Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 297: Chương 297: Muốn Em Bé Hay Là Muốn Người Mẹ (7)




“Thiếu Tướng. . . . . . . . . Ăn môt chút, rồi nghỉ sớm.”

Dịch Giản không có mở miệng, có chút sốt sắng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Từ Ngang đang bưng đồ ăn đi về phía mình, hắn vội vã khép lại quyển sách trong tay, đẩy sang một bên, đứng lên chặn tầm mắt của Từ Ngang.

Từ Ngang cảm thấy hơi kinh ngạc, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chỉ đặt mâm cơm ở trên bàn sách.

Dịch Giản đưa tay ra, cầm ly sữa bò, Từ Ngang nhìn qua khe hở trong lúc Dịch Giản giơ tay lên, trong lúc đó, hắn vô tình thấy trên bàn của Dịch Giản có một số quyển sách.

Cả người hắn, lập tức hoá đá.

Ở trong ký ức của hắn, Thiếu Tướng xưa nay