Chung Tình đau hít vào một hơi, khuôn mặt tinh xảo, vào lúc này có chút vặn vẹo, cô nhắm chặt mắt lại, không dám mở.
Từ nhỏ đến lớn, bởi vì cô sợ chết, vì thế đều cẩn thận từng li từng tí đề phòng các trường hợp có thể làm bị thương, do đó, rất ít khi để cho mình sinh bệnh, cũng rất ít khi bị đau.
Lần đau đớn này, cũng được tính là lần đau đớn lớn nhất của cô.
Đau, cô muốn dùng nước mắt để phát tiết.
Thế nhưng, cô cắn chặt hàm răng, nằm ở dưới người của hắn, đưa tay ra bắt lấy lấy vai hắn, chặt chẽ cầm lấy, đầu ngón tay đều chụp vào bên trong máu thịt của hắn.
Thế nhưng vẻ mặt của cô, vẫn rất yên tĩnh, dáng vẻ vô cùng cam tâm tình nguyện.
Cô nghĩ, cô hẳn đã làm cho hắn cao hứng, cô nhớ tới lúc cha cùng người phụ nữ khác làm chuyện như vậy, người phụ nữ kia đều cười rất ngọt ngào, còn có thể nói ra một ít câu khó nghe.
Cô còn tưởng rằng, những chuyện này, thật sự rất thoải mái.
Thế nhưng bây giờ nhìn lại, cũng không phải như vậy .
Rõ ràng chính là dày vò.
Cô bắt chước người phụ nữ kia, miễn cưỡng mĩm cười than nhẹ một câu: “Thiếu Tướng. . . . . . . . . . .”
Thật ra, sau khi cô hô lên, liền cảm thấy mình đúng là một người phụ nữ dơ bẩn!
Từ nhỏ đến lớn, bên trong tư tưởng thâm căn cố đế của cô, đều biết con gái không thể không biết xấu hổ thân cận với đàn ông như vậy.
Hơn nữa. . . . . . . . Vẫn chưa kết hôn.
Con gái, cũng không thể tùy tiện ở trước mặt đàn ông mà quần áo xốc xếch.
Hiện tại, cô đang cùng người đàn ông này tiến hành những việc không muốn để cho người khác biết.
Thế nhưng cô đâu còn lựa chọn nào khác?
Cô không muốn chết.
Cho dù sống sót có khó khăn bao nhiêu, chung quy cô vẫn không có dũng khí đi chết .
Đôi mắt Dịch Giản, trước sau vẫn nhìn chằm chằm cô.
Cảm thấy nụ cười của cô, đẹp như vậy, lại chói mắt như vậy.
Động tác của hắn càng mãnh liệt.
Không hề chú ý tới người con gái dưới thân, đây là lần đầu tiên của cô, thân thể chưa biết mùi đời, hoàn toàn không chịu nổi bị hắn dằn vặt như vậy!
Dịch Giản tăng tốc, nụ cười Chung Tình chậm rãi thu lại , trong đáy mắt của cô, xuất hiện một tầng kinh hoảng.
Đúng, cô rất kinh hoảng.
Thân thể chưa biết mùi đời, bị đối xử không chút nào thương tiếc như vậy, Chung Tình tự nhiên sẽ cảm thấy kinh hoảng .
Thế nhưng cô chỉ cắn môi dưới, mạnh mẽ chịu đựng sự đau đớn mà hắn gây ra cho cô.