Tinh Ngự

Chương 121: Q.3 - Chương 121: Uy áp linh hồn.






Tinh luyện nguyên liệu!

Đây là một loại thủ đoạn mà Thuật Luyện Sư hay sử dụng nhất khi muốn kiểm tra đối phương, tuy rằng vấn đề mấu chốt để có thể luyện chế thành công một khối Tinh Chương hay không là ở niệm thức cảm tri, thế nhưng trình độ tinh luyện nguyên liệu chính là minh chứng cho học thức cùng truyền thừa của một Thuật Luyện Sư! Do đó, điều này trong giới thuật luyện lại càng được cọi trọng hơn so với niệm thức.

- Ta...

Mặt Hoàng Phủ Vân đỏ lên, hắn gắt gao nắm chặt góc áo, ngón tay run nhè nhẹ.

Hai hàng lông mày của Lăng Phong nhíu lạ. Bỗng nhiên tiến lên một bước, sắc mặt ngạo nhiên như ngọn núi cao chót vót:

- Hỏi cái này thì có gì hay, tuy rằng ta không phải Thuật Luyện Sư, nhưng bình thường nhìn Hoàng Phủ công tử luyện chế Tinh Chương, phương pháp tinh luyện "giới vi" ít cũng có ba mươi mấy loại, trong đó nhanh và tiện nhất có hai cách: thứ nhất, đem ba mươi thìa kiền khương nghiền thành bột phấn, trộn cùng ô tra, sau khi dùng lửa sao chế, thì đem bịt kín cùng với giới vi, phơi dưới ánh nắng gay gắt ba ngày; cách thứ hai, tìm một vị thủy hệ Thiên Hành Giả dùng thủy hệ chân nguyên lực ngày đêm không ngừng đóng băng giới vi, giữ trong ba ngày, đồng dạng có thể tinh luyện tinh hoa trong đó.

Nói xong, Lăng Phong lạnh lùng xuy một tiếng:

- Mánh khóe tiểu đạo như vậy, cũng không có gì là kỹ thuật cao siêu huyền diệu!

Vi Miểu cả kinh, biểu tình ngưng trọng nhìn về phía Lăng Phong.

Ba mươi mấy loại phương pháp tinh luyện theo như lời Lăng Phong có phải là thật hay không hắn cũng không biết, thế nhưng vừa rồi Lăng Phong thuận miệng nói ra hai phương pháp, lấy kinh nghiệm của Vi Miểu có thể thấy tất cả đều thực hiện được! Bàn về tinh luyện giới vi, Vi Miểu cũng có thể nghĩ ra hơn mười loại phương pháp. Nhưng tuyệt đối không thể nhanh và tiện được như vậy, nhất là hai loại phương pháp mà Lăng Phong nói ra vận dụng tới lực lượng một băng một hỏa đối lập, độ khó trong đó càng khiến kẻ khác phải nghẹn họng!

Lúc này, trong ánh mắt của Vi Miểu nhìn về phía Hoàng Phủ Vân không khỏi mang theo vài phần thận trọng, thị vệ như vậy, có thể nghĩ chủ nhân thế nào! Không thể phủ nhận phần lớn Thuật Luyện Sư đều rất chuyên tâm với luyện chương, có chút bất cận nhân tình, cực kỳ chất phác, Vi Miểu không hề suy nghĩ qua thân phận thị vệ của Lăng Phong là thật hay giả. Trong mắt hắn, nếu là Thuật Luyện Sư thật sự có thực lực cao minh như thế, sẽ tôn quí tới bực nào, há lại cam tâm hạ mình?

Hít một hơi thật sâu, lần thứ hai Vi Miểu mở miệng hỏi:

- "Giải ký sinh" cần phải tinh luyện như thế nào?

- Lấy ba thìa thạch hồ, sau khi giã thành dạng hồ thì đem giải ký sinh để và trong đó.

- Ngưu tê ngọc giao tinh luyện thế nào?

- Dùng cam toại dưới biển sâu, kết hợp với...

Hai người một hỏi một đáp, Vi Miểu càng ngày càng kinh hãi, trên trán không ngừng ứa ra mồ hôi lạnh, hắn vạn lần không ngờ Tinh Lam thành lại có cao nhân như thế, không chỉ có thể đối đáp trôi chảy các vấn đề của mình, càng khó hơn chính là ngay cả một số phương thức tinh luyện nguyên liệu mà chính hắn cũng không rõ, mà tên "thị vệ" trước mặt này lại không cần suy nghĩ nói ra được. Sự thong dong này khiến hắn âm thầm kinh hãi. Lại nhìn về phía Hoàng Phủ Vân lần nữa, sự trầm mặc của đối phương trong lúc này Vi Miểu hoàn toàn coi là cố ý biểu thị xem thường đối với hắn.

Đột nhiên, ở sâu trong nội tâm Vi Miểu dâng lên phẫn nộ cường liệt, thân là đồ nhi của Thánh Hải Tư Lam, hắn có bao giờ bị người ta xem thường như vậy. Mà lúc này, ở tại một sở trường luyện chương, dĩ nhiên lại bị khinh thị!

- Vậy tả...

- Tinh luyện như thế, ngươi còn chưa thỏa mãn?

Lăng Phong chợt cắt đứt lời nói của Vi Miểu, không cho hắn thêm bất kỳ cơ hội nào để hỏi nữa, rồi thình lình hỏi lại:

- Vô tích thành thục nên tinh luyện như thế nào?

- Đơn giản chỉ dùng...

Vi Miểu đang muốn bật thốt lên trả lời, đột nhiên nhìn thấy Lăng Phong mơ hồ hiện ra vẻ trào phúng, hắn chợt tỉnh táo lại: Vô tích là một loại sinh vật kỳ lạ, cả người nó mềm mại, có hình trứng, tính kháng áp cực cao, nếu dùng cự thạch đè ép cũng sẽ bị bẹp thành một khối, nhưng rồi sau đó lại hồi phục lai hình dạng như cũ. Vô tích thành thục khi tức giận thì xuất hiện giáp xác cứng rắn. Hơn nữa thân thể tùy thời có thể khôi phục trạng thái mềm mại, bao gồm hai loại đặc tính cứng rắn và mềm mại nên muốn tinh luyện nó, phải chú ý hai mặt này, vô cùng khó xử lý.

Sắc mặt Vi Miểu chợt xanh chợt hồng, hiển nhiên nội tâm rất không bình tĩnh. Hắn liều mạng suy nghĩ sở học cả đời, phát hiện bên trong dĩ nhiên không hề có phương pháp tinh luyện Vô tích thành thục nào. Có thể, mình dùng sức mạnh niệm thức cảm nhận sự sống mà tinh luyện ra, thế nhưng liên tưởng tới lúc nãy Lăng Phong trả lời chất vấn, hắn lại không khỏi cười khổ... Phương pháp Lăng Phong trả lời không có chỗ nào mà không phải là tính thao tác cực mạnh. Đại đa số ngay cả sơ cấp Thuật Luyện Sư cũng có thể làm được!

Với nan đề tinh luyện vô tích thành thục, nếu như mình không thể xuất ra câu trả lời đồng dạng, vậy không nghi ngờ gì chính là thua!

Lăng Phong nhìn ra rắc rối của hắn, chẳng qua nhẹ nhàng mà tay áo, xoay người đứng ở đằng sau Hoàng Phủ Vân. Không cần bất kỳ lời nói chế giễu nào, sự thức đã vô tình lại trầm trọng vang dội bên lỗ tai của Vi Miểu.

- Vi Miểu đại sư, ta thấy hôm nay liền dừng ở đây đi?

Cố tình nói vài câu giảng hòa, tiếc rằng Bản Hách không hiểu chuyện, trái lại nói như đổ thêm dầu vào lửa. Vi Miểu nhất thời bùng nổ! Hắn hừ lạnh một tiếng, già mồm át lẽ phải nói:

- Biết tinh luyện nguyên liệu thì có tác dụng gì? Trong giới Thuật Luyện Sư quan trọng nhất vẫn phải là niệm thức! Nếu như ngươi thật sự giỏi, liền đón nhận linh hồn uy áp của ta thử xem!

Trên trán Vi Miểu bùng lên một đoàn ngân sắc hỏa diễm, sau đó dọc theo thân thể hắn cháy xuống, tạo thành một tầng thủy ba ngân quang bao quanh người! Trong hư không phảng phất có một chiếc chuông lớn gõ lên, dao động qua từng người, không khí thoáng cái liền trở nên ngưng trọng, như tràn đầy thủy ngân, khiến kẻ hô hấp không thông.

Càng đáng sợ hơn chính là một cố lực lượng vi diệu trấn áp linh hồn hai người Lăng Phong, khiến cả người bọn họ thoáng cái cứng đờ lại!

Tình cảnh như vậy nhất thời khiến Lăng Phong khoảng khắc đối chiến với Tất Phong, tựa hồ Thánh Vực cường giả cũng có thể phát ra hiệu quả ràng buộc linh hồn như vậy! Rất hiển nhiên, Vi Miểu cũng không phải là Thánh Vực cường giả, thế nhưng không biết hắn nắm giữ kỹ năng thần kỳ gì, dĩ nhiên có thể làm được chuyện đồng dạng.

Xưa đâu bằng nay, Lăng Phong cũng không còn là Lăng Phong ngày trước. Mà cường độ uy áp linh hồn của Vi Miểu cũng tuyệt đối không thể so với Tất Phong!

Kiếm linh chấn động. Hai thanh kiếm nguyên xoay tròn một vòng, cỗ lực lượng uy áp linh hồn cường hãn trong nháy mắt bị vặn thành từng mãnh, lập tức một cỗ lực lượng so với uy áp linh hồn càng cường đại hơn bắn ngược trở lại!

Oanh!

Vi Miểu cảm giác ý thức hải mình tựa như bị Thánh Vực cường giả ngự sử toàn bộ chân lực thành một khối cự thạch giáng xuống, ầm ầm, cự lực làm hắn choáng váng đầu óc. Đột nhiên, lời cảnh cáo của Thánh Hải Tư Lam hiện lên: " Uy áp linh hồn tuy cường đại, nhưng dù sao cũng là hại người hại mình. Nội dung về sau vi sư cũng không rõ ràng lắm! Vì vậy, ngươi có thể tu luyện, nhưng phải tránh không được vận dụng tùy ý! Bằng không một khi gặp phải Thuật Luyện Sư có niệm thức cường đại hơn, rất có thể sẽ biến khéo thành vụng!

Lúc đó Vi Miểu đối với lời cảnh cáo này chỉ là nghe rồi để đấy, căn bản không có để trong lòng. Lấy thân phận đồ đệ của Thánh Hải Tư Lam, người binh thường sao dám đắc tội với hắn? Vi Miểu căn bản cũng không có cơ hội dùng tới chiêu này, không nghĩ tới lần đầu tiên dùng uy áp linh hồn, liền gặp phải cấm kỵ tuyệt đối trong lời của sư tôn!

Hoàng Phủ Vân căn bản không rõ chuyện gì phát sinh, hắn chỉ biết là một cổ lực lượng kỳ quái phong tỏa ý thức hải của bản thân, thế nhưng lập tức lại có một cổ lực lượng càng cường đại hơn dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, nhất cử đem cỗ lực lượng kia phá hủy, sau đó hắn liền thấy thần tình Vi Miểu đối diện biến sắc. Tâm tư hắn linh mẫn, lập tức liền đoán được là có người âm thầm xuất thủ. Nếu Lăng Phong không muốn bại lộ. Hắn chỉ đành tiếp tục phối hợp diễn trò cho tốt, vội vã giả vờ trấn định nhìn Vi Miểu.

Kiếm nguyên đột nhiên đình chỉ!

Vi Miểu cảm giác cỗ lực lượng đang từng bước kéo bản thân tiến đến tử vong bỗng nhiên tiêu thất, hắn mạnh mẽ ngã xuống đất, hai tay chống trên mặt đất, hung hăng hít thở. Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy có thể hô hấp dĩ nhiên lại tốt như vậy!

Nghỉ ngơi tốt một lát, Vi Miểu mới miễn cưỡng đứng dậy, cảm thấy từng bộ vị chân tay bủn rủn một hồi, sắc mặt hắn không khỏi kinh hãi nhìn về phía Hoàng Phủ Vân. Trong mắt hắn, Hoàng Phủ Vân chắp tay cười nhạt. Một bộ phong thái bình tĩnh tựa như cao thủ tuyệt thế. Bản thân lại thành ra không tự lượng sức mình tựa như con kiến muốn giết con voi, thật là buồn cười.

Vi Miểu miễn cưỡng bình phục tâm tình, cười khổ chắp tay nói:

- Đa tạ Hoàng Phủ huynh thủ hạ lưu tình.

Thuật Luyện Sư lấy thực lực vi tôn, lúc trước hắn gọi Hoàng Phủ Vân là "tiểu huynh đệ", hiện tại sau khi kiến thức thực lực của Hoàng Phủ Vân, liền lập tức đổi giọng.

- Không cần phải khách khí.

Thấy thần tình lạnh nhạt của Hoàng Phủ Vân, Vi Miểu biết mình khiến cho đối phương có ấn tượng không tốt, không thể làm gì khác hơn là trò chuyện ra vẻ bù đắp:

- Đây là long cốt thảo cùng với xà văn cương tâm mà gia sư phân phó ta đưa tới, hy vọng có thể giúp được Hoàng Phủ huynh.

Hắn lấy ra hai loại nguyên liệu mà Hải Tư Lam giao cho mình. Thấy khuôn mặt Hoàng Phủ Vân hòa hoãn hơn vài phần, hắn bèn nhân cơ hội nói:

- Không biết có thể thỉnh giáo Hoàng Phủ huynh dùng long cốt thảo này để luyện chế loại tinh chương nào không?

Nhắc tới tinh chương, biểu tình Vi Miểu lại khôi phục vài phần cuồng nhiệt, đối với hắn luyện chương chính là mục đích truy cầu tối cao của cả cuộc đời một Thuật Luyện Sư, có thể kiến thức cao cấp tinh chương hoặc giả tinh chương kỳ lạ là chuyện vui lớn nhất. Không có chỉ thị của Lăng Phong, Hoàng Phủ Vân không thể làm gì khác hơn là giả vờ thần sắc bình thường đáp:

- Bất quá là vài khỏa tinh chương bình thường mà thôi.

Vi Miểu thất vọng thở dài một hơi, hắn biết luyện chế tinh chương là chuyện bí mật riêng của mỗi Thuật Luyện Sư, nếu người ta không chịu nói rõ, bản thân không thể mạnh mẽ truy hỏi được. Hắn chỉ cố gắng kiềm chế lòng hiếu kỳ, ngược lại móc ra một khỏa minh thúy:

- Trước khi ta đi, gia sư từng cố ý giao phó muốn mời Hoàng Phủ huynh xem xem có thể giải đáp nan đề trong đó hay không?

Trong khối phỉ thúy này ghi chép vấn đề mói chính là ý đồ thật sự mà lần này Vi Miểu đến, nếu như không phải Lăng Phong dùng ưu thế tuyệt đối làm hắn kinh sợ, Vi Miểu tuyệt sẽ không lấy ra khối phỉ thúy này, càng không thể sử dụng ngữ khí cung kính bực này để thỉnh giáo.

Hoàng Phủ Vân do dự, không biết đến tột cùng tiếp thu là tốt hay cự tuyệt là tốt. Đúng lúc này, Lăng Phong tiến lên thay thế hắn tiếp nhận nan đề:

- Hoàng Phủ công tử sẽ tỉ mỉ nghiên cứu, nếu có thể chắc chắn điều gì sẽ nói cho ngươi biết, được chứ?

- Như vậy...

Vi Miểu hơi do dự, nói:

- Được rồi, tiện đây ta xin cáo từ. Hoàng Phủ huynh nếu có thể giải quyêt, nhất định gia sư sẽ vạn phần cảm kích.

Lăng Phong cũng không rõ trong này ẩn chứa thứ gì, thế nhưng Bản Hách đứng nghe ở một bên lập tức bị dọa cho sợ hãi. Thánh Hải Tư Lam tuy rằng vẫn chưa luyện chế ra được chí cấp tinh chương, thế nhưng bởi vì hắn lý giải rất sâu về chân võ quyết cùng với tinh chương, cả đời đã luyện chế qua vô số Diễn Hóa tinh chương, cao cấp tinh chương, hơn nữa hắn thành danh đã lâu, rất nhiều cường giả ẩn tu hoặc vẫn còn đang sinh hoạt ở trên đại lục đã từng nhận ân huệ cực lớn từ hắn, chỉ cần Thánh Hải Tư Lam vung tay hô một câu, lập tức có thể tụ hội được một lực lượng kinh người!

Nhân vật như vậy hưa hẹn một nhân tình, đâu thể là chuyện dễ dàng?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.