Mộ Dung Yên nổi giận nói, bộ ngực phập phồng, trên khuôn mặt nhịn không được nổi lên một mảnh đỏ ửng.
- Một thân tu vi của tiểu tử này trong lớp cùng tuổi có thể nói là số một, diện mạo cũng không quá kém, có nữ nhi yêu thích cũng là chuyện bình thường.
Trên mặt Ô Tô hiện lên vẻ quỉ dị nói không lên lời, dừng ở Mộ Dung Yên nói:
- Ta là một người thương hương tiếc ngọc, không muốn thấy nữ nhi thương tâm. Chỉ cần ngươi mở miệng thừa nhận yêu thích hắn, hôm nay ta liền không lấy tính mệnh của hắn, thế nào?
- Ngươi muốn giết cứ giết, đừng hòng làm nhục tiểu thư nhà ta.
Ốc Đặc vừa mở miệng, ngực cũng nhịn không được nữa, "ọe" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó tinh, khí, thần cả người đều suy sụp.
- Ốc Đặc, ngươi sao rồi?
Mộ Dung Yên đỡ lấy hắn, vẻ mặt lo lắng.
- Thôi, vốn ta đinh cho ngươi một cơ hôi. Xem ra, ngươi thực sự không quan tâm sống chết của tiểu tử này.Vậy để ta xuất thủ lấy tính mệnh của hắn đi!
Ô Tô lắc lắc đầu, tiếc nuối nói. Hắn chậm rãi bước tới gần Lăng Phong, ba trượng, hai trượng, một trượng!
- Chậm đã!
Quan tâm quá tất rồi loạn, Mộ Dung Yên hoàn toàn mất đi sự quyết đoán ngày thường, do dự hỏi:
- Chỉ cần ta thừa nhận yêu thích hắn, ngươi liền hoàn toàn tuân thủ lời hứa?
- Đây là tự nhiên.
Ô Tô dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Yên nghiền ngẫm nói:
- Quyết định rồi sao? Chỉ cần ngươi vừa mở miệng là có thể vãn hồi tính mệnh của tiểu tử này, bút buôn bán này rất có lời đó.
Mộ Dung Yên trầm mặc một lát, lấy hết dũng khí nói:
- Đúng, ta...ta yêu thích hắn!
Tuy là hành động này không phải tự nguyện, mà bị người ta ép buộc, nhưng phải thừa nhận chuyện tối bí mật của nữ nhi, Mộ Dung Yên vẫn không khỏi đỏ mặt lên.
- A, ngươi nói cái gì? Ta hình như nghe chưa rõ.
Ô Tô làm khó dễ nói:
- Nói năng miễn cưỡng như vậy thật khiến người ta rất khó tin tưởng tình cảm sâu đậm của ngươi đó.
- Ta nói, ta yêu thích hắn.
Mộ Dung Yên lấy hết toàn bộ khí lực, mắt thấy Ô Tô vẫn tỏ vẻ không hài lòng, nàng lớn tiếng nói:
- Ta yêu thích hắn, ta yêu hắn! Ta có thể dùng tính mạng của ta để thay thế hắn. Đủ chưa?
- Ha ha ha ha, lời này nghe được thật khiến lòng người sung sương a!
Ô Tô âm hiểm cười to, trong ánh mắt lộ ra sát ý điên cuồng.
Mắt thấy hắn cuồng tiếu một trận sau đó tiếp tục đến gần Lăng Phong, Mộ Dung Yên kinh hãi quát lên:
- Ngươi định làm gì? Không phải đã nói chỉ cần ta thừa nhận ngươi liền buông tha hắn sao?
- Ta chỉ nói lát nữa tha mạng cho hắn, có bao giờ nói qua không giết hắn?
Ô Tô tác ác liếc mắt nhìn nàng, cười gian nói.
- Ngươi...
Minh bạch bị lừa gạt, Mộ Dung Yên tức giận đến run cả người, nói không ra lời.
