Sau khi Lăng Phong đến, thuận thế dùng thần bí mệnh bài ẩn thân. Mặc dù hắn biết làm thế này không có tác dụng gì trước mặt linh cấp cường giả nhưng có còn hơn không, ít nhiều cũng có chút lợi ích. Sau khi nhìn rõ cục thế trước mặt, Lăng Phong không khỏi ngây người.
Rồng! Là một con rồng thực sự!
Thi thể với cốt cách cự đại đó đang cuộn tròn trong một khoảng khí tráo rộng chừng trăm trượng vuông. Bên trong khí tráo còn có thêm bốn người nữa đang xếp bằng. Người đầu tiên lông mi rất dài, từng sợi lông mi như ngân ti dài chạm xuống đất, phủ đến tận đầu gối, sắc mặt hồng nhuận như trẻ con.
Ba người ngồi sau cùng mặc hắc bào, sắc mặt lãnh túc như những bức tượng được tạc từ đá, băng lãnh vô cùng.
Bốn người tạo thành một đường nguyên trận huyền diệu, từng đường sức mạnh phun vào long thi trước mặt. Nếu nhìn kĩ có thể thấy bề mặt long thi còn có một tầng năng lượng phòng hộ mỏng nữa. Tầng phòng hộ này dưới sự nỗ lực của bốn người đã có vẻ mờ đi không ít.
Mặt khác, đỉnh đầu long thi huyền phù một miếng ngọc bích hình vuông, bề mặt ngọc bích chỉ vẽ đơn giản ba tấm đồ án, nhìn sơ sài vô cùng chứ không có vẻ gì kì bí. Nhưng từng tầng huyền dị quang mang cường liệt vô bỉ bắn ra từ bề mặt của nó thì trực mạnh mẽ!
Nhìn thấy long thi dị trạng, Lăng Phong tâm thần nhất chấn, kho tri thức đột nhiên nhảy ra một cái tên!
Năng lượng ngưng kết đến một nồng độ nhất định sẽ xảy ra hiện tượng thực chất hóa. Với tu vi hiện tại của Lăng Phong, nếu như toàn lực ngưng tụ kiếm khí thì có thể hình thành ra một khối năng lượng tinh chương bằng nắm tay và đó đã là cực hạn của Lăng Phong rồi.
Cự linh sinh ra từ thức hải, có thể coi như năng lượng hóa thân của linh hồn. Nếu như ngưng thực đến một mức độ nhất định tự nhiên có thể ngưng kết thành thực thể! "Cự long" trước mắt không phải ma thú nhục thân mà là long linh sau khi chết ngưng tụ thành. Có thể ngưng kết thành một thực thể có thân hình bàng đại như thế này, không cần nghĩ cũng biết trước khi chết vị Thanh Long Tộc cường giả này cường đại đến mức nào!
- Khai! Tứ tượng chi kiếm!
Trong nguyên trận khí tráo, Chấp Pháp Điện điện chủ có cặp mi dài quét đất bắn ra một đường kim quang từ đôi mắt "cổ thương", ba ngươi sau lưng cũng đồng thời giơ cao tay, nguyên lực phun dũng. Một thanh hồng bạch hoàng thanh tứ sắc quang mang đại kiếm trực tiếp đêm thẳng về phía long thi!
Rầm!
Một âm thanh như trời long đất lở chấn hưởng. Hộ tráo năng lượng bên ngoài long thi khẽ hoảng động như ba quang. Hoảng động mỗi lúc một dày đặc cuối cùng khuếch tán đến khí tráo!
Những vết nứt li ti như mạng nhện lan ra, quang hoa chói mắt lóe lên từ những vết rạn. Cuối cùng quang mang giao kết thành một đường trùng thẳng lên trời!
- Ha ha ha ha, Long Tộc ngọc bích. Bổn tọa cuối cùng cũng nhìn thấy nó rồi!
Một tia tham lam bắn ra từ mắt Dạ Côn Ngô, hắn khẽ liếm môi, không hề che giấu ánh mắt tham lam của mình.
