Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 390: Chương 390: Lựa chọn đi hay ở【18】




Chương 405: Lựa chọn đi hay ở【18】

Cô ta không sợ hao tổn.

Thiếu tướng không thích cô ta, không sao, cô ta có thể kiên nhẫn đợi, chỉ cần bên cạnh anh, không có người phụ nữ khác, một ngày nào đó, Hà An Viện cô ta sẽ đi vào đáy lòng của anh.

Cô ta thề, nhà họ Dịch này, tuyệt đối sẽ không có Chung Tình thứ hai xuất hiện!

Hà An Viện ung dung ngồi trên ghế sa lon, ngón tay thỉnh thoảng gõ một cái một vào cây dương cầm một bên, phát ra âm điệu du dương.

Trong lúc bất chợt, điện thoại vang lên.

Hà An Viện nghe, thản nhiên cười, hơi nghịch ngợm: “Cậu . . . Sao cậu lại gọi điện thoại vậy? Chẳng phải con đã nhờ cậu sắp xếp mọi chuyện rồi sao?”

“Sắp xếp xong là tốt rồi, mới có bốn giờ, chỉ cần chúng ta đến tự nhìn cô ta lên tàu là tốt.”

Tiếp theo Hà An Viện hơi sững người, cô ta cười: “Cậu cần tiền sao? Tốt lắm nói, con sẽ bảo Tiểu Vân mang sang sau. . . . Lần trước thật sự cảm ơn cậu!”

“Cậu nói cái gì vậy, cái gì gọi là trợ giúp Tiểu Viện một lần, nhiều đến mức con không nhớ rõ đấy, chỉ một lần cậu lấy nguyên liệu, con có đưa qua cho mấy dì, bọn họ dùng là đều nói rất thơm, vui mừng còn không kịp, chỉ tiếc, Chung Tình có cẩn thận thế nào, cho dù có không muốn đến đâu, chẳng phải cũng suýt không tránh được cái chết đó sao? Con, cũng không giữ lại được... . . . Con còn tưởng những thứ thuốc kia còn có thể để cho cô ta và đứa trẻ ấy chết chung, ai ngờ cuối cùng chỉ giết mỗi mẹ, còn cô ta lại sống!”

“Cái gì chứ, cậu không biết, lúc ấy bác đã chọn đứa bé, cũng cảm thấy cô ta không muốn chết, ai ngờ... . . . Thiếu tướng trở lại! Cầm súng, thậm chí còn mang theo người trong quân ngăn chuyện này lại, sau đó bỏ đứa trẻ kia! Chẳng qua, dù như thế nào, Hà An Viện con không thể mang thai con của thiếu tướng, tại sao Chung Tình cô ta lại có thể mang thai đây? Coi như là có thai, con cũng sẽ nghĩ cách để nó biến mất!”

“Nhổ cỏ tận gốc sao? Câu này không cần, cô ta cũng không yêu thiếu tướng, đã là tàn hoa bại liễu, rời khỏi thành phố X, ra đến bên ngoài cũng không thể gả cho người khác, chúng ta cần gì phải đuổi tận giết tuyệt? Lại nói… càng hại người, lòng con để càng không yên tâm, càng cảm thấy mình cách thiếu tướng rất xa, càng thấy anh, lòng càng run lên, hiện tại Chung Tình cũng muốn đi... . . .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.