớn và sức bộ phát dữ dội giống như núi lửa đang phun trào.

Ầm Ầm!

Dây leo màu xanh bị sóng xung kích cường liệt chấn động đứt thành vô số đoạn nhỏ, ngay sau đó sóng xung kích không hề dừng lại tiếp tục tấn công về phía đao kiếm, chúng bị va chạm vào nhau, giống như thuyền nhỏ lay động trong cuồng phong đến mức choáng váng.

Sóng xung kích lao đến liên tục giống như sóng biển vỗ vào bờ đá, khiến cho Tịch Tùng Tử căn bản là vô pháp đối phó.

Phốc!

Tịch Tùng Tử cuồng phun ra một ngụm máu tươi, hắn không nói hai lời, che đậy lại thân thể rồi lùi về phía sau. Mới tiếp xúc một thời gian ngắn, hắn đã biết rõ hiện giờ với năng lực của Lăng Phong thì hắn không thể chống trả được. Trong lúc bị công kích liên tục, cho dù mình có đủ sức khống chế tam đại tinh kỹ trong Chân thần Chiến Khải, cũng không thể chiến thắng đối phương.

Cho nên, hắn phi thường sáng suốt lựa chọn chạy trốn. Chỉ cần giữ được tính mạng là có thể có cơ hội lật ngược thế cờ. Thế nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ tự lừa dối lòng mình của hắn. Hắn biết rằng qua ngày hôm nay hắn đã không còn đủ tơ cách làm đối thủ của Lăng Phong nữa rồi.

- Nếu lại để cho ngươi chạy thoát, thì chẳng phải là ta quá mức ngu xuẩn sao?

Thanh âm của Lăng Phong mang theo một luồng hàn ý lạnh thấu xương, đối với việc lần trước đuổi theo Tịch Tùng Tử nhưng lại để cho hắn chạy thoát, nội tâm Lăng Phong đã hối hận không gì sánh được, bây giờ sao có thể lại phạm phải sai lầm như thế nữa?

Lăng Phong vung mạnh tay lên, Tinh thiết kiếm mang theo một luồng hỏa mang dùng tốc độ cục nhanh xé rách không gian điên cuồng đâm tới. Tuy rằng cùng là mượn ngoại lực, nhưng Lăng Phong nhờ sự trợ giúp thần bí của kiếm nguyên có thể tiêu hóa hết đầy đủ đặc tính của linh tôn vực của mình, cho nên ở phương diện tốc độ, Tịch Tùng Tử không thể nào so sánh được với Lăng Pohng.

Tinh thiết kiếm đâm ra liên miên không hề nhìn thấy thời gian chững lại giữa những lần công kích tựa hồ tấn cả những lần công kích đó là cùng một lúc vậy. Đòn công kích mãnh liệt lập tức đâm thẳng vào đằng sau Tịch Tùng Tử, sau đó xuyên vào trong cơ thể hắn thật sâu!

- A … a…aaaaa!!!

Tịch Tùng Tử phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết. Hắn vạn lần không ngờ được đòn tấn công của Lăng Phong lại nhanh như vậy, mới vừa rồi huy động hình thái hoàn chỉnh của Chân thần chiến Khải để tấn công một cú cuối cùng đã khiến hắn tiêu hao hết năng lượng, cho nên hắn cũng không có cách nào sử dụng lại Chiến Khải, trực tiếp dùng trạng thái thân thể lộ ra bên ngoài, dưới sự tấn công của tinh thiết kiếm, cơ thể hắn làm sao có thể chống lại được?

Thiên địa lao lưu chuyển, không cho hắn bất cứ cơ hội cầu xin tha thứ nào, ngay lập tức cắt đôi thân thể hắn ra!

Một mảnh bọt máu bắn ra theo lưỡi dao sắc bén khéo léo, Lăng Phong nhanh tay lẹ mắt lập tức bấm đốt ngón tay bắn ra, quát lên:

- Cấm!

Khả năng của linh tôn vực có thể đem nhất phương hư không triệt để giam cầm, vì vậy mai tinh hạch đương nhiên là vô pháp bỏ chạy, tùy ý phất tay một cái, Lăng Phong đi tới trước mặt tinh hạch, nhìn kỹ một chút, hình tượng bên trong tinh hạch của Tịch Tùng Tử lộ ra một biểu tình kinh khủng pha lẫn hối hận, liều mạng hướng về phía Lăng Phong chắp tay vái lạy! Tịch Tùng Tử hối hận, vô cùng hối hận thế nhưng trên thế gian này còn chưa chế tạo được loại thuốc trừ “căn bệnh hối hận”

Thở một hơi thật dài, Lăng Phong tự nhiên sẽ không có bất cứ sự đồng tình nào với hắn. Trên chiến trường, thắng làm vua, thua làm giặc, cái gọi là đồng tình chẳng qua là biểu hiện của kẻ yếu nhược, hắn chỉ hơi gợi lên một loại tâm tình gần như là ưu tư mà thôi.

Một cường giả như Tịch Tùng Tử, nắm giữ quyền sinh sát của cả một phương, nguyên bản trước mặt môn nhân phỏng chừng đều là hất hàm vênh mặt sai khiến, uy thế hiển hách. Thế nhưng khi rơi vào bất trắc, kết cục vẫn là diệt vong.

Xét đến cùng, bất quá là bởi vì hắn đối mặt với lực lượng cường đại hơn mà thôi. Mới vừa rồi, nếu không phải có Bảo Nhi trợ giúp, sợ rằng tình hình hiện tại là ngược lại. Lăng Phong có thể chắc chắn rằng nếu như kẻ bại trận là mình thì Tịch Tùng Tử sẽ không hề buông tha cho hắn một con đường lui.

Hơi lắc đầu, đem chút tâm tình ưu tư bỏ sang một bên, trên mặt Lăng Phong lại một lần nữa hiện lên dáng vẻ tươi cười tự tin. Chính là bởi vì có chút sợ hãi, mới có động lực để tiến lên!

Trong khi Tịch Tùng Tử sau khi biết đã mất hết hi vọng có cơ hội sống liền chuyển sang điên cuồng chửi bới, Lăng Phong liền tiện tay đem tinh hạch thu nhập vào trong quái hạp, lập tức, con mắt của Lăng Phong nhìn về phía Chân thần Chiến Khải đang huyền phù giữa hư không. Thân thể kẻ sử dụng bị hủy, nguyên bản Chiến khải đã bị Tịch Tùng Tử luyện hóa trong thức hải cũng tự nhiên hiện ra bản thể của nó.

Hình như cảm ứng được cái nhìn chăm chú của Lăng Phong, Chân thần Chiến Khải bừng tỉnh khẽ rung động, dường như tùy thời có thể phá không bay đi. Chút giãy dụa ấy đương nhiên Lăng Phong không hề để ở trong mắt, hắn nhẹ nhàng vươn tay chộp lấy, dễ dàng nắm được Chiến Khải trong lòng bàn tay.

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.