Hít một hơi thật sâu, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, Ô Tô thỏa mãn thở mạnh nói:
- Bắt nữ nhân nhìn thấy nam nhân mình yêu bị giết chết, cảm giác đó thật sự tuyệt vời a, thực sự vui tới mức run cả người a!
- Ngươi muốn giết ai?
Một tiếng quát chợt vang lên, thân thể Lăng Phong từ mặt đất chợt bắn lên,
Vô Cốt Nhu Thân chi đại chuy long!
Một chiêu này, Lăng Phong súc thế đã lâu, đem lực lượng Vô Cốt Nhu Thân đề thăng tới mức cao nhất, e là một khối nham thạch nghìn tấn cũng bị đụng thành bột phấn!
Nếu Lăng Phong sử dụng chiêu khác đều khó tránh khỏi có năng lượng lưu động, do đó sẽ bị Ô Tô phát hiện, chỉ có Vô Cốt Nhu Thân, một thân lực công kích toàn bộ đều trên xương cốt, không gây ra chút năng lượng ba động nào. Ô Tô đối với Ngụy Linh Vực mình thi triển ra thực sự quá mức tin tưởng, căn bản không ngờ Lăng Phong vẫn chưa bị thương, thậm chí còn có dư lực âm mưu đánh ra một kích!
Ầm ầm!
Ô Tô "a" hét thảm một tiếng. Xương cốt trước ngực liên tiếp bị đụng hơn mười cái, làm gãy rồi đâm vào phế phủ, nội tạng, cảm giác đau nhức tới tận tim, khiến trước mắt hắn biến thành một mảnh màu đen!
Một chiêu của Lăng Phong tuyệt không chậm t
Ngay lập tức, tả hữu song chưởng phân biệt kết hợp như đao, liên tiếp chém tới ngực Ô Tô!
Lăng Phong không chút thương hại, bộp bộp bộp, mỗi lần chưởng chỉ đánh xuống đều đâm thật sâu vào ngực Ô Tô! Từng dòng máu tươi phun ra, trên ngực Ô Tô tràn đầy lỗ máu, bàn tay Lăng Phong cũng triệt để bị nhuộm thành màu đỏ!
- Chết!
Vì vậy liền có ý niệm "giả vờ bị thương" trong đầu, lúc này được như ý nghuyện, Lăng Phong sao không cảm thấy tốn sức cho được?
Chiêu thế giao phong, Lăng Phong đột nhiên tỉnh ngộ bản thận cùng với Ngụy Linh Cấp cường giả chỉ là có chút ngăn cách.
Trước kia Lăng Phong cho rằng bằng vào tự thân song sinh Cự Linh, nắm giữ con bài chưa lật linh hồn lực công kích liền có thể ngang với Ngụy Linh Vực cường giả, hiện tại mới biết còn có một chút chênh lệch, nhất là Ngụy Linh Vực cường giả như Ô Tô lại dùng năng lượng hóa ra một phương thế giới, yếu thế càng rõ ràng.
Mặc dù như vậy, hắn tuyệt đối không chịu thua!
- Vực Năng biến ảo. Chiến chiến chiến!
Âm thanh bạo hống vang lên, trên trán Lăng Phong ngân quang bạo phát, từng vòng ngân quang mở ra, dư ba liên tục như gợn sóng lay động khiến không khí vang lên ong ong!
- Ngươi dĩ nhiên cũng là Ngụy Linh Vực cường giả?
Ô Tô cực kỳ sợ hãi, cảm nhận được một cỗ linh hồn lực công kích sắc bén đập vào mặt, lình hồn bản thân suýt nữa bị chấn động nghiền nát. Hắn kinh sợ quát:
- Lăng tiểu nhi, ngươi thực sự là muốn liều mạng a, đáng tiếc vẫn là vô dụng! Bản tọa liều mạng bị hao tổn Ngụy Linh Vực, hôm nay phải giết ngươi!
