Chân nguyên lực đột nhiên thôi, hỏa ô như vật còn sống hét lên một tiếng, hai cánh hung mãnh giang ra, âm thanh tự như mũi tên sắc bén bắn ra! Một đạo hàn quang ngưng tụ tới cực điểm rồi đột nhiên từ trong đó bắn ra, hàn quang phá không như mặc thủy quang kính rung động!
Xuy !
- Đây là loại linh khí gì?
Người cầm đầu kinh hải nhảy né, hoảng hốt hô lên:
- Không nên! Đại nhân tha mạng a! Tiểu nhân không dám nữa!
Mặc cho hắn cầu xin tha thứ thế nào, hàn quang vẫn là không lưu tình chút nào cắm sâu vào trong ngực hắn, người này vẻ mặt kinh khủng còn chưa tiêu tán, thẩn thể liền bị đông cứng thành một khối băng bị hỏa hệ quỉ dị đốt thành tro tàn, cùng với tên khi nãy bị Lãnh Cốt Viêm công kích không khác biệt!
Chính là một chiêu này của nữ tử thần bí uy lực so với Lãnh Cốt Viêm công kích mạnh hơn nhiều lắm, phân ra "tinh kỹ" thì tăng thêm một lần!
Người truy tung vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ dừng lại, bây giờ nữ tử thần bí ở trong mắt bọn hắn không còn là bảo khố di động nữa, mà là ma đầu sát tinh giết người không chớp mắt. Linh khí kia lực sát thương không kém một Linh Giả chút nào. Đám người truy tung không ai có thể địch nổi.
Nàng liếc mắt nhìn đám người xung quang, hừ một tiếng, đang định xoay người rời đi. Lúc này một tiếng quát truyền tới:
- Mọi người đừng hoảng hốt, nàng chỉ có thực lực Thánh Vực. Căn bản không đủ để khống chế thanh linh khí này.
Lời này vừa ra, thân thể nữ tử thần bí nhịn không được khẽ run lên, nàng cũng không vội mà rời đi, mà dừng lại, nói:
- Ngươi nên nghĩ lại một chút?
Trong tiếng nói chuyện, quanh thân nàng chân nguyên lực tuôn ra, chỉ thấy quyền trượng trong lòng bàn tay phát ra tiếng "ong ong".
- Hắc, nếu là ngươi không sợ chân nguyên lực hao hết, bản thân ta thật muốn thử uy lực của thanh linh khí này.
Trung niên tráng hán lộ ra thần sắc tính toán, hắn vươn lưỡi liếm tiểu đao hình trăng tròn tròn lòng bàn tay:
- Tấm tắc, nhìn ngươi sử dụng thanh linh khí nãy cũng không quá nhuần nguyễn, vậy hẳn không phải là chủ của nó? Một thanh hỏa hệ linh khí giá trị không biêu bao nhiêu, thật đúng là mong chờ a.
Bị hắn một lời phá giải, nữ tử thần bí nhịn không được trong lòng trầm xuống, vị chủ linh khí tuy rằng sử dụng linh khí truyền thừa không phức tạp như vậy, nhưng hiệu quả cũng giảm đi vài phần. Lấy thực lực trước Thánh Vực hiện tại, cùng lắm chỉ có thể thi triển một lần, nhiều hơn sẽ là tự đả thương bản thân, đến lúc đó không cần người khác động thủ, chỉ cần dị chứng cũng khiến bản thân nàng bị thương không dậy nổi!
Thừa dịp nữ tử thần bí ngây người, trung niên tráng hán quát lên một tiếng lớn, bắn ra huyền binh hình trăng tròn trong tay, từng đạo thanh mang phóng về phía trước đem nữ tử thần bí nhốt lại trong đó.
Nữ tử thần bí quát một tiếng, ngón tay điểm cực nhanh về phía trước, một tia ánh sáng lóe ra trong nháy mắt vỡ tung thành một cái lưới lớn lao tới bao phủ lên thanh mang, tạo ra chấn động rất nhỏ.
Một đạo như đao nhận như cuồng phong bắn ra, mặt nạ bảo hộ của nữ tử thần bí lúc này bị phá ra, bên trong là một khuôn mặt tròn trĩnh tựa như trẻ con, nhìn qua không có nửa phần uy hiếp.
Đúng là Y Liên Nhi!
Trên mặt Y Liên Nhi nhịn không được toát ra vẻ kinh hoàng, hai tay liều mạng điểm về phía trước. Thân thể trong nháy mắt biến ảo mấy mươi lần, nàng đem thân pháp thi triển gần như tới mức tận cùng. Nhưng dù là thế vẫn không thể thoát khỏi công kích.
Trung niên tráng hán thi triển công kích phong hệ nguyên lực phụ cốt chi thư, gắt gao cắn ra những kẽ hở trên người nàng!
Lui! Lại lui!
Đằng sau một nam tử khuôn mặt tam giác cười nhạt hắc hắc một trận, nắm ngón tay dang ra, tựa như một lợi trảo bằng sắt thép hung hắn đánh tới hậu tâm của Y Liên Nhi, bàn tay chưa đến đã phát ra hắc quang chấn tới không khí không ngừng truyền ra băng âm!
Tiền hậu giáp kích, thực lực của Y Liên Nhi bất quá chỉ là Thánh Vực, sao có thể chống đỡ được? Tất cả rơi vào đường cùng, nàng đang định liều mạng thi triển linh khí phòng thân, thì một tiếng gào kinh thiên động địa vang lên:
- Nhiều người như vậy khi dễ một tiểu cô nương, không quá khó coi sao?
Một thanh cự kiếm theo tiếng quát phá không bay tới. Liên tiếp những âm thanh bạo nổ vang lên, cuồn cuộn lao thẳng đến phía sau tên đánh lén!
Nam tử khuôn mặt tam giác cực kỳ sợ hãi, thân thể tựa như linh thử ngã nhà, tọa bàn vừa chuyển, trong miệng con phát ra một tiếng "chi nhi", khi suýt nữa bị kiếm quang đánh trúng mà hiểm hóc bay trượt qua lưng hắn, chém rơi một mảng da thịt lớn.
Quay đầu nhìn lại chỉ thấy Hằng Trùng cầm kiếm ngạo nghễ mà đứng! Nam tử khuôn mặt tam giác thiếu chút nữa bị một kiếm của Hằng Trùng chém thành hai khúc, nhịn không được mở miệng tức giận mắng:
- ****, cái thứ không biết vô liêm sỉ, ngươi không phải cũng muốn cướp phượng hoàng chân tủy sao, xếp vào loại người chó má gì?
- Không sai, ta xác thực cũng muốn phượng hoàng chân tủy, nhưng là không quen thấy các ngươi nhiều người như vậy khi dễ một tiểu cô nương.
- Con mẹ ngươi, vẫn còn học đồi thương hương tiếc ngọc!
Nam tử khuôn mặt tam giác chửi bới thâm độc liên tục, đồng thời nhãn châu xoay chuyển, thân hình chạy tới chỗ hai người Hải Tư Lam:
- Vậy hai tên đồng bọn này của ngươi, trước tiên đem chúng giải quyết, mọi người lại phân chia phượng hoàng chân tủy!
Hằng Trùng nhịn không được biến sắc, Hải Tư Lam tại Áo La đế quốc được hưởng danh "Thánh", sự tình tầm thường hắn căn bản không cần xuất thủ, tự nhiên an nhàn sung sướng thành thói. Những người này nói đê tiện như thế thật là vướng tay chân!
- Giết!
Một đaoh thân ảnh đánh gấp về phía thầy trò Hải Tư Lam.
Hằng Trùng phẫn nộ quát:
- Các ngươi muốn chết!
Cự khuyết kiếm trong tay hoa khởi một vòng kim mang, tựa như nắm trong tay thái dương rực rỡ, tản mát ra quang mang chói mắt vô cùng.
- Thánh Vực đỉnh phong? Mọi người kết trận!
Đám người truy tung có Thánh Vực, cũng có cửu tinh cường giả, nếu luận thực lực từng người tự nhiên là không bằng Hằng Trùng, nhưng trong Vô Tẫn Hoang Nguyên tựa hồ có truyền lưu một loại đại chúng nguyên trận, dưới sự dẫn dắt của người đứng đầu rất nhanh tổ hợp lại, hình thành một nguyên trận bao phủ phương viên trăm trượng vây lấy Hằng Trùng trong đó.
Bên kia cũng có ba năm người đang vây công Y Liên Nhi. Bị luân phiên công kích, Y Liên Nhi đánh mất toàn bộ cơ hội phản ứng, thậm chí ngay cả khoảng cách để liều mạng thi triển linh khí cũng không có! Rốt cục, có người một chiêu xé mở hàng phòng ngự của nàng. Hai tay nặng nề tung một trảo tới ngực nàng, hắc mang xuy xuy rung động phảng phất như trực tiếp đánh trúng trái tim của nàng:
- Chịu chết đi! Để coi hiện tại ai có thể tới cứu ngươi, nạp mạng đi!
- Thật không?
Một tiếng quát hỏi vang lên, lập tức chỉ thấy giữa không trung một đạo đại thủ ngân bạch sắc hạ xuống, đại thủ hung hăng chụp lên đầu người vừa xuất thủ.
Biển cương khí như cự phong áp đỉnh, đem lực kháng cự như thác nước đè xuống!
Người nọ không kịp phát ra bất kỳ âm thanh kêu thét nào, cả người bị một đạo chưởng kình đè xuống, nghiền thành bột phấn!
Đàm người vây công sợ hãi vừa nhảu lên, ào ào rút lui, kinh hoảng nhìn về phía trước, người kia là ai? Dĩ nhiên một chiêu giết chết Thánh Vực, chẳng lẽ là Linh Cấp cường giả?
Thân ảnh Lăng Phong chậm rãi hiện ra, trên khuôn mặt hắn mang theo ý cười ôn nhuận nhìn Y Liên Nhi, thản nhiên nói:
- Đã lâu không gặp.
Mặc dù hai bên tương giao ngắn, nhưng Lăng Phong cùng với Y Liên Nhi trong lúc đó không có khả năng phát sinh quan hệ nam nữ bình thường, trong nháy mắt đó khiến cho Lăng Phong có cảm giác kỳ diệu mà bất kỳ người con gái nào cũng chưa từng mang lại ngoài nàng. Chính là hai bên mặc dù có cuộc gặp gỡ sâu đậm, nhưng lại ngay cả là bằng hữu cũng chưa tính, luận chuyện lạ trong thiên hạ đây tuyệt đối là một cái.
Lúc này, đối mặt với Y Liên Nhi, Lăng Phong suy nghĩ mãi nhưng chỉ nói ra được một câu bình đạm như vậy.