Tinh Ngự

Chương 330: Q.4 - Chương 330: Lực ẩn thế - Kế hoạch của Thích Thiên Ách.




Ở một địa điểm cách nơi tiểu thế giới sụp đổ chừng một ngàn trượng, giữa những tòa kiến trúc thấp bé, một thân ảnh vặn vẹo giữa không trung, rồi thân thể Lăng Phong nhẹ nhàng đáp xuống.

Hít một hơi thật sâu, phủi sạch bụi trên người, Lăng Phong nói:

- Chỉ cách nhau đúng một bước, hình như lúc nãy là hai người của Huyền Nguyên Tông.

Với sức mạnh hiện tại của hắn mặc dù không sợ Huyền Thái và Bùi Khôn nhưng việc kịch chiến sẽ khó tránh khỏi bị chú ý. Với lực hiệu triệu của Huyền Nguyên Tông, e rằng sẽ kéo theo vô số rắc rối.

- Linh hồn cảm tri lực của thuật luyện sư đúng là quá mạnh.

Thích Thiên Ách cảm thán. Mặc dù hắn đã mất đi thân thể nhưng linh hồn thể thì không hề bị tổn hại nên phản ứng với ngoại giới bên ngoài vẫn rất linh cảm. Dù vậy, cảm tri lực của hắn vẫn không thể bằng được Lăng Phong trong khi Lăng Phong mới chỉ là một ngụy linh cấp!

Lăng Phong mỉm cười, giơ tay, bên trên là một viên đá màu trắng.

Viên đá nhìn sơ qua giống như một miếng phô mai cứng, mỗi lần chuyển động bàn tay là lại lắc lư không ngừng.

Quang mang của quái thạch không quá cường liệt, chỉ là một tầng mỏng trong suốt nhưng quang trạch thì mềm mại dị thường, như một tấm lụa mỏng. Viên đá này là thứ sót lại từ tiểu thế giới của Bùi Càn, được Lăng Phong tiện tay mang đi.

- Đây là thần thạch! Xem ra cảm ngộ của hắn với tiểu thế giới vẫn chưa ra sao nên quang mang của thần thạch mới ảm đạm như vậy.

Biết Lăng Phong không hiểu, Thích Thiên Ách giải thích.

- Thần thạch có lai lịch cụ thể thế nào không rõ. Nhưng nghe nói ở thời đại viễn cổ vẫn còn một chút tồn lượng, sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì tất cả thần thạch đều biến mất không chút dấu vết. Thậm chí còn có tin đồn chuyện viễn cổ cường giả liên tiếp ngã xuống cũng có liên quan đến tình trạng khan hiếm của thần thạch!

- Trên đại lục bây giờ có rất nhiều nguyên trận lưu lại từ viễn cổ hoặc một số linh khí mà các cường giả sử dụng phải dùng sức mạnh thần thạch mới mở ra được. Nguồn gốc duy nhất của thần thạch là phá vỡ tiểu thế giới. Rõ ràng mảnh đại lục này căn bản không thể tồn tại nhiều thần thạch, nên … Lăng huynh đệ, đệ làm sao vậy?

Từ lúc Thích Thiên Ách bắt đầu nói về thần thạch Lăng Phong đã lộ ra thần sắc nghi hoặc. Suy nghĩ một lúc, hắn đột nhiên đại ngộ, vội vàng lấy ra một thứ:

- Cuối cùng đệ cũng nghĩ ra đệ đã nhìn thấy viên đá này ở đâu.

Một viên đá khác rất giống với viên đá vừa rồi yên lặng nằm trong lòng bàn tay Lăng Phong, trông chẳng khác gì hai anh em song sinh. Chỉ có điều quang mang của viên đá mới được lấy ra đậm hơn nhiều, như muốn tràn ra ngoài.

Thích Thiên Ách thốt lên kinh ngạc:

- Đây là thần thạch! Hơn nữa xem ra là đỉnh cấp thần thạch! Một thứ tốt như thế này đệ lấy được ở đâu vậy?

Nhưng bất ngờ vẫn không dừng ở đây, lòng bàn tay Lăng Phong lại xuất hiện thêm bảy tám viên thần thạch nữa. Chỉ thấy Lăng Phong nói:

- Đây đều là những thứ lấy được từ Càn Thiên Giới. Đệ nghĩ nó vô dụng nên cũng quên mất. Nếu như lần này không gặp phải thì cũng không nhớ ra đâu.

Thích Thiên Ách nghĩ đợi mấy hôm nữa rảnh rỗi nhất định phải giúp Lăng Phong sắp xếp lại bảo bối trên người hắn. Thần thạch mà bao nhiêu đại tông phái muốn có lại bị cậu ta vứt vào một góc? Chuyện này mà truyền ra ngoài không biết sẽ khiến cho bao nhiêu người ghen tị, chỉ muốn xâu xé Lăng Phong đến chết.

- Những thứ này đệ mau cất đi, sau này đừng đưa ra trước mặt bất cứ ai.

Thích Thiên Ách thận trọng cảnh cáo:

- Số thần thạch này nếu như để tam tộc thất tông biết e rằng chúng sẽ điều động rất nhiều người đến làm phiền đệ đấy.

Nghe vậy, Lăng Phong không khỏi cười khổ: “Rắc rối của hắn vẫn còn ít sao? Đừng nói thần thạch, chỉ riêng Long Tộc ngọc bích hắn đã thấy đủ mệt rồi! Hắn bây giờ có chút giống như một con rận ngốc ngại cắn người, chẳng lo lắng điều gì hết.”

Lăng Phong hiểu ý Thích Thiên Ách, gật đầu nói:

- Cũng sắp đến thời điểm bắt đầu hội đấu giá rồi, chúng ta trực tiếp đến đó đi.

- Ừm

Thích Thiên Ách có chút trầm mặc, do dự nói:

- Lăng huynh đệ, nếu như chúng ta chúng ta có thể đấu giá được phượng hoàng chân tủy thì chúng ta sẽ làm gì tiếp theo? Trực tiếp quay về?

Câu hỏi này khiến Lăng Phong ngẩn ra đôi chút, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ qua điều này: Đúng vậy, cho dù lấy được phượng hoàng chân tủy rồi tạm thời hắn cũng chưa muốn quay về Áo La được!

Bản thân hắn có thể không quan tâm đến chuyện an nguy nhưng cũng không thể đẩy Tinh Lam vào chỗ chết được! Những gì Thang Thần nói hắn không hề coi là đùa. Ngộ nhỡ xảy ra xung đột, đối phương phái nhân mã đến Lăng Phong nghĩ Ôn Đình sẽ không chịu vì mình mà trở mặt với Võ Thần Phong đâu!

Lăng Phong càng lúc càng thận trọng với mảnh đại lục này. Thang Thần là linh tôn cấp cường giả, sắp tấn thăng lên đại viên mãn cấp, với tích lũy vạn năm của Võ Thần Phong, muốn bóp chết hắn dễ dàng chẳng khác gì bóp chết một con kiến!

Tâm trạng Lăng Phong thoáng trùng xuống, cảm giác bất lực và giận dữ cường liệt như ngọn lửa thiêu đốt khiến bụng dạ Lăng Phong như muốn sôi trào!

- Ta có ý kiến này, nếu như đệ mua được phượng hoàng chân tủy thật thì hãy giao cho Ngọc Lan Tông nhờ mang về Tinh Lam.

Thích Thiên Ách cảm nhận được biến hóa trong lòng Lăng Phong, lên tiếng khuyên nhủ:

- Ngọc Lan Tông đã tồn tại trên Vô Tẫn Hoang Nguyên này bao nhiêu năm nay, phương diện uy tín không cần phải nghi ngờ nữa! Ngoài ra đệ vẫn có thể lưu lại Vô Tẫn Hoang Nguyên tu luyện, cường giả ở đây nhiều, tài nguyên phong phú, là nơi tuyệt hảo để tu luyện! Đệ có thể nhanh chóng nâng cao thực lực của mình, đến một ngày đệ có thể quang minh chính đại quay về.

Lăng Phong cẩn thận suy nghĩ một lúc, nhẹ giọng nói:

- Mời Thích đại ca chỉ điểm thêm!

Thích Thiên Ách thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ sợ Lăng Phong tuổi trẻ khí thịnh, không chịu nghe ý kiến của mình nằng nặc đòi quay trở về. Lấy trứng chọi đá, cuối cùng thân tử hồn tiêu!

Bây giờ thấy Lăng Phong ngoan ngoãn nghe lời như vậy, hắn càng thêm vững tin, tiến thêm một bước, trình bày kế hoạch:

- Lăng huynh đệ, đệ bây giờ mới chỉ hai mươi, luận tu vi đã là ngụy linh cấp! Thiên phú như vậy là rất kinh nhân rồi, ngay cả thiên tài cái thế Bàng Phiên Vân mà họ nhắc tới ta nghĩ cũng không bằng được đệ đâu! Hơn nữa bên cạnh đệ còn có linh cấp ma thú Nguyên Thận trợ giúp. Ta thấy, nếu đệ muốn có sức mạnh để đối đầu trực diện với Võ Thần Phong thì đệ phải chia thành vài bước sau.

- Thứ nhất, tìm một "linh cư" an định, cẩn thận tham ngộ tranh thủ huyễn hóa ra tinh kĩ thuộc về mình! Chỉ có trở thành linh cấp đệ mới có quyền phát ngôn trong Vô Tẫn Hoang Nguyên. Sau đó, dựa vào công pháp thần kì của mình, đệ hoàn toàn có thể lập túc!

- Thứ hai, việc Lăng huynh đệ thân hoài song sinh cự linh tuyệt đối không được để lộ ra ngoài. Mặc dù ta không biết song sinh cự linh thiên hành giả sao lại hiếm như vậy nhưng tự cổ lưu truyền một số lời đồn rằng song sinh cự linh giả là một sự tồn tại cấm kị! Nên thường ngày đệ phải xuất hiện dưới thân phận một cường giả, không được triển lộ những kĩ năng liên quan đến thuật luyện sư. Điểm này trước mắt đệ đang làm rất tốt và phải làm đến cùng!

Dừng lại đôi chút hắn lại nói:

- Linh hồn tinh kĩ đệ có thể sử dụng bởi vì linh hồn hệ linh khí là linh khí duy nhất không hạn định nguyên tố thiên hành giả! Nói cách khác, bất cứ thuộc tính thiên hành giả nào đều có thể sử dụng. Nếu như bị người khác phát hiện cùng lắm cũng chỉ nghi ngờ đệ có một món linh khí bảo bối. Sẽ không có ai hoài nghi điều gì khác đâu.

- Thứ ba, chúng ta nhất định phải tìm ra được một người để che giấu. Người này tốt nhất là thuật luyện sư. Đến lúc đó, chúng ta có thể đẩy hắn lên trước, còn Lăng huynh đệ đứng sau màn, dùng kĩ nghệ luyện chế cường đại của mình chế luyện ra các loại tinh chương thần kì. Sau đó chúng ta có thể dùng tinh chương chiêu mộ thật nhiều cường giả, từng bước kiến lập ra thế lực của mình!

Lực, ẩn, thế!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.