Quanh thân Ô Tô thủy quang nhanh chóng co rút lại, từng đạo thủy quang cuốn lên như cột trụ, cuồn cuộn, dũng mãnh hội tụ không tới một tấc. Một cột nước chảy phát ra âm thanh không dứt, như cự long vũ giang có khí thế phần thiên diệt địa.
Ầm!
Tiếng tim đập nhịp nhàng như nước chảy.
Hai mắt Ô Tô trợn trừng, đem mấy trăm con thủy long đang rít gào lao thẳng tới Lăng Phong tựa như một lưỡi đao sắc bén xé mở Vực Năng phòng hộ của hắn, hung ác bổ vào ngực của hắn.
Lăng Phong chỉ cảm thấy từ ngực truyền đến một trận đau đớn như xé rách, cương khí nơi đan điên cuồng chuyền, một đạo cương khí màu ngân bạch phát ra, trong sát na tạo thành một bộ xích luyện cương giáp! Dù là thế, vẫn là chưa đủ.
Nếu như xích luyện cương giáp chính là bách luyện tinh cương, thì Ngụy Linh Vực lực của Ô Tô chính là thần binh lợi khí, có thể đồng tâm liệt thạch dễ như trở bàn tay.
Xuy!
Một chiêu của Ô Tô xé rách xích luyện cương giáp, dư lực chưa hết lại chém trúng vào ngực Lăng Phong. Thân thể Lăng Phong bị chấn bay thẳng vào một ngọn núi rồi rơi xuống.
- A, vậy mà không bị chém thành hai? Một thân gân cốt mạnh tới mức kỳ dị.
Ô Tô nhìn bàn tay mình lẩm bẩm nói, chợt trong mắt hắn phát ra một tia hàn quang:
- Như vậy càng không tha cho ngươi được!
Dứt lời, lập tức hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng tới chỗ Lăng Phong.
- Đừng mà!
Mộ Dung Yên kinh hô lên tiếng, điên cuồng lao về trước người Lăng Phong. Giờ khắc này, toàn bộ tính toản thường nhân đều đã biến mất, duy nhất chỉ còn lại ý niệm chính là hắn không thể chết được! Hắn nhất định không thể chết được!
Ý niệm này phi thường rõ ràng hiện lên trong đầu nàng, chiếm trọn lòng nàng, khiến cho nàng bất chấp tất cả.
- Tiểu thư!
Ốc Đặc lộ vẻ hoảng loạn, từ lúc Ô Tô xuất thủ vừa rồi, hắn đã cảm thấy có gì đó không ổn. Biển lực lượng bàng bạc đó tuyệt không phải cường giả tầm thường có thể cản được. Đến khi Lăng Phong giao thủ cùng Ô Tô, hắn càng kiên định suy nghĩ trong lòng, đây là một vị cường giả vượt xa Thánh Vực tầm thường.
Lúc này ngay cả Lăng Phong cũng đã chiến bại, ý niệm duy nhất trong đầu Ốc Đặc chính là mang theo Mộ Dung Yên bỏ trốn, đối với hắn mà nói bảo vệ tốt Mộ Dung Yên mới là tín ngưỡng trong cả đời này của hắn. Tất cả những thứ khác căn bản không đáng để nghĩ! Vì vậy, Ốc Đặc quyết đoán kéo Mộ Dung Yên lại, sau đó sẽ lập tức thi triển "Sơ giao linh kỹ" mang nàng mạnh mẽ bay đi!
- Ốc Đặc, buông ta ra.
- Tiểu thư...
- Buông ra!
Hai mắt Mộ Dung Yên đỏ ngầu, cánh tay giãy mạnh một cái, Chân lực như sóng triều phun ra. Ốc Đặc lại không dám đả thương nàng, nên đành ngạnh chịu một kích kia, trọng thương lúc trước chưa phục hồi lại chịu thêm một kích, khiến hắn không khỏi phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn lạnh lùng, kiên trì nói: