Chương 877: Chuyện cũ của thiếu tướng và Chung Tình [21]
Editor: May
Trong đầu của cô, vẫn là trạng thái mơ mơ hồ ôồ, đối với chuyện cũ này, cô xác thực không nhớ rõ lắm.........
Nhưng mà, hiện tại từ anh kể ra với cô từng chút như vậy, không biết vì sao, lại làm cho đáy lòng của cô, trong nháy mắt, có một chút cảm giác, tin......... thiên trường địa cửu, dài đằng đẵng.
“Kế tiếp, cũng là không nói gì nữa, chúng ta còn nói, em nói, nếu anh ngất đi, vậy liền có thể thật sự đã chết, cho nên, không chịu để cho anh ngủ, chúng ta liền vẫn đều đang nói chuyện, nói rất nhiều, rất nhiều, đến hiện tại, anh lại nhớ không rõ ràng lắm.........”
Dịch Giản cố gắng suy nghĩ một lúc, thật là nhớ không rõ ràng lắm, một đêm kia nói rất nhiều lời, chỉ là những thứ này khiến cho anh có ấn tượng rất khắc sâu.
Chung Tình không có hé răng, rúc vào trong lòng anh, đáy lòng an bình một trận, hóa ra, bọn họ cũng là nhận thức như vậy.
Đêm hôm đó, là bắt đầu cuộc đời của anh.
Nhưng cố tình chỉ là đoạn nhạc đệm bị cô xem nhẹ bỏ qua trong trí nhớ của cô.
Chỉ là thế giới này, thật sự kỳ diệu.
Nếu anh cũng coi như là nhạc đệm, cười một tiếng cho qua, sợ là hiện tại, Dịch Giản và Chung Tình, nhất định sẽ không có duyên phận như vậy.
Thời gian, duyên phận, có lẽ chỉ có một lần.
Chợt lóe qua.
Xem bạn có biết bắt được hay không.
Giống như là, một gặp gỡ bất ngờ vô tâm, vẫn luôn có thể được người có tâm suy diễn ra truyền kỳ tốt đẹp.
Mà anh và cô, ở đêm tuyết gặp gỡ bất ngờ kia, có lẽ thật là do trời cao đã định, nhưng sau lại, cô có thể gặp lại anh, cùng anh đi đến hiện tại, tất nhiên là anh có tâm an bài.
Cuộc tình yêu này, đi tới hiện tại, cô mới đột nhiên phát hiện, thật ra, người vẫn luôn dụng tâm, đều là anh.
Cô cảm thấy mỹ mãn.
Cảm thấy thật sự hạnh phúc.
Một đời một thế của một người phụ nữ, hạnh phúc nhất, không thể hơn, là có thể tìm kiếm được một người có tâm.
Nhớ rõ chặt chẽ từng chút, sau đó, ngoài miệng không nói, nhưng lại thật sự làm ra.
Anh xem người phụ nữ của mình như bảo bối, nói, người khác có thể làm được, anh cũng có thể, cho dù, anh sẽ dùng biện pháp khác, nhưng mà, cũng làm cho cô nếm được hạnh phúc và cảm động vượt qua người khác gấp trăm ngàn lần.
Là ai làm cho anh và cô, nháy mắt gặp gỡ bất ngờ, diễn biến thành cả đời vĩnh viễn dựa sát vào nhau?
Là ai làm cho anh và cô vốn là không có tương lai, diễn biến thành tốt đẹp như đêm hôm đó?
Thời gian như nước, vội vàng trôi qua, kinh ngạc thoáng nhìn, khắc cốt ghi tâm, nhất kiến chung tình, bao phủ nhẹ nhàng bâng quơ của bao nhiêu năm tháng?