Một ngày hôm nay, cô đều làm tổ trên giường, không xuống giường, hai chân cũng cứ thấy lạnh run.
Cô hồi hộp.
Lông mi cô thoáng run run, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, lại như đang mời gọi chàng trai đối trước mắt.
Con ngươi Dịch Giản, dừng lại trên mặt của cô trong khoảng khắc, rốt cục chậm rãi cúi đầu, cánh môi như hoa rơi vào trên vầng trán cô.
“Anh sẽ tạo cho em cảm giác thoải mái.”
Giọng điệu của anh, nhạt như nước.
Có rất ít người, khi nói tới chuyện trên giường, nói ra lời du dương, cũng có người có ngữ điệu lạnh nhạt như nước như thế này.
Nghe qua, cũng sẽ thấy tẻ nhạt vô vị.
Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, dù lời nói nhạt nhẽo như thế, lại vẫn khiến trái tim Chung Tình nhảy dựng lên.
Không một lí do, cơ thể bắt đầu nóng dần lên.
Anh như đoán trước cô sẽ như vậy, khẽ ngẩng đầu lên, vươn tay, chậm rãi vuốt ve hai gò má của cô, sau đó cúi đầu xuống, cánh môi nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Anh không nói gì, dùng động tác của anh, bắt đầu cuộc hoan ái này.
Đầu lưỡi anh lành lạnh, rất thoải mái, không có chút dấu hiệu nào, khiến cô hỗn loạn trong tình dục mạnh mẽ, toàn bộ đều chuyển tới giữa môi răng cô.
Nụ hôn của anh, bắt đầu rất dịu dàng, giống như con người anh, nhạt như trà, nhưng mà, lại khiến người ta nghiện như vậy, hoảng hốt như vậy cứ như đang đắm mình trong mơ.
Liền theo sau, là một nụ hôn sâu, sức lực của anh, vẫn nhẹ nhàng chậm chạp, lại mang theo khí phách khó nói thành lời, xông vào đáy lòng cô, tạo nên sóng to gió lớn!
Ánh mắt Chung Tình chưa kịp nhắm lại.
Liền mất đi bản thân.
Ánh trăng ngoài cửa sổ, chiếu lên người bọn hạ, khuôn mặt anh, nửa sáng nửa tối, nhìn vào lại khiến chúng sinh điên đảo.
Lúc này, mang theo tình nồng, lại cũng là giấc mộng mỹ cảm.
Chung Tình cảm thấy trong tích tắc đấy, mình đã hoàn toàn rơi vào tay giặc rồi.
Rơi vào tay giặc ở đây, ở người đàn ông này, trong mặt trận nhu tình.
Anh hôn rất nghiêm túc, yết hầu chuyển động, nhiệt độ cơ thể hai người, theo đó tăng dần lên.
Ngón tay anh, thon dài mạnh mẽ, một tay ôm lưng cô, một tay nâng đầu cô.
Hôn thật chuyên tâm.
Chung Tình lại không cách nào hít thở, khuôn mặt kìm nén đỏ bừng, cô nhắm hai mắt lại, dùng hết sức lực đón nhận nụ hôn của anh.