Nhưng mà, làm sao bà có thể đứng vững ở nơi như Hoài Hà? Đương nhiên có mấy phần thông minh.
Hai câu nói này khiến vấn đề ném cho đại phu nhân.
Người nào lại không biết, lời Thiếu tướng nói ra, ai dám cự tuyệt?
Cũng đừng nói chơi mạt chược, nếu là Thiếu tướng nói muốn bà, đại phu nhân chỉ có thể giậm chân!
Quả nhiên, đại phu nhân cũng chỉ cười nhẹ, gương mặt nhẹ như mây, khóe miệng hiện lên nụ cười thoạt nhìn lạnh như băng, trầm ổn làm cho người ta thoạt nhìn cũng cảm thấy bà ta giống như căn bản không nghe được lời nói gay gắt của của dì tư.
Đại phu nhân cũng không vội nói chuyện, bà ở đây đã nhiều năm như vậy, mọi người tranh đấu cũng đã nhiều năm, đụng phải chuyện này, nếu bà tức giận, mặc dù không bị người ta cướp chỗ, cũng bị tức chết! Hiện tại sớm đã đi xuống Âm Tào Địa Phủ cùng lão gia rồi!
Dì tư rất thích đàn ông, nhiều năm như vậy, bà ta đè nén mình như vậy, thật ra thì cũng thật là ủy khuất, chỉ là muốn gả cho Hào Môn Quý tộc, chính là phải trả giá thật lớn!
Quy tắc giữ gìn trinh tiết ở nhà họ Dịch, há là cô ta có thể đập nát sao?
Cho tới bây giờ, đúng là vẫn không nhịn được còn giữ đôi mắt hạn hẹp của mình.
Đại phu nhân đáy lòng rất khinh bỉ, nhưng trên mặt vẫn dịu dàng nói: “Dì tư nói vậy, nếu là Thiếu tướng thích, tôi cũng không tiện ngăn cản, tôi cũng chỉ là không muốn trong nhà hỗn loạn, thỉnh thoảng chơi một lần cũng không phải là không cho.”
“Đại tỷ nói như vậy, không bằng sau khi ăn cơm, Thiếu tướng đi nơi nào chơi?” Dù tư phe phẩy khăn, cả người vui vẻ, lập tức nhiệt tình chào hỏi: “Chung Tình, Tiểu Viện, các người cũng chơi đi, vừa vặn bốn người, đủ một bàn.”
Dịch Giản hơi gật đầu một cái, cũng không lên tiếng, chậm chậm nhai thức ăn, ánh mắt của anh thỉnh thoảng quét qua Chung Tình, lại phát hiện vẻ mặt cô cũng không có cảm giác vui sướng gì nhiều.
Cô không phải là... Thích mạt chược sao? -----