Tinh Ngự

Chương 390: Q.4 - Chương 390: So đấu ngoài ý muốn






Cuộc đối thoại giữa hai người khiến đám đông hoàn toàn ngây ra. Du Thiên Trì lo lắng làm bộ dạng ngơ ngác, khuôn mặt ngơ ngác ấy dần dần lộ ra một tia kinh ngạc, cuối cùng thì kinh ngạc triệt để.

Sư huynh? Không lẽ người này và tông chủ cùng do một vị sư tôn chỉ giáo?

Du Thiên Trì vẫn chưa quên Lăng Phong đã từng nói hắn có một vị sư tôn thuật luyện sư huyền bí. Đối với Du Thiên Trì mà nói, có thể dạy dỗ ra được một nhân vật yêu nghiệt như Lăng Phong thì chắc chắn phải là linh tôn cấp cường giả. Cộng thêm thân phận thuật luyện sư, vậy sư tôn của hắn không phải cũng là một sự tồn tại vô địch như Huyền Nguyên sao?

Mặc dù Huyền Nguyên hành sự bá đạo, bản thân Huyền Nguyên tông chủ nổi danh với tính khí ác liệt nhưng vẫn không ngăn được mọi người tôn trọng ông ta. Thượng thăng lên trình độ ông ta dù có không được lòng người thì cũng vẫn có rất nhiều người nguyện đi theo. Cứ nghĩ đến chuyện sư tôn của Lăng Phong cũng là một nhân vật như vậy, nội tâm Du Thiên Trì bắt đầu sôi trào.

Nhưng, Lăng Phong nói nãi sư không muốn tiếp xúc nhiều với người ngoại giới, đây là một sự tiếc nuối rất lớn với Du Thiên Trì. Nhưng bây giờ thì tốt rồi, sự xuất hiện của Hải Tư Lam đã lấp sạch những chỗ trống, khiến hắn hưng phấn triệt để.

Theo Du Thiên Trì thấy, Lăng Phong không phải thuật luyện sư, đương nhiên không thể kế thừa y bát của nãi sư. Hải Tư Lam tu vi dù thấp nhưng là một thuật luyện sư bằng xương bằng thịt! Từ cách Lăng Phong gọi hắn xuất hiện, Hải Tư Lam e rằng còn sống trong nội tông nhiều, sau này đương nhiên có rất nhiều cơ hội thỉnh giáo. Cứ nghĩ đến chuyện có thể gián tiếp nhận được chỉ điểm của vị sư tôn thần bí của Lăng Phong. Du Thiên Trì sao có thể không hưng phấn được?

Trong giới thể thuật luyện sư, sức mạnh tu vi mặc dù đáng quý, đáng trân trọng nhưng quan trọng hơn là luyện chương trữ bị! Nên bất luận Hải Tư Lam tu vi thấp, Du Thiên Trì cũng không quan tâm.

Trong tất cả mọi người, chỉ có bọn Nguyên Thận là biết rõ lai lịch của Hải Tư Lam nhất, cười thầm trong bụng, nghiêm chỉnh nhìn về phía hai con người đang chuẩn bị diễn trò. Khả năng diễn xuất của hai người này luôn khiến bọn họ kính phục vô cùng, chậc chậc.

Nhất là Hằng Trùng, đến tận bây giờ hắn vẫn ngạc nhiên, nghĩ đến cảnh lần đầu tiên mình dẫn theo Hải Tư Lam cùng Lăng Phong gặp mặt. Có lẽ ngay từ lúc đó Lăng Phong đã nghĩ nên bố trí cho Hải Tư Lam như thế nào rồi?

Nếu như Hải Tư Lam không vạch trần con át chủ bài của Lăng Phong thì e rằng mọi chuyện vẫn được tiến hành theo quỹ tích cũ! Thực lực của Hải Tư Lam trong đám thuật luyện sư của Vô Tẫn Hoang Nguyên mặc dù không được coi là thượng cấp nhưng nhiều năm được tôn kính trong cảnh nội Áo La dần dần tạo nên tác phong không cần nói gì nhưng vẫn cao quý tự nhiên, giả mạo cao nhân để che giấu trong những lúc thích hợp đương nhiên là quá tốt rồi.

Hằng Trùng đã đoán được tám chín mươi phần trăm nhưng hắn không biết đây không phải chủ ý của Lăng Phong mà là làm theo hướng dẫn của Thích Thiên Ách. Vị linh tôn đã từng hô mưa gọi gió một thời này này, một trong thất đại tông phái tông chủ, bản thân tích lũy rất nhiều kinh nghiệm phi thường trong chuyện kiến lập thế lực! Có hắn bên cạnh không ngừng tham mưu sách lược, Lăng Phong nếu như thực sự muốn đứng vững ở Vô Tẫn Hoang Nguyên sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

- Sư huynh?

Phong Kì ngạc nhiên, ánh mắt nhìn Hải Tư Lam đang từ khinh miệt, phẫn nộ chuyển sang ngưng trọng. Nhưng biểu tình thì vẫn giữ nguyên vẻ khinh miệt cũ, hừ lạnh nói:

- Trong giới thuật luyện sư không ai luận ngôi vị địa phương đâu, mọi thứ phải dựa vào thực lực luyện chế tinh chương mới được! Các ngươi đã chọn được người rồi vậy thì bắt đầu thôi.

- Đương nhiên, nhưng Phong tiên sinh là khách, mời ngài ra đề trước.

Những lời giao phong bên ngoài này do Lăng Phong thực hiện, Hải Tư Lam chỉ cần giả bộ cao thâm khó đoán thôi.

Nhãn thần hơi co lại, một tia tinh quang lóe lên, Phong Kì cười lạnh nói:

- Mộc tông chủ đã nhường vậy lão phu cũng không khách khí!

Niệm thức của hắn khẽ động, một miếng tinh chương bắn ra khỏi tiết văn, búng ngón tay, tinh chương bắn mạnh về phía Hải Tư Lam!

Lăng Phong tâm tư khẽ động, lập tức lùi lại phía sau Hải Tư Lam, lúc này, một luồng linh hồn uy năng đã nhự nhàng lan tỏa. Thân thể Hải Tư Lam rung mạnh một cái, giật mình nhưng rồi tất cả lại được hắn giấu đi một cách nhanh chóng.

Nội tâm Hải Tư Lam đang nổi lên một con sóng lớn: phần linh hồn niệm thức này quá cường hãn! Chỉ là mới giao phong thôi mà đã mang lại cho hắn cảm giác cường liệt đến vậy. Lúc này hắn mới cảm nhận được, đẳng cấp của Lăng Phong xa vời đến thế nào.

Biết Lăng Phong không thể làm hại mình, Hải Tư Lam thuận thế buông lỏng hết mọi phòng hộ, một cảm giác chua xót trào lên, bây giờ hắn đã hiểu trước đây đệ tử Vi Miểu đã chịu tổn hại thế nào ở Tinh Lam.

Niệm thức cuồn cuộn, mãnh liệt như ba đào trong nháy mắt xuyên qua mọi phòng hộ trong cơ thể Hải Tư Lam, trực tiếp mật bố lên miếng tinh chương.

Ầm!

Miếng tinh chương đang bay đến gần Hải Tư Lam đột nhiên trở nên chậm đi không ít, như một con ốc sên cứ thế tiếp cận từng tấc từng tấc một, chậm đến nỗi có thể nhìn rõ từng quỹ tích động tác của nó và được Hải Tư Lam nhẹ nhàng đón nhận. Tư thế của hắn như hành vân lưu thủy, không hề có một tia hỏa khí. Phong Kì thì ngược lại, thở hổn hển, chẳng có chút phong độ nào.

Ánh mắt Phong Kì co rút đến cực điểm, với tu vi của hắn mặc dù không thể nhìn thấy luồng sức mạnh linh hồn vừa rồi đến từ Lăng Phong nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự cường đại trong đó!

Linh hồn nguyên lực cường hãn như vậy là do một chí cấp thuật luyện sư phát ra sao? Không lẽ đang giả trư ăn hổ? Hắn chần chừ, đây là lần đầu tiên Phong Kì cảm thấy cuộc đấu này không ổn.

Xoa xoa đầu ngón tay lên miếng tinh chương, Hải Tư Lam lạnh lùng lên tiếng:

- Ngươi muốn tỷ pháp như thế nào?

Đứng trước việc lớn, cần có tĩnh khí!

Thấy thần tình bình thản của Hải Tư Lam, ngay cả những đệ tử Sáng Tông lúc nãy cảm thấy không tự tin về hắn cũng bắt đầu trở nên kiên định. Có phong thái thuật luyện sư như vậy, sao có thể là người bình thường được?

Cố gằng cưỡng chế cảm giác bất ổn trong lòng, Phong Kì lạnh lùng nói:

- Miếng tinh chương này là sơ cấp tinh chương.

Sơ cấp tinh chương?

Không ít người nghe xong cảm thấy kì lạ, đừng nói liên quan đến linh cấp thuật luyện sư tỷ thí, ngay cả cao cấp thuật luyện sư tỷ thí với nhau cũng không tỷ thí loại tinh chương cấp thấp này!

Ánh mắt đảo qua một vòng, nhìn thấy biểu tình ngạc nhiên của mọi người, Phong Kì đột nhiên lộ ra vài phần hoài niệm. Thái độ đó khiến hắn không còn được sắc bén như trước nữa:

- Miếng tinh chương này là miếng tinh chương hoàn chỉnh đầu tiên ta luyện chế được bằng chính sức mình sau khi đi theo gia sư, tên của nó là "thực tâm triền" nếu như có thực linh thiên hành giả hoàn mỹ kích phát, linh kĩ chi lực có thể lăng không bột sinh, trực tiếp xuyên qua tâm mạch người khác và giết chết kẻ đó!

Sau khi lạnh lùng nói ra những lời này, Phong Kì mỉm cười khó hiểu:

- Gần như mỗi một thuật luyện sư trước khi xuất sư đều phải luyện chế một miếng thực tâm triền! Còn luyện phương của miếng tinh chương này trải qua bao nhiêu năm rèn luyện và truyền thừa đã trở nên vô cùng hoàn mỹ, căn bản không cần điều chỉnh bất cứ thứ gì nữa! Niệm thức năng lượng cần thiết cũng rất yếu, một sơ cấp thuật luyện sư có thể thực hiện nó một cách hoàn mỹ, nếu như để linh cấp thuật luyện sư luyện chế, hiệu quả cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Vậy nội dung chúng ta tỷ đấu chính là...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.