- Nếu Yêu Tôn đại nhân có thịnh tình, Lăng Phong tự nhiên cũng không từ chối!
Lời này nói ra, Lăng Phong âm thần có chút buồn cười: Nếu vị Yêu Tôn đại
nhân này biết mình đã sớm đắc tội qua một vị thần vương có còn muốn vội
vàng kết mình cùng chính mình như vậy?
- Lăng tông chủ có hay không có chút kỳ quái, vì sao Diêm mỗ lại vội vàng kết mình cùng quý tông như vậy?
Yêu Tôn đột nhiên hỏi.
- Có?
- Nguyên nhân chính là vì thần khí!
Yêu Tôn đưa ngón tay chỉ lên trên quái hạp, trong biểu tình hiển lộ vài phần cổ quái:
- Mới vừa rồi khi chiến đấu kịch liệt, nó dĩ nhiên có thể khiến lực lượng từ thần khí Thì Chi Sa, là thần khí trấn tộc của Yêu tộc ta hoàn toàn
dung nạp, ta tuy rằng không thể lục tìm ra lai lịch thần khí này, nhưng
có thể khẳng định mà nói, nó tuyệt đối là một thần khí bậc Thần vương
cấp!
- Có thật không?
Lăng Phong cũng chấn động! Giống như linh khí, thần khí đồng dạng cũng có thể căn cứ theo đẳng cấp tài liệu
chủ dụng hoặc đẳng cấp người chế tạo để phần chia, thần vương cấp...
Dựa theo lời Yêu Tôn, như vậy sợ là phóng nhãn cổ kim, chỉ sợ cũng không quá tám món mà thôi!
Chẳng lẽ quái hạp trong tay mình đã có thể là một trong số đó?
Nếu như vậy mà nói, chẳng phải ý là một trong tám vị thần vương có chuyện gì ngoài ý muốn?
- Trong đó đến tột cùng ra sao ta cũng không biết.
Yêu Tôn nhìn ra nghi hoặc của Lăng Phong, chậm rãi nói:
- Chỉ là có thể rõ ràng một điểm, Thì Chi Sa trong tay ta cho dù đặt ở
viễn cổ cũng là nhất đẳng thần khí, hơn được nó chỉ có thể là thần khí
cấp bậc Thần vương! Về phần ngươi không phát huy được đủy uy lực thần
khí này, ta phỏng chừng có lẽ là bởi vì duyên cớ không trọn vẹn.
Lăng Phong gật đầu, hắn tự nhiên biết quái hạp không được trọn vẹn, đồng
thời hắn cũng biết rõ, chỗ thiếu khuyết của quái hạp là nguyên trận
tương ứng!
Từ khi thăng cấp thành thần cấp, càng hiểu được những
bí ảo sau đó, Lăng Phong liền minh bạch, lực lượng càng cao hơn một tầng càng có quan hệ với nguyên trận. Vô luận là tự thân tu luyện hay là mở
ra nội thế giới cũng là như vậy.
- Ha hả, nếu là có thể có được
thần khí cấp thần vương hoàn chỉnh, ngay cả tám đại thần vương, sợ rằng
đều phải có chút cố kỵ với quý tông. Tính ra, Yêu tộc chúng ta ngược lại thực sự đã được đặt lên cao rồi.
Tâm tình Yêu Tôn ra vẻ rất tốt, vẻ mặt luôn luôn băng lãnh cũng hiện ra thêm vài phần ý cười.
Lăng Phong nhịn không được cười khổ, vốn cho là mình âm thầm chiếm lợi đối
phương một chút, nhưng là không có lường trước đến chỗ Yêu Tôn mong chờ ở bản thân. Lão gia hỏa này, quả nhiên không phải ngọn đèn cạn dầu a!
Hắn chỉ bất đắc dĩ lắc đầu:
- Nếu muốn tu bổ hoàn chỉnh thần khí này, còn không biết là ngày tháng năm nào, cũng không biết có mệnh tốt như vậy hay không?
- Lăng tông chủ là người có đại vận khí, chuyện này Diêm mỗ thật sự rất tin tưởng không hề nghi ngờ.
Yêu Tôn nửa thật nửa đùa trấn an nói.
- Mong rằng đúng như lời Yêu Tôn nói.
Nói chuyện với nhau vài câu, Yêu Tôn rời khỏi quái hạp, Lăng Phong thu hồi
lại trong mi tâm. Cùng hắn nói chuyện, mặc dù không chân chính biết được lai lịch quái hạp, nhưng cũng tìm ra được một tia manh mối.
Hắn
nhớ lại Tào Kế Suất từng đề cập qua với mình, nghĩ tới đi tìm lời giải
cho quái hạp, Lăng Phong nhịn không được xoa bóp mi tâm, lại cảm thấy từ một tia manh mối này rất khó để tìm ra được căn nguyên nguồn gốc.
Kế tiếp, nếu biết phía sau Bức Tông rất có thể có cường giả bậc cao, Lăng
Phong liền hò hỏi chỗ Vi Tiếu. Linh hồn hạch tâm bị bắt, Vi Tiếu tự
nhiên không có nửa phần tâm ý kháng cự, không chút giấu diếm trả lời
toàn bộ cho Lăng Phong.
Đáng tiếc, hắn cũng không biết nhiều lắm, chẳng qua chỉ biết tổ tiên có lời truyền lại, lúc xuất hiện nguy cơ
không thể chống đỡ, có thể triệu hồi cường giả đang bế quan ra ngoài,
còn lại đều là không hiểu.
Hỏi lại ba người Mặc Nhất Kiêu, bọn họ đồng dạng cũng là không hiểu. Ba người này đều là do Tổ Ly bồi dưỡng
ra, với Tổ Ly kính sợ có thừa, chưa bao giờ nảy sinh ý định thăm dò
nhiễu chuyện.
Tổ Ly cũng chưa từng chủ động nhắc tới nhân vật sau lưng mình với bọn họ, vì vậy cả ba đều là mờ mịt không rõ.
Một phen tra hỏi hoàn toàn không đạt được kết quả, Lăng Phong thầm nghĩ,
xem ra tất cả còn phải tìm trên người Tổ Ly. Chẳng qua không biết người
này trốn chạy, không có đủ thần thạch có hay không qua được hiểm kịch?
Hắn thật ra biết, cường giả thần cấp không có thần thạch định kỳ bổ túc, tình huống chính là rất không ổn.
Không tính những chuyện phiền lòng, một phen tức giận trên Bức Tông này thật
ra thu hoạch khá phong phú. Ngoại trừ tam đại cường giả thần cấp không
tính, Bức Tông còn lại một nhóm cường giả cấp Linh Tôn đều đang bế quan.
Trong đó Linh Tôn nhị dung có mười sáu người, Linh Tôn là ba mươi sáu người!
Những cường giả này đều có khí tức sinh mệnh ảm đạm, nếu không có dựa vào nội thế giới miễn cưỡng duy trì chỉ sợ là lập tức ngã xuống. Vì vậy lúc
phát sinh chiến đấu kịch liệt Vi Tiếu căn bản cũng không triệu hoán bọn
họ.
Tự nhiên, những thứ này đặt ở trong mắt Lăng Phong cũng không phải là vấn đề gì lớn, lúc trước hắn đã phân chia một ít ý nguyên
chương cùng thần thạch xuống. Có những thứ cường lực này bổ sung, những
cường giả kia chẳng những có hi vọng kéo dài tính mạng, hơn nữa còn có
cơ hội mượn lực nâng cao một tầng.
Cường giả Linh Cấp, sinh mệnh đa phần đều dài đến mấy trăm năm.
Nhất là lên đến cấp bậc đại viên mãn, ngoài thọ mệnh càng được kéo dài, nếu
không có gặp chuyện ngoài ý muốn mà ngã xuống, hầu như có thể trường tồn bất diệt.
Mà sau khi đi tới Thánh Vực đỉnh phong, trong Linh Cấp mỗi một tầng đi tới đều là trắc trở vô cùng, thường thường trì trệ tại
tu luyện bình cảnh cả trăm năm không tiến hơn được cũng là chuyện đâu
đâu cũng có.
Vì vậy, thời gian đối với loại cường giả này mà nói tựa hộ đặc biệt chẳng đáng tiền.
Tự nhiên, những điều này là nói với những người bình thường, còn với người một năm có thể vượt qua mấy tầng, thoát ra khỏi phạm trù nhân loại tiến tới thần cấp như Lăng Phong mà nói, thời gian trôi qua vẫn mẫn cảm vô
cùng.
Chớp mắt, thời gian công chiếm Bức Tông đã qua hơn một năm.
Một năm này qua đi, Lăng Phong đi tới trú địa của Phượng Tộc, trợ giúp
Phượng Ly Thiên giải quyết mối loạn Cự Linh khốn nhiễu. Đợi đến khi nhìn thấy Kiều Kiều, Phượng Ly Thiên tự nhiên có một phen sầu não, may là vị tộc trưởng này tính tình ôn hòa nên cũng không có hành động gì quá
khích, ngược lại bởi vì có sự tồn tại của Hoa Vi Hà nên đối với Sáng
Tông cũng có nhiều hảo cảm hơn.
Nếu không phải thời cơ không
thích hợp, Phượng Tộc cũng có thể lập tức kết thành đồng minh với Sáng
Tông. Đáng tiếc, đây đã gần tới thời điểm bắt đầu thời đại hỗn loạn,
dưới cái bóng bao phủ như ẩn như hiện của thần vương, đường đường cấp
bậc đại viên mãn như Phượng Ly Thiên cũng không khỏi phải lo lắng rất
nhiều.
Vì vậy, qua một phen ứng đối mơ hồ, Lăng Phong dưới ám chỉ của hắn liền mang theo Hoa Vi Hà quay lại Sáng Tông.
...
Sáng Tông.
Lăng Phong chắp tay mà đứng, so với một năm trước, khí tức của hắn lần nữa
phát sinh biến hóa vi diệu, phong mang toàn thân càng thêm thu liễm,
nhìn qua phảng phất giống như một khối phác thạch, một gốc thương tùng,
một gốc cỏ nhỏ bé...
Không hề có mảy may chỗ nào chướng mắt.
Chỉ người có tu vi cảnh giới nhất định mớ có thể kinh khủng phát hiện,
quanh mình Lăng Phong dĩ nhiên lưu chuyển một tầng bí văn huyền ảo rất
nhỏ! Dường như toàn thân hắn là do bí văn cấu thành, lưu chuyển hợp
thành đại đạo, thiên địa chi lý!