Tinh Ngự

Chương 160: Q.3 - Chương 160: Xích Luyện cương khí






Lăng Phong có phần không hiểu, Thích Thiên Ách vỗ vỗ chán rồi giải thích:

- Chính là con long thú bị thương kia...

Lúc này Lăng Phong mới bừng tỉnh, trước đó hắn không hề nghĩ tới ngay cả ma thú cũng có tên, thế nhưng khi ngẫm lại, tốt xấu gì thì con long thú kia cũng đã tiến nhập vào Thánh Vực, có được trí tuệ rất cao, nên nó có tên gọi cũng là bình thường.

- Những năm trước đây ta bị nhốt trong Phệ Linh Băng Diễm bị trông coi rất nghiêm ngặt, thế nhưng khi lực lượng của ta càng ngày càng yếu đi, bọn chúng trông coi cũng ngày càng lỏng lẻo, cuối cùng thì tùy tiện phái long thú Tháp Đồ Mỗ, một chủng tộc lệ thuộc vào Long tộc của chúng đến canh giữ ta!

Thích Thiên Ách cười lạnh một tiếng rồi nói tiếp:

- Tháp Đồ Mỗ này tuy rằng thân là ma thú, thế nhưng cũng có vài phần dã tâm, một lòng muốn thoát khỏi thân phận chủng tộc bị lệ thuộc, hi vọng dùng thực lực của mình đạt được sự thừa nhận chân chính của Long tộc. Sau đó ta trải qua nhiều lần du thuyết và hứa hẹn, nó đã âm thầm tìm một kẽ hở rồi lén đưa ta ra khỏi lao tù, sau đó một đường chạy tới đây. Nơi này là do năm đó khi ta du lịch trong Vô Tận Hoang Nguyên ngẫu nhiên phát hiện ra, hẳn là nơi ở của tiền bối cao nhân mở ra chuyên môn dùng để tu luyện. Sau đó ta lại cứu Tiểu Kim, liền đem nó an bài luôn ở chỗ này, còn bản thân ra ngược lại rất ít khi quay về đây.

- Về sau, ta đã phải ra lệnh cho Tiểu Kim đem Tháp Đồ Mỗ đánh chết!

Thấy chân mày Lăng Phong khẽ nhướng lên, Thích Thiên Ách rất sợ bởi vì lời này mà lưu lại ác cảm cho Lăng Phong, bèn cuống quít giải thích:

- Cũng không phải ta không hiểu được tri ân báo đáp, nhưng quả thực đầu ma thú này cực kỳ tham lam. Lúc trước là do thèm muốn Hỏa Tinh Ngọc Tủy mà nó đồng ý theo ta tới đây. Về sau khi phát hiện ra chỗ này lại vài ba lần toát ra sát ý với ta, nếu không phải Tiểu Kim đánh nó bị thương, chỉ sợ ta ngay cả linh thể cũng đã sớm không thể bảo tồn được rồi.

Hơi suy ngẫm một chút, Lăng Phong tin tưởng vào lời hắn nói. Nếu thực sự hắn làm ra sự tình vong ân phụ nghĩa, căn bản không cần phải giảng giải quan hệ giữa hắn và Tháp Đồ Mỗ cho mình nghe.

- Đáng tiếc, đầu long thú này rất giảo hoạt mà kinh nghiệm Tiểu Kim lại không đủ, nên không thể đánh chết được nó, trái lại còn để nó đào tẩu trốn thoát. Sau đó ta ở lại nơi này khôi phục vài phần nguyên khí, đầu long thú kia cũng không dám tùy tiện xuống quấy nhiễu. Bất quá vì phòng ngừa nó dập nồi dìm thuyền, đem tin tức hạ lạc của ta thông tri cho Long tộc, nên ta cũng chỉ đành cách một khoảng thời gian lại điều khiển lực lượng núi lửa đem một viên Hỏa Tinh Ngọc Tủy đưa cho nó để nó thôn phệ tiến hóa.

Lăng Phong bây giờ mới hiểu được chân tướng của một loạt sự tình, nghĩ đến Lôi Trạch Ân cùng với Vệ Địch, hắn cười cười nói:

- Điểm ấy sau này ngươi có thể yên tâm rồi, cùng ta một đường tới đây còn có hai gã Thánh Vực cường giả, mục tiêu của họ là săn bắt con long thú kia, có lẽ sau này nó không thể làm phiền ngươi được nữa!