Nhất chiêu phá tan phòng ngự của long thi, Cổ Thương đang định giơ tay lấy Long Tộc ngọc bích thì đột nhiên nghe thấy giọng cười của Dạ Côn Ngô truyền đến bên tai. Ông giật mình quay đầu:
- Ngươi là ai?
Lúc nãy dồn hết tâm thần để loại trừ phòng ngự nên ông căn bản không để ý đến hai người Dạ Côn Ngô. Bây giờ mới phát hiện ra có người muốn đến chiếm Chấp Pháp Điện.
Nhãn thần lạnh lùng quét qua hai người Dạ Côn Ngô và Công Tôn Hoằng, cặp mi dài bạc trắng phiêu phất trong gió, hàn ý bao phủ đại địa:
- Đã có hai linh giả đại nhân đến đây rồi, hừ, đúng là xem trọng Chấp Pháp Điện chúng ta quá.
- Hắc hắc!
Công Tôn Hoằng cũng lộ ra một tia cười chiếm hữu, nhìn chòng chọc vào Long Tộc ngọc bích nói:
- Ban đầu ta cũng không biết chuyện, không ngờ đám chủng tộc phụ dong các ngươi cầu tự do là giả, muốn một mình độc chiếm Long Tộc ngọc bích mới là thật. Nếu như không phải cơ duyên xảo hợp thì e rằng chẳng cần mất bao nhiêu thời gian, các ngươi cũng có thể bồi dưỡng ra được một đại viên mãn linh tôn cường giả, lúc này có phải đối diện với Võ Thần Phong, các ngươi cũng có cái để nói chuyện! Đáng tiếc, đáng tiếc!
- Nói nhảm vừa thôi, động tĩnh vừa rồi lớn như vậy, nếu không mau động thủ e rằng sẽ còn thu hút nhiều kẻ không cần thiết nữa!
Dạ Côn Ngô quát:
- Chúng ta liên thủ, chờ lấy được Long Tộc ngọc bích rồi sẽ phân chia cùng nhau sau!
- Nói có lý!
Hai kẻ lúc nãy còn muốn giết nhau bây giờ lại cùng đứng trên một chiến tuyến, liên thủ đòi giết Cổ Thương.
Cổ Thương nộ ý phiên dũng, hừ lạnh một tiếng:
- Nếu như là trước đây, đối diện với hai đại linh giả liên thủ, Chấp Pháp Điện chúng ta chỉ biết giơ tay xin hàng. Nhưng hôm nay… Phong Vệ; Địa Vệ; Hỏa Vệ; bày trận!
Thanh hoàng hồng tam sắc quang mang phun ra từ sau lưng Cổ Thương. Một hùng một sư một hổ tam đại thú linh uy lực nhất chỉ cự linh dũng xuất, uy lực tản khai trong những tiếng gầm thét kinh nhân!
Ngụy linh cấp!
Ba người này đều là ngụy linh cấp, còn đáng sợ hơn thông tin mà Lăng Phong và Mộ Dung Yên nghe được trước đây! Tâm tư điện chuyển, Lăng Phong lập tức hiểu ngay ba người này sau một thời gian dài trùng kích long thi phòng ngự, tiếp cận với Long Tộc ngọc bích ở cự ly gần đã cảm ngộ được một vài điều gì đó.
Thánh vực đỉnh phong và ngụy linh vực giữa họ chỉ có một tầng bạc mô mờ mờ, nhưng một khi đột phá thiên địa thì lại khác nhau hoàn toàn!
Lăng Phong thở phào nhẹ nhõm, nếu so sánh hai bên với nhau thì hắn muốn Chấp Pháp Điện giành chiến thắng hơn. Chí ít bọn họ cũng không có xung đột gì với hắn, hai bên vẫn còn có một tia cơ hội giao lưu. Trong lúc Lăng Phong đang cảm thấy mừng thầm thì dị biến phát sinh!
Dạ Côn Ngô đang lao ra đột nhiên dừng lại, để cho Công Tôn Hoằng tiến lên trước còn mình thì lùi lại một bước!
Tranh đoạt bảo vật, bất cứ cơ hội vượt trước nào đều có nghĩa chỉ còn cách thành công một bước. Nhưng hắn cố ý lùi lại là có âm mưu gì? Công Tôn Hoằng thoáng giật mình cảnh giác, nhưng không ngờ khi hắn kịp phản ứng thì ma la cự thần chưởng đã chụp thẳng xuống lưng hắn!
Ầm!
- Dạ lão tặc, ngươi làm gì vậy?
Bị trúng một chiêu mạnh mẽ, phần năng lượng mà Công Tôn Hoằng khó khăn lắm mới tụ tề được ào ào bạo tán, bên trong cơ thể như đang có một khối hạt nhân cỡ nhỏ tạc khai, vô số cuồng liệt phong khí như đao nhận xuy xuy cắt xé, từng dòng huyết tuyến từ sâu trong phế phủ ào ào phun ra!
Công Tôn Hoằng miễn cưỡng khống chế thân thể cân bằng, hắn cảm thấy tinh khí trong người đang dần dần biến mất, không còn sức lực động thủ nữa, không khỏi hét lên giận dữ:
- Loại người thiển cận! Uổng làm linh tôn! Ngươi đáng chết!
Đủ năng lượng chi phối để trở thành "linh tôn", cảm ngộ tinh kĩ của Dạ Côn Ngô, Công Tôn Hoằng không thể tưởng tượng ra được. Uy lực của nhất kích cự thần chưởng này, một kẻ mới vào linh cấp như Công Tôn Hoằng sao có thể gánh được.
Công Tôn Hoằng rống lên giận dữ.
Đối diện với đám Cổ Thương, Dạ Côn Ngô không liên thủ mà lại hạ sát thủ sau lưng, làm như vậy thật chẳng khác gì thiển cận đến cực điểm! Chẳng trách hắn bị Công Tôn Hoằng mắng. Mất đi một sợ trợ giúp, một mình Dạ Côn Ngô sao đủ sức lấy được Long Tộc ngọc bích?
Lăng Phong trong lòng cũng lóe lên một tia nghi hoặc, cảm giác nghi hoặc tràn ngập trong tim, đột nhiên một ý niệm phù hiện trong đầu hắn, hắn nhất thời đại kinh: không ổn!
Cổ Thương thấy Dạ Côn Ngô ra tay với minh hữu của mình, ha ha cười lớn:
- Đám người ô hợp mà cũng dám đến Chấp Pháp Điện ta ra oai? Sa phệ!
Từng đường thủy quang mạn dật, bên trong thủy quang, một con cá mập lớn há to miệng phun ra những đường thủy trụ. Mỗi một đường thủy trụ phun ra, không khí lại xuất hiện vi ba quang huyễn ảnh, cảm giác như ngay cả khồng khí cũng không thể chống đỡ nổi.
- Tam tài chi trận, theo ta tiêu diệt kẻ thù lai phạm!
Cổ Thương hạ lệnh, địa hỏa phong tam vệ sau lưng cùng nhau kết khởi. Lăng Phong đã từng nhìn thấy "tam tài nguyên trận" nhưng nếu so với thiên địa nhân tam sĩ thì sức mạnh của họ cường hãn hơn nhiều!
Hà quang đạo đạo, thần quang tam sắc bạo phát hình thành nên một chiếc rìu lớn cao ngang một đầu người, nặng nề bổ về phía trước!
Lăng Phong nhãn thần ngưng súc, không còn quan tâm đến chuyện ẩn tích, lớn tiếng cảnh báo:
- Cẩn thận!
Âm thanh chưa hạ thì chiếc rìu lớn đã bổ xuống lưng Cổ Thương một tiếng chát, tạo nên một vết thương sâu thấu xương. Máu tươi ào ạt đổ ra.
- A!
Một tiếng rống kinh thiên động địa vang lên, Cổ Thương xoay người, mạn thiên thủy quang gào thét quyển khởi, ập xuống tam vệ sau lưng: