Tinh Ngự

Chương 86: Q.3 - Chương 86: Lời mời quyết chiến!






- Vương thượng nói thế đâu có được, Tần Chính tới chơi đã quấy rầy rất nhiều, nào dám để quý quốc phải lao lực thêm nữa.

Hai bên khiêm nhường một hồi, Tần Chính thuận thế nhận lấy. Dựa theo quy củ, ba nữ hầu lần lượt mở tấm vải nhung lên, lộ ra lễ vật trên khay gỗ, trên đó là hai cây huyền binh, một đao một kiếm, rèn luyện khá tĩnh mỹ, cũng phù hợp với thân phận của Tần Chính cùng với Phí Ân, khi một phần lễ vật cuối cùng ra, ba người Tần Chính cũng không kìm được nhẹ nhàng "a" một tiếng!

Hoàng Phủ Lập hơi chút đắc ý, hôm qua khi Gia Liệt Áo xin chỉ thị của hắn để chuẩn bị một khối tinh chương cho sứ giả Áo La, hắn vẫn còn cảm thấy không phù hợp, cuối cùng nghe được đó là chủ ý của Lăng Phong, mới miễn cưỡng đồng ý, hiện tại xem ra hiệu quả đạt được rất tốt.

Mộc Vũ Lâm đột nhiên đứng dậy, trực tiếp cầm lấy tinh chương trên khay, nàng hơi nhắm mắt cảm nhận một lúc, sau đó kinh ngạc khen:

- tinh chương tốt! Khối tinh chương này tên gì?

Hoàng Phủ Lập sửng sốt, lúc này Mộc Vũ Lâm hỏi như vậy, nếu là người khác tự nhiên có chút thất lễ, nhưng do nàng hỏi ra lại khiến người ta cảm thấy tâm tính nàng đơn thuần, tự nhiên mà không kiểu cách. Hắn lại nhìn về phía Gia Liệt Áo đang đứng một bên, Gia Liệt Áo vội vã tiến lên vài bước nói:

- Khối tinh chương này tên là Thực Cốt Bạo.

- Thực sự là một khối tinh chương tốt, ta có thể gặp người luyện chế nó được không?

Mộc Vũ Lâm hiếu kỳ nói.

- Ách...

Gia Liệt Áo ánh mắt xoay chuyển, cơ trí nói:

- Khối tinh chương này chính là do gia tộc ta vô ý đạt được, Thuật Luyện Sư luyện chế nó là người phương nào, chúng ta cũng không biết.

- A!

Mộc Vũ Lâm cũng không đa nghi, chẳng qua có chút thất vọng nói:

- Vậy thực sự là đáng tiếc.

Thần tình nàng như thỏ con vô (số) tội, bộ dáng khiến người ta thương yêu nói không nên lời, trong lòng Gia Liệt Áo nhất thời xúc động, thiếu chút nữa liền không nhịn được nói ra Lăng Phong, cũng may lý trí hắn đã gắt gao không chế sự xúc động đó.

Nghe thấy Gia Liệt Áo cơ trí trả lời như vậy. đám người Mạch Kha vẫn đang khẩn trương nãy giờ mới thở ra một hơi thật dài.

- Sư muội có niềm si mê đối với luyện chế tinh chương, xưa nay đều là như vậy, nếu có chỗ nào thất lễ mong được Vương Thương thông cảm.

Thấy Mộc Vũ Lâm hoàn toàn chìm đắm suy nghĩ về Thực Cốt Bạo trong tay, Tần Chính áy náy nói.

- Không dám!

Hoàng Phủ Lập cười nói:

- Mộc cô nương thiên tính tự nhiên, bộ dáng ôn nhu, không giả tạo, quả nhiên là khiến người ta ước ao.

- Đa tạ Vương Thượng rộng lượng, lần này ta viếng thăm các quốc gia, còn có một chuyện quan trọng khác muốn thương nghị cùng chư quốc.

Tần Chính bỗng tạm ngừng chút, rồi nói một câu kinh động lòng người:

- Thương Khung Hội Chiến sắp bắt đầu, không biết Tinh Lam công quốc lần này chuẩn bị để cho vị thiếu niên trẻ tuổi tài giỏi nào dẫn đội?

Tiếng huyên náo trong hội trường thoáng cái trở nên yên tĩnh.

Thương Khung Hội Chiến, cứ ba mươi năm lại tổ chức một lần, song phương tham dự là Áo La đế quốc cùng với Thú Thần bình nguyên, hai bên ước định lấy hội chiến phân định cao thấp. Thương Khung Hội Chiến có quy định cổ quái là toàn bộ người tham gia phải có tuổi dưới sáu mươi, tu vi chưa đạt tới Thánh Vực!

Phàm là người có thể sống sót từ Thương Khung Hội Chiến trở về, tu vi đều có sự tiến bộ nhảy vọt, trong đó có một ít người thậm chí có thể đột nhiên tăng mạnh, đạt tới Thánh Vực đỉnh phong! Cùng với tiền lời và tỉ lệ phiêu lưu cao, hàng năm cứ mười người đi thì tỉ lệ trở về bất quá chỉ có một người, tỉ lệ tử vọng là cực cao! Sự hung hiểm trong đó người ngoài không cách nào nói rõ được, mà kỳ quái là, toàn bộ người tham dự đều bị nghiêm lệnh cưỡng chế không được đem chi tiết của hội chiến truyền ra ngoài, bằng không đều bị Áo La đế quốc cùng với Thú Thần bình nguyên liên hợp truy sát!

Nghe đồn là trong Thương Khung Hội Chiến có thiết kế kỳ ngộ, bất quá chỉ những người có vận khí cùng với thiên phú cực cao mới có thể nắm được!

- Hội Chiến lần này, tất cả các công quốc tham dự đều có thể miễn ba thành thuế má, nếu có người biểu hiện tốt, thậm chí có thể xin đế quốc thương nghị, đồng thời chỉ cần có cường giả Thánh Vực phù hợp điều kiện, lập tức có được danh hào "vương quốc"!

Tần Chính tung ra một quả bom này, cho dù là Hoàng Phủ Lập vô cùng ổn trọng, cũng không kìm được đột nhiên đứng lên, trong mắt phóng ra tinh quang!

Thuế má giảm ba thành, chỗ tốt trong đó tự nhiên không cần nhiều lời, tuy rằng quan hệ lợi ích trong đó quá nhiều, nhưng vẫn còn không đủ để khiến Hoàng Phủ Lập thất thố. Hắn kinh dị chính là bởi miếng mồi thứ hai của Tần Chính, cái gọi là điều kiện có cường giả phù hợp chính là trong nước đồng thời có hai Thánh Vực cường giả, một là vật chất Thiên Hành Giả, một người còn lại là nguyên tố Thiên Hành Giả.

Đổi lại là trước kia, công quốc phù hợp với điều kiện này cũng từng xuất hiện, nhưng có thể được sắc phong làm "vương quốc" hay không còn phải xem tâm ý của Áo La đế quốc. Dựa theo lời nói của Tần Chính, chỉ cần lần hội chiến này biểu hiện xuất sắc, hơn nữa bản thân công quốc có hai cường giả Thánh Vực, vậy chắc chắn có thể đem đẳng cấp của công quốc đề thăng lên Vương quốc!

Chỗ tốt trong đó rất lớn, đầu tiên, khi trở thành Vương quốc, thuế kim chưa nộp đều có thể chậm lại, như vậy sẽ có thêm tài lực để kiến thiết quốc gia, thứ hai là các thế lực nguyện ý gia nhập sẽ tăng nhanh, bởi vì muốn được Vương quốc che chở, những thế lực này đồng dạng có thể chưa nộp thuế kim. Có những thế lực này gia nhập, tự nhiên thực lực của Vương quốc sẽ gia tăng cực đại.

Có hai điểm tốt như vậy, vô số công quốc dù phải vỡ đầu chảy máu, cũng muốn chen chân vào nhóm Vương quốc, để tứ đại Vương quốc trực thuộc Áo La đế quốc trở thành ngũ đại vương quốc! Cái này dù cho Hoàng Phủ Lập có lãnh tĩnh tới đâu, đối mặt với sự mê hoặc như vậy trái tim cũng điên cuồng nhảy lên. Hắn mạnh mẽ nuốt một ngụm nước bọt xuống, nói:

- Bỉ quốc dân số thưa thớt, từ sau khi Kiều Sâm Đặc nguyên soái thăng cấp Thánh Vực, càng ngày càng ít cao thủ trẻ tuổi tài năng kinh diễm khác xuất hiện, e là trong Thương Khung Hội Chiến lần này khiến cho điện hạ thất vọng rồi.

- Nga?

Tần Chính kinh ngạc liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Lập, cười nói:

- Vương thượng quá mức khiêm nhường rồi. Cao thủ như Lăng võ sư, tuổi trẻ như vậy mà có thể đánh bại Phí Ân chính là khó có được.

Hắn bỗng nhiên đem ánh mắt chuyển đến phía Lăng Phong, ánh mắt sáng quắc!

Trái tim Lăng Phong co rụt lại, hắn cảm giác như mình bị một con mãnh thú độc xà nhìn chòng chọc, cả người cảm thấy không thoải mái.

- Thái tử điện hạ nói giỡn rồi, Lăng Phong bất quá là vừa theo Mạch Kha đại sư tu luyện không lâu, ở trong lớp trẻ thật sự không coi là gì...

Không đợi Hoàng Phủ Lập nói xong, Tần Chính cười ha ha nói:

- Tu luyện không bao lâu liền có thể đánh bại Phí Ân, ta xem thiên phú của Lăng Võ Sư cùng với tu vi thực tại cũng không như Vương thượng nói đi.

Bỗng nhiên, hắn nhìn Lăng Phong, lớn tiếng nói:

- Thành công hay không, thử một lần mới biết được! Không biết Lăng võ sư có nguyện ý cùng bổn vương giao thủ hay không?

Một mùi thuốc súng nồng nặc khắp hội trường yến hội, phảng phất như ngay cả không khí cũng có thể bị thiêu cháy!

Lăng Phong hiểu rõ, có lẽ Tần Chính không cam lòng chuyện lần trước bị mất mắt ở Áo La Thương Hội, nên hôm nay hạ quyết tâm muốn so tài với mình, vô luận có lảng tránh thế nào cũng không được! Trong ánh mắt lo lắng của Mạch Kha, hắn đột nhiên đứng lên nói:

- Tại hạ cũng có mong muốn này!

Oanh, phảng phất như vạn tấn thuốc nổ được đốt lên, một tiếng ứng chiến này của Lăng Phong khiến không khí trong hội trường nháy mắt được nâng lên đến cực điểm!

Tần Chính, Thái Tử Áo La đế quốc, đệ tử Võ Thần, người có hi vọng thăng cấp Thánh Vực trước ba mươi tuổi, được xưng tụng là thanh niên đệ nhất nhân! Nhân vật phong thái tuyệt thế như vậy, có mấy người đủ tư cách nhận lời khiêu chiến của hắn? Lại có ai có dũng khí thản nhiên ứng chiến?

Phóng nhãn khắp đương đại, chỉ có một mình Lăng Phong!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.