- Có thật thế không?

Thích Thiên Ách đại hỉ, lời này của Lăng Phong mà đúng, có nghĩa là hắn đã tạm thời được an toàn. Bất chợt, hắn cau mày hói:

- Hai Thánh Vực cường giả kia đại khái có thực lực ra sao?

- Hẳn là khoảng Thánh Vực tiền kỳ.

- Vậy là tốt rồi!

Thích Thiên Ách thở ra một hơi thật dài, nói:

- Chỉ cần không phải Thánh Vực đỉnh phong liền phải cố kỵ nham thạch phun trào! Bọn họ không đủ thực lực để thâm nhập nên chỗ ở này của ta cũng không lo bị phát hiện!

- Ngươi không sợ ta sẽ đem nơi này của ngươi nói ra ngoài sao?

Lăng Phong trêu đùa nói.

Hơi sửng sốt, Thích Thiên Ách cười to nói:

- Tuy rằng tu vi đại sư lúc này ngay cả Thánh Vực còn chưa tới, thế nhưng thiên phú dị bẩm đã định trước ngài sẽ có tiền đồ rộng lớn, đến lúc đó loại tiểu nhân vật như ta đây trong mắt đại sư bất quá chỉ là một con kiến hôi, ngay cả liếc mắt nhìn cũng thấy lãng phí, đại sư cần gì phải làm ác nhân chứ!

Lăng Phong cười khổ sờ sờ mũi, quả thực Thích Thiên Ách rất coi trọng mình, nhưng vì sao bản thân vẫn không rõ rốt cuộc trên người có chỗ gì đặc biệt mà được hắn coi trọng như vậy?

- A, được rồi, ta thấy đại sư hẳn là kiêm tu cả chân lực phải không?

Thích Thiên Ách đột nhiên hỏi, sau khi Lăng Phong thừa nhận, hắn bèn nói:

- Chỗ này của ta có một phần công pháp, nếu như đại sư không chê thì có thể thử tu luyện một phen, nó có trợ giúp rất lớn cho việc kiên cố thân thể.

Nhận lấy một cuốn sách bìa ngoài màu đỏ mà hắn đưa tới, trên mặt có viết hàng chữ "Xích Luyện cương khí", nét bút sắc bén, như thể có thần minh lưu chuyển ở bên trong, đủ để thấy công lực của người viết nên mấy chữ này. Sau khi mở cuốn sách ra, nhìn lướt qua vài lần, Lăng Phong nhíu mày trầm tư. Nếu không phải hiểu biết ít nhiều về tính cách của đối phương, Lăng Phong hầu như muốn cho rằng Thích Thiên Ách đang đùa giỡn mình.

Trong này ghi chép là một pháp môn rèn luyện cương khí, dựa theo miêu tả trong đó, cương khí chính là một loại thuộc tính tương đương với chân lực, thế nhưng năng lượng của nó lại hơn xa so với chân lực! Nếu muốn tu luyện cương khí, trước tiên nhất định phải tu luyện chân lực, chờ cho đến khi trong cơ thể có được số lượng chân lực nhất định thì sẽ dựa theo phương thức vận hành kinh mạch đặc thù cố gắng, đem số chân lực này áp súc lại, cuối cùng sản sinh ra sự biến đổi về chất mà hình thành nên cương khí.

Nói cho dễ hiểu, nếu cứ mười phần chân lực có thể áp súc lại thành một phần, vậy liền có thể dị biến thành cương khí. Cương khí một khi hình thành uy năng vượt xa chân lực, với một lượng ngang nhau thì lực phá hoại của cương khí gấp hơn mười lần so với chân lực!

Chân lực trong cơ thể người đều do khí ban quyết định có thể dung nạp được bao nhiêu. Tuy rằng sau khi lớn lên, diện tích khí ban có thể mở rộng được, thế nhưng loại mở rộng này cũng có giới hạn, theo tu vi tinh thâm, mỗi khi chân lực tăng thêm được một phần đều là thiên nan vạn nan. Thế nhưng dựa theo pháp môn tu luyện của Xích Luyện cương khí, căn bản không cần tốn hao tâm lực mở rộng khí ban, chỉ cần có thể đem chân lực hiện có hoàn toàn chuyển hoán thành cương khí, trong khí ban lại thừa ra một bộ phận không gian để tiếp tục dung nạp chân lực, rồi sau đó lại ngưng luyện chân lực đó thành cương khí.

