Tinh Ngự

Chương 491: Q.4 - Chương 491: Đánh vỡ mồm.






Bởi vì sự tồn tại của họ, Yêu tộc mới có thái độ phức tạp như vậy đối với Thuật Luyện Sư, vừa thống hận họ đối xử độc ác với chủng tộc của mình, lại vừa không thể thật sự rời khỏi họ.

Dần dần, Yêu trong bộ tộc cũng có chút luật bất thành văn, đó chính là dưới Linh Giả, dù là Thánh Vực đỉnh phong cũng không được thừa nhận.

Tự nhiên những điều này cũng không phải là tuyệt đối.

Trong lòng Hoa Vi Hà đã nổi lên nghi hoặc nhàn nhạt: trong tay Thuật Luyện Sư cơ bản chỉ có Tinh Chương đáng nói, đơn giản chính là để giúp tu vi tăng tiến cùng với chữa trị Cự Linh thương tổn mà thôi!

Từ biểu hiện vội vàng của hai người Vưu Lực, bọn họ rõ ràng là vì cái sau mà đến. Nhất là mới vừa rồi Vưu Lực nói chuyện cùng với Huyền Nguyên đã lấy ra một kiện tài liệu làm cho Hoa Vi Hà kinh hãi, tuy rằng chưa được nhìn kỹ, nhưng đó rõ ràng là một quả hạch tinh cấp Linh Tôn đã bị loại bỏ linh hồn khí tức!

Đợi đến khi phát hiện một màn này, Hoa Vi Hà đã âm thầm truyền âm nói cho Lăng Phong.

Lăng Phong đồng dạng hung hăng chấn động! Mặc kệ là quả hạch tinh này do Yêu tộc tru diệt chủng tộc kẻ phản bội mà đoạt được, hay là giết chết cường giả nhân loại đoạt được, có thể đem linh hồn khí tức trong đó loại bỏ hết cũng không dễ dàng!

Nỗ lực như vậy hẳn phải có việc rất cần thiết!

Mang theo ý niệm hỗn loạn này trong đầu, Lăng Phong nhìn về phía đằng sau, kính ý nói:

- Hải sư huynh, hai vị tôn sứ hình như có truyện quan trọng muốn trao đổi.

Một tiếng này nhất thời đem ánh mắt của mọi người đều hấp dẫn qua, đợi đến khi thấy Hải Tư Lam thản nhiên bước tới thì ngây hết ra!

Một mảng biểu tình ngây dại cực lớn!

Khụ, có đùa không vậy? Vị Thuật Luyện Sư này thực lực cao nhất cũng chỉ là ngụy Linh Cấp đi?

Hắn chính là vị siêu cấp Thuật Luyện Sư đứng ở đằng sau Sang Tông sao?

Trong tai nghe được một mảng âm thanh hít thở sâu, Hoa Vi Hà càng vì trò đùa kia mà vui vẻ. Nhớ đến tình hình lần đầu mình mới gặp Hải Tư Lam, nàng thầm cười trộm một trận tên hỗn đản Tiểu Phong này.

Lúc đó chỉ mải vui vẻ hàn huyên sau bao năm ly biệt, không có để ý dò hỏi Tiểu Phong, vị Hải Tư Lam tiên sinh này thực sự là siêu cấp Thuật Luyện Sư sao?

Nàng lại miễn cưỡng khắc chế tâm tình, nét mặt lộ ra một chút do dự. Bởi vì nàng rất rõ ràng nếu Lăng Phong đem một việc ẩn giấu kỹ như vậy, thì tất nhiên có lý do của hắn, bản thân không nên dò hỏi mới phải.

Mặc dù nàng biết, nếu mình dò hỏi, Lăng Phong nhất định sẽ không chút nào mà trả lời, Hoa Vi Hà sao chịu khiến hắn gặp rắc rối?

Lúc một nữ nhân đặc biệt có chút quan tâm, thì tựa như mọi thứ của mình đều chẳng trọng yếu bằng.

- Sư đệ.

Hải Tư Lam phiêu nhiên tiến lên, chỉ có nhìn Lăng Phong hơi chắp tay, biểu tình tựa như không hề thấy vẻ xem thường của hai người Vưu Lực!

Đây là diễn xuất mà lúc trước hắn cùng Lăng Phong thương lượng.

Trong suy nghĩ của Lăng Phong, ngày sau Sang Tông hẳn sẽ bị rất nhiều Thuật Luyện Sư mượn bản thân để nổi lên tại Vô Tẫn Hoang Nguyên, phương diện này sẽ để cho Du Thiên Trì có kinh nghiệm phong phú đến xử lý.

Về phần còn lại, cũng là điều khiến Lăng Phong lo lắng nhất.

Đó chính là việc giống như hôm nay! Nếu như gặp chuyện cần Thuật Luyện Sư cực cao thâm mới có thể ứng đối, thì Lăng Phong phải tự mình xuất thủ. Mà hắn tự nhiên không thể bại lộ thân phận, lúc này liền cần dùng đến Hải Tư Lam làm lá chắn.

Thế nhưng Hải Tư Lam giống như lá chắn cũng sẽ mang đến vấn đề khác, thí dụ như hôm nay, hạng người như Vưu Lực có thể tu luyện tới trình độ như vậy, hiển nhiên cũng không phải người ngu ngốc. Chỉ cần bọn họ dò hỏi sâu, liền lập tức phát hiện Hải Tư Lam hữu danh vô thực, từ đó rất có thể sẽ làm lộ ra bí mật lớn nhất của mình!

Vì vậy, Lăng Phong cố ý chiếu cố Hải Tư Lam. Ngày sau khi đối mặt với cường giả chân chính, nhất định nắm vững ít nói lời thừa. Tình nguyện giả vờ ngạo mạn cũng không thể nhiều lời để người ta nắm bắt sơ hở.

Hải Tư Lam càng ngày càng triệt để nắm vững phương châm đó, thu xếp chuyện lớn ngày càng trôi chảy.

Đồng dạng, tuy rằng đối mặt với cường giả chỉ cần bấm ngón tay cũng có thể khiến mình hôi phi yên diệt như Vưu Lực, Hải Tư Lam vẫn duy trì vẻ lãnh ngạo, không nói một lời!

Vù!

Thân hình Vưu Lực chợt động, một đạo bão táp như ba đào kéo tới, mục tiêu chính là Hải Tư Lam.

Nhãn thần Lăng Phong khẽ động, đủ để thanh quang nổ tung. Bàn chân nặng nề dừng lại trong hư không, huyền đình xuất hiện trước mặt hắn, hữu chưởng bỗng đánh ra một đường cong huyền dị.

Tỏa Tái Quyền!

Dựa vào xích luyện cương khí, Lăng Phong thi triển Tỏa Tái Quyền uy lực đã vượt xa tưởng tượng của người bình thường. Một quyền đánh ra như mấy nghìn đạo bão táp đánh tới Vưu Lực!

Vưu Lực thế tới như mũi tên, lùi như thủy triều, thân ảnh bạo xạ ra, nhanh chóng quay ngược trở về, mạnh hư quyền một kích, đột nhiên phát ra kim sắc quang mang đem toàn bộ cương khí quyền kình của Lăng Phong bao phủ trong đó.

Ầm một tiếng!

Chỉ thấy trên mặt đất trổng rỗng hiện ra một hố sau nửa trượng, bên trong có vô số kim quang phát ra!

- Vưu tôn sứ, đây là ý gì?

Nhãn thần của Lăng Phong lạnh lẽo, chậm rãi quát lên.

Nhìn Lăng Phong thật sâu, trong mắt Vưu Lực khó nén vẻ kinh ngạc, khàn khàn nói:

- Lăng tông chủ quả là tuổi trẻ tài cao.

Sau một câu này, hắn lập tức nói:

- Bất quá, quý sư huynh tựa hồ tu vi chỉ là ngụy Linh Cấp đi? Như vậy sao có thể vượt qua được Huyền Nguyên Tông chủ?

Huyền Nguyên vừa nghe lời này, lập tức tinh thần rung lên, cười lạnh nói:

- Thuật luyện một đường, bác đại tinh thâm, trừ phi có tu vi tuyệt cao mới có thể đạt tới đỉnh phong, nếu chỉ là ngụy Linh Cấp liền có năng lực như thế, thì hăc hăc!

Âm u cười lạnh hai tiếng hắc hắc, trong mắt Huyền Nguyên tràn ngập vẻ âm hiểm.

- Vô Tẫn Hoang Nguyên này ngọa hổ tàng long, trong đó đến tột cùng có bao nhiêu điều huyền bí, hạng người ếch ngồi đáy giếng như ngươi sao có thể nhìn thấy? Chỉ nhìn Tinh Chương mà Sang Tông ta nắm trong tay, mỗi cái đều không phải là đứng đầu Vô Tẫn Hoang Nguyên sao? Lại có tông phái nhà ai có thể xuất ra Tinh Chương bực này? A, e là có một số tông phái cũng chỉ có làm chuyện trộm cắp, mới có thể miễn cưỡng có chúng đi?

Tào Kế Suất phát huy đầy đủ ưu thế miệng lưỡi bén nhọn, một lời này nói ra khiến sắc mặt Huyền Nguyên liên tục phát xanh. Quyền đầu nắm chặt, phát ra âm thanh như băng đạn, cái gọi là "đánh người không đánh vào mặt" thế mà thằng nhãi này nhiều lần vả lên mặt hắn!

Ở trú địa của Sang Tông chịu nhục lần trước là tâm bệnh lớn nhất của Huyền Nguyên, hôm nay lại bị Tào Kế Suất nhiều lần đem ra khiêu khích, sao có thể không khiến hắn giận dữ ngút trời cho được?

Vưu Lực chậm rãi khoát khoát tay, giảng hòa nói:

- Lăng tông chủ, ta cũng biết Tinh Chương của quý tông thần kỳ, nhưng...

Hắn nhìn Hải Tư Lam đầy ý vị, rồi khẽ khom người, thở dài.

Biểu tình của Lăng Phong cũng hòa hoãn vài phần, trả lời:

- tuy rằng Hải sư huynh hiện tại chưa có đạt tới Linh Giả, nhưng chẳn qua là vì Gia sư đặc biệt chiếu cố nên trên phương diện tu luyện mới có chút đặc biệt mà thôi. Về phương diện luyện chương, kỹ nghệ cùng với tri thức của gia sư đều đã truyền hết cho Hải sư huynh rồi! Bất kỳ tình huống nào, Hải sư huynh cũng có thể ứng phó được.

Vưu Lực hơi động dung, hắn hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lăng Phong, nếu đối phương có thể áp chế Huyền Nguyên trên phương diện luyện chương, như vậy tất có chỗ thần kỳ. Mặc dù có hoài nghi đối với Hải Tư Lam, nhưng lùi một bước mà nói, nếu đối phương thực sự nắm giữ rất nhiều tri thức liên quan tới Tinh Chương. Như vậy đối với chuyện lần này của hai người có trợ giúp cực lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.