Tinh Ngự

Chương 577: Q.4 - Chương 577: Long Tộc đến.






Có thể hay không trở thành cường giả cấp bậc đại viên mãn, trong đó nhân tố chế ước lớn nhất chính là nguyên trận!

Nếu có thể lĩnh ngộ đủ mức ảo diệu của nguyên trận, tự nhiên có thể thuận lợi thăng cấp, do đó trong công kích cũng có thể thi triển ra lực lượng nguyên trận ngoại phóng, lực lượng đại tiến.

Nhưng so với đó càng sâu hơn một tầng, cũng là "Nguyên trận nội uẩn"!

Trong một vài điển tịch xa xưa có ghi chép, thiên địa vạn vật, bản thân mỗi cái đều được cấu thành từ những nguyên trận rất rất nhỏ hợp thành. Bởi vì nguyên trận tụ hợp năng lượng, năng lượng biến ảo mới hình thành thực thể.

Đây chính là chân lý đơn giản nhất, cũng là thâm ảo nhất trong thiên địa.

Tu luyện giả truy cầu chính là lực lượng chí cao, không bị thiên địa câu thúc số phận, nếu muốn đạt thành điểm này, tự nhiên cần phải trải qua trăm ngàn vạn tầng gian nan hiểm trở, mà lựa chọn cũng có cả ngàn vạn lối đi.

Thế nhưng vô luận thế nào thì trăm sông cũng đổ về một biển. Cuối cùng vẫn cần phải biến hóa từ phức tạp về giản đơn, chân chính thể ngộ chân ý tự nhiên của thiên địa, đem toàn bộ những lực lượng rườm rà về thành một điểm, truy tìm ra sự ảo diệu của nguyên trận!

Người nhập môn, có thể làm được nguyên trận ngoại phóng, do đó làm cho lực công kích tăng mạnh. Mà người tiến dần từng bước, có thể luyện hóa được nguyên trận, biến chính cơ thể mình thành một tòa nguyên trận, một tòa bảo khố cực lớn hợp theo thiên đạo.

Tổ Ly không thể tin được Lăng Phong lại có thể đạt được cảnh giới như vậy, dùng kiến thức của hắn tự nhiên minh bạch, nếu là có thể làm được nguyên trận nội uẩn, cho dù khoảng cách tới cảnh giới thần vương bất quá cũng chỉ là một bước!

Chết tiệt, tiểu nhi này làm sao có thể tiến bộ thần tốc như vậy?

- Thái hạo thần chu, đụng cho ta!

Tổ Ly điên cuồng quát lên, quang mang quanh mình hắn thoáng cái cuồn cuộn lưu động, từng đạo lưu quang tụ hợp lại rất nhanh hình thành một cây hình thoi cực dài.

Cây thoi này đầu thô thân thẳng, cái đầu cực lớn giống như một cây nấm khổng lồ, tràn ngập sự hung hăng ác độc muốn xé rách tất cả mọi thứ.

Một kích kia khiến cho một khoảng thiên địa trước mắt trở thành hư vô, dường như bị xé rách mà không có chút nào cố kỵ.

"Phốc phốc phốc phốc!"

Những tiếng giòn vang liên tiếp vang lên, hư không giống như một tòa chảo nhuộm thật lớn, bên trong chứ đầy rẫy huyết thanh nồng hậu, lại bị một kích kia hung mãnh tới cực điểm tránh trúng, sau đó ầm ầm bạo nổ.

Hư không bị một chàng bạo liệt, dĩ nhiên tản mát ra vài khe màu nhũ trắng, mỗi chiếc khe như những gốc rễ đang điên cuồng phán tán ra.

Gần trong gang tấc!

Đối mặt với một kích kia, Lăng Phong vẫn như cũ không chút hoang mang, hắn chỉ là hơi nhắm mắt. Giữa mi tâm lóe ra ngân quang nhè nhẹ, ngân mang hợp lại chợt hình thành một đoàn tuyền qua (suối chảy).

Hưu hưu hưu hưu!

Bên trong tuyền qua bắn nổ mạnh ra bảy đạo kiếm quang, bên trong mỗi một đạo kiếm quang đều có một đóa hoặc như bạch liên, hoặc giống cây mẫu đơn, lại có thể là hung cầm hỏa diễm, đúng là bảy loại hỏa diễm được Lăng Phong thu thập từ cấm địa Long Tộc.

Trải qua mấy năm tìm hiểu luyện hóa, Lăng Phong rốt cục cũng đưa chúng hoàn toàn luyện hóa dung nhập vào thân mình, đồng thời mượn năng lực thôn phệ của quái hạp, tiến thêm một bước loại bỏ linh tính chưa thành hình của chúng, bảo lưu toàn bộ năng lượng.

Có thể nói, bảy loại hỏa diễm, mỗi một loại đều có thể phát huy đến mức tận cùng, uy lực của nó tuyệt sẽ không kém hơn một cường giả thần cấp tam phẩm. Bảy loại tương hợp, uy lực cũng không phải chỉ đơn giản như phép tính cộng mà là sinh ra một loại phân hạch cực kỳ hiệu quả.

Khẽ quát một tiếng: "Cấm!"

Năm ngón tay Lăng Phong chợt nắm lại, lần này dường như nắm lấy toàn bộ mệnh mạch trong hư không vào lòng bàn tay. Lực lượng bạo khai ràng buộc vô cùng, chỉ thấy một căn rễ không gian nhũ bạch đang bay ra, dường như cảm nhận được uy hiếp trí mạng, rung động mạnh một hồi sau đó điên cuồng thu trở lại.

Giống như linh xà đảo mình, những tiếng "tư tư" vang lên, mỗi một khe không gian bị đẩy ngược trở về, sắc mặt Tổ Ly lại thêm một phần tái nhợt. Thẳng đến một cái cuối cùng bị dội ngược trở về, thần sắc hắn trở nên trắng bệch, giậm mạnh chân một cái, ý đồ liều mạng chạy trốn.

- Hiện tại mới nghĩ đến chạy trốn?

Lăng Phong lạnh lùng cười, hô:

- Lưu lại!

Năm ngón tay mở rộng ra, mỗi đầu ngón tay bắn ra một mũi huyền mang cường liệt, mỗi cái đều dài đến hơn mười trượng, quang mang hợp lại, hình thành một bàn tay cực lớn chụp tới hướng Tổ Ly.

- Tiểu nhi, ta không phục!

Từ lần trước trải qua chiến đấu kịch liệt mới bị Lăng Phong nghịch chuyển, cho tới hiện tại không hề có lực chống đỡ, Tổ Ly căn bản không muốn tiếp thu số phận bản thân. Sau khi điên cuồng hét lớn lên một tiếng, hắn càng cuồng loạn rống to hơn, mắt mở trừng trừng nhìn quang mang chụp xuống đỉnh đầu, tâm thần cũng là một mảnh uể oải chưa từng có.

- Dừng tay!

Thời khắc mấu chốt, từ ngọn núi phía xa truyền đến một tiếng quát ngăn cản, ngay sau đó, một cánh tay thật lớn, trên bàn tay còn cầm một thanh trường thương ngang trời phóng tới.

Trường thương nhô lên cao, lúc này kích khởi từng đợt gợn sóng giống như ánh sáng, ánh sáng tầng tầng phiêu đãng hướng bốn phương tám hướng hư không mạnh mẽ tản ra.

Một tầng dư ba ầm ầm đánh xuống, núi non phía dưới nhất thời truyền lên những tiếng bi thiết liên hồi, dư ba một kích kia dữ nhiên khiến cho ngọn Vũ Thần Phong xuất hiện vô số vết nứt vỡ.

Nhanh như quang điện, một thương khi vừa xuất hiện còn cách tới hơn ngàn trượng, thế nhưng khi tiếng quát vừa ngưng cũng đã kịp tới gần Lăng Phong, đồng thời nhất cử hướng bàn tay cực lớn giữa không trung đâm tới.

Ầm ầm!

Đất rung núi chuyển, đích thực là đất rung núi chuyển!

Trên Vũ Thần Phong, từng ngọn thạch trụ đột nhiên dựng lên, mỗi cây cao tới cả trăm trượng, thoáng chốc thạch trụ san sát, khói lửa mù trời, cả Vũ Thần Phong phảng phất như biến thành luyện ngục.

Bành!

Dưới một tiếng chấn rung cực mạnh, bàn tay lớn giữa không trung do Lăng Phong thi triển ra cũng âm thầm tạc nứt, vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ rồi bắn qua bốn phía tạo thành một tràng hỗn loạn.

Tìm được đường sống trong chỗ chết, tâm thần Tổ Ly đột nhiên cảm giác cả người một trận bủn rủn, cố gắng muốn nói lên vài câu lại phát hiện cổ họng khô khốc, dù là nửa câu cũng nói không nên lời.

Một chiêu thất thủ, trên mặt Lăng Phong cũng không có gì ngoài ý muốn, chẳng qua đưa ánh mắt nhàn nhạt nhìn về hướng trường thương vừa phi đến:

- Âu tộc trưởng nếu đã tới từ lâu, hà cớ gì phải rúc đầu đến bây giờ? Khó thấy được Long Tộc ngươi cũng muốn học giun đất sống trong động huyệt đi?

Tuy rằng rất ít khi dùng lời lẽ đả kích đối phương, thế nhưng cũng không có nghĩa Lăng Phong là người kém ăn nói, một lời này vừa nói ra khỏi miệng, lập tức khiến cho Âu Mỗ Long đang ẩn nấp một bên cũng phải tức giận, những tiếng nghiến răng cũng là vang lên.

- Nhiều ngày không thấy, không nghĩ tới Lăng Tông chũ vẫn còn miệng lưỡi bén nhọn như vậy, quả nhiên khiến cho Âu mỗ rất thất vọng!

Tiếng oán hận vừa dứt, hư không run lên một trận, ngay sau đó Âu Mỗ Long chậm rãi bước ra, phía sau hắn là ba gã hình dạng khác người chăm chú theo sau.

Đồng dạng đều là thần cấp tam phẩm!

Lăng Phong híp mắt, thân phận lai lịch mấy người phía sau Âu Mỗ Long tự nhiên rất dễ đoán ra, không hề nghi ngờ, bọn họ chính là cường giả Long Tộc vẫn luôn bế qua tại vu nội thế giới.

Hai năm qua, khoáng mạch thần thạch đua nhau xuất hiện trên khắp Vô Tẫn Hoang Nguyên, bản thân Lăng Phong cũng thu hoạch được không ít, hắn tự nhiên sẽ không cho rằng, Long Tộc sẽ không thu hoach được chút nào.

Huống chi, từ lần trước Thang Thần xuất hiện liền có thể thấy được Âu Mỗ Long cùng với Vũ Thần Phong từ lâu đã đạt thành hiệp nghị đồng minh, hai bên qua lại hỗ trợ lẫn nhau, giúp cho cường giả bế quan trong vu nội thế giới có đầy đủ thần thạch tu luyện là chuyện không có gì lạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.