Vậy nếu như có thể đem khí ban vốn chứa chân lực thay bằng chứa đầy cương khí có uy năng thần kỳ, vậy thực lực của tu luyện giả sẽ bạo tăng biết bao nhiêu lần?

Đồng thời, Xích Luyện cương khí một khi tu thành, dù cho chỉ có một tia, nó cũng có thể không ngừng cường hóa thân thể, đem thân thể rèn luyện đến mức cứng thì như cương mà mềm thì như bông, đạt tới cảnh giới này, e rằng cho dù chỉ bằng thân thể cũng đã đủ sức chống lại lực lượng của dung nham.

- Năm đó sau khi đạt được bản công quyết này, ta vẫn không tốn hao tâm lực để tu luyện nó, chung quy vẫn cho rằng thứ mình chuyên tu chính là nguyên tố chân võ quyết, cho nên loại công pháp này có ý nghĩa không lớn. Mãi về sau, khi gặp phải vây công ta mới hiểu được mình thực sự đã hoàn toàn sai lầm. Nếu như trước kia đem nó luyện thành, thân thể kiên cố, căn bản sẽ không rơi vào kết cục như ngày hôm nay.

Trong giọng nói của Thích Thiên Ách tràn ngập hối hận cùng ảo não.

Sự hối hận của Thích Thiên Ách khiến cho Lăng Phong phải giật mình, hắn tỉ mỉ nghiên cứu lại phần công quyết này. Sở dĩ ngay từ đầu hắn cảm thấy Thích Thiên Ách đang trêu đùa mình, thực sự là vì phần công quyết này tu luyện quá mức khó khăn. Chân lực bình thường lưu chuyển vận hành trong kinh mạch đã tiêu hao tâm lực vô cùng lớn, thế nhưng căn cứ vào ghi chép trong công quyết, trong khi vận hành chân lực đồng thời còn phải khống chế kinh mạch co duỗi, bành trướng, xoay chuyển đủ các loại biến hóa, độ khó của nhất tâm nhị dụng không cần nghĩ cũng biết.

Đột nhiên, một tia sáng thoáng hiện qua trong óc, Lăng Phong chợt nghĩ tới Tinh Diễn quyết. Sau khi tu luyện Tinh Diễn quyết, kinh mạch bản thân đã hỗn loạn thành một đoàn, so với chân võ giả bình thường vốn đã biến hóa hơn rất nhiều, sự linh động thì bọn họ càng không thể bằng được. Vậy có thể dùng nó để phụ trợ tu luyện cương khí hay không?

Thấy Lăng Phong lộ ra thần sắc nóng lòng muốn thử, Thích Thiên Ách lên tiếng nói:

- Nếu như đại sư muốn thử nghiệm, ta có thể hỗ trợ hộ pháp cho ngài.

Lăng Phong thực sự cũng đã vô cùng hiếu kỳ đối với cương khí, nghe vậy liền vội vàng tạ ơn nói:

- Vậy đa tạ Thích đại ca!

Nghe cách xưng hô này của Lăng Phong, Thích Thiên Ách đại hỉ, người không biết chuyện còn tưởng hắn vừa chiếm được tiện nghi bằng trời.

Một tia chân lực lưu chuyển trong kinh mạch, dưới sự khống chế của Lăng Phong, độ lớn đã áp súc lại một phần ba, thế nhưng độ dài lại kéo dài ra gấp đôi có dư. Lăng Phong điều khiển chân lực từ từ chảy đi, rốt cuộc sau khi đi một vòng kinh mạch, chân lực khí lưu đã thoáng thu nhỏ và rắn chắc hơn một chút. Tuy rằng biến hóa không lớn, nhưng như thế đã khiến Lăng Phong vô cùng kinh hỉ, việc này chứng minh pháp môn tu luyện của Xích Luyện cương khí quả thực hữu hiệu.

Lưu chuyển, áp súc...

Một dòng chân lực tương đương với một phần mười vạn tổng số chân khí của Lăng Phong sau khi lưu chuyển vài lần trong kinh mạch thì thể tích đã thu nhỏ lại còn một phần chín, chỉ cần hoàn thành xong một lần cuối cùng liền có thể biến ảo thành cương khí. Nhưng đúng lúc này, băng một tiếng, một kinh mạch cuối cùng đã không chịu nổi sự xoay chuyển kịch liệt mà bắn lệch đi.

Có người đã từng đem thân thể con người ví với một tòa bảo khố lớn, như vậy kinh mạch, gân cốt, máu huyết chính là nền tảng cấu thành nên tòa bảo khố này, như vậy, nếu có bất kỳ bộ vị rất nhỏ nào bị sai lệch đều có khả năng dẫn tới cả tòa bảo khố bị sụp đổ.

Một khi kinh mạch xảy ra sự cố, nhất thời dẫn phát đến phản ứng dây chuyền, băng băng băng, liên tiếp hơn mười dãy kinh mạch cùng nhau tạo phản, một cảm giác đau đớn như huyết quản bị kẻ khác rút ra khỏi cơ thể tràn ngập toàn thân.

Lăng Phong nhịn không được kêu lên một tiếng trầm muộn, sắc mặt trở nên trắng bệch, mồ hôi chảy đầy toàn thân.

Thích Thiên Ách cực kỳ sợ hãi, hắn đột nhiên nhớ tới tu vi của Lăng Phong ngay cả Thánh Vực cũng chưa đạt tới, thử nghiệm bừa bãi tu luyện cương khí rất có khả năng gây nên hậu quả so với dự liệu của hắn còn nghiêm trọng hơn nhiều, lấy trạng thái hiện tại của bản thân e rằng rất khó hộ pháp được cho hắn. Vừa nghĩ tới khả năng phát sinh hậu quả nghiêm trọng, cho dù là trạng thái linh thể, sắc mặt của hắn cũng thoáng trắng bệch, vạn nhất đại sư xảy ra chuyện gì, vậy bản thân chẳng phải sẽ bị nhốt ở đây cả đời sao?

May là, Lăng Phong chẳng qua chỉ run rẩy một lát rồi liền chậm rãi bình tĩnh trở lại, trong không khí khẩn trương, Lăng Phong từ từ mở hai mắt, khẽ than:

- Phương thức tu luyện thật bá đạo!

- Đại sư, ngài không sao chứ?

- À, hẳn là không có trở ngại gì!

Lăng Phong ổn định tâm thần một chút, trong mắt dần hiện lên một tia quang mang hưng phấn:

- Tuy rằng bá đạo, thế nhưng phần công quyết này thật sự kỳ diệu không gì sánh được, ta thử lại lần nữa xem sao!

Lời này thiếu chút nữa khiến trái tim dâng lên tận cổ của Thích Thiên Ách nhảy ra khỏi miệng, Lăng Phong có thể nhanh như vậy thoát khỏi lực cắn trả do tu luyện công quyết mang đến, quả thực khiến hắn vô cùng bất ngờ.

Chân võ giả bình thường tu vi dù cao tới đâu, một khi kinh mạch bị thương, không tới mười ngày nửa tháng cũng đừng mơ hồi phục được, thế nhưng Lăng Phong chỉ chớp mắt đã lại sinh long hoạt hổ, thực sự rất có bản tính sống dai của loài gián. Hắn không biết chỗ kỳ diệu khi Lăng Phong tu luyện Tinh Diễn quyết, hiện tại kinh mạch của Lăng Phong sớm đã cải tạo tới mức kỳ kinh bát mạch không nơi nào không thông suốt, cả thân thể phảng phất như một mạng lưới hoàn toàn thông suốt, cho dù kinh mạch bị thương tổn căn bản cũng không cần tốn nhiều tinh lực để tĩnh dưỡng.

Dưới ánh mắt kinh hồn táng đảm của Thích Thiên Ách, Lăng Phong lại tiếp tục bắt đầu thử nghiệm, có kinh nghiệm lần trước làm nền tảng, lúc này hắn thành thạo tách ra một dòng chân lực rất nhỏ. Chân lực khí lưu từ khí ban lưu chuyển qua tâm phế mạch lạc, theo một lộ tuyến chính băng băng đi tới. Cứ mỗi một lần đi tới, chân lực khí lưu đều hơn run lên một chút, phảng phất như trong thân thể Lăng Phong đột nhiên có thêm một cây roi không ngừng quất lên nó, lại phảng phất như có một cây búa nặng nề giáng xuống, hung hăng đem nó đánh nện nghiền áp quật... khiến nó càng lúc càng thêm ngưng thực, kiên cố, tinh thuần!

...

Không biết đã qua bao lâu, phảng phất dài dằng dặc như một thế kỷ, dưới sự nội thị, có một dòng chảy khí lưu tản mát ra ngân mang rực rỡ chậm rãi lưu chuyển quay về khí ban. Dòng khí lưu năng lượng này có màu sắc gần giống với chân lực ở xung quanh, nhưng cảm giác mang đến lại khác hẳn. Mặc dù nó vẫn còn rất nhỏ yếu, thế nhưng khi nó lưu chuyển bên trong chân khí, có cảm giác như nó là một con ấu sư (sư tử con) xông vào giữa bầy cừu. Dù cho đàn cừu này có thực lực để giết chết nó, nhưng nó vẫn ngẩng cao đầu, kiêu ngạo mà đứng.

Đây là Xích Luyện cương khí sao?

Lăng Phong mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng ấn lên chiếc giường làm bằng chích viêm thạch, lặng yên không một tiếng động, phảng phất như lưỡi dao sắc bén đâm vào đậu hũ, ngón tay của hắn dễ dàng xuyên thấu vào trong. Hắn khó thể kiềm chế để lộ ra vẻ vui mừng nồng đậm, vừa rồi hắn chỉ khống chế một tia Xích Luyện cương khí rót vào ngón tay, không hề nghĩ tới lực phá hoại lại kinh người như vậy. Ngay khi Xích Luyện cương khí ngưng tụ tại ngón tay, Lăng Phong rõ ràng cảm giác được ngón tay của mình trở nên nặng đến nghìn cân, phảng phất đã không còn là huyết nhục cơ thể nữa, mà là một loại tồn tại tựa như tinh thiết kim cương, thậm chí mật độ so với sắt đá còn dày đặc hơn gấp mấy trăm lần.

- Chúc mừng đại sư!

Thích Thiên Ách chắp tay cười nói.

Lăng Phong khoát khoát tay:

- Lẽ ra ta phải đa tạ Thích đại ca mới đúng, nếu không phải Thích đại ca hào phóng, đến giờ ta còn không biết nguyên lai thế gian còn có công pháp kỳ diệu đến như vậy. Chỉ là Thích đại ca xưng hô như vậy quá khách khí, vẫn còn chưa thật tình mở lòng với ta!

Lời này của Lăng Phong khiến cho Thích Thiên Ách sửng sốt, chợt hắn hiểu ra điều gì đó, mừng rỡ như điên nói:

- Chúc mừng Lăng huynh đệ!

Lăng Phong nhoẻn miệng cười, Thích Thiên Ách đồng dạng cũng cất tiếng cười to, trong lúc đó khoảng cách giữa hai người đã thu hẹp lại không ít.

Tu luyện Xích Luyện cương khí cũng không phải là việc làm một lần là xong, vừa rồi Lăng Phong tiêu hao tâm lực rất lớn cũng chỉ đem một phần mười vạn chân lực trong cơ thể ngưng luyện thành cương khí, thời gian tốn hao cũng vượt quá nửa ngày. Tuy rằng tu luyện về sau theo lượng cương khí tăng lên thì tốc độ cũng nhanh lên không ít, thế nhưng khi mới bắt đầu thì sẽ tốn rất nhiều công phu, chủ yếu là dựa vào nhẫn nại nước chảy đã mòn.

Sau khi biết rõ trình tự tu luyện của Xích Luyện cương khí, Lăng Phong tạm thời gác sang một bên, quay sang nói chuyện cùng với Thích Thiên Ách. Cả đời Thích Thiên Ách kinh lịch vô số, các loại kỳ quỷ bí cảnh đều đã từng đi qua, bây giờ khi chuyển sang gọi "Lăng huynh đệ", hắn đã chân chính đem Lăng Phong coi như tiểu huynh đệ của mình, một thân kinh nghiệm tự nhiên không hề keo kiệt truyền thụ hết.

Từ lời kể của hắn, Lăng Phong cũng hiểu được rất nhiều chuyện. Nếu muốn đạt được đột phá về tu vi, có ai mà không trải thiên nan vạn hiểm? Có thể nói bất kỳ một cường giả nào thì bản thân họ cũng chính là một cuốn bách khoa toàn thư, kinh nghiệm của họ có thể mang lại cho người khác rất nhiều cảm ngộ. Có những cảm ngộ này, về sau trên con đường tu luyện Lăng Phong có thể loại đi được rất nhiều đường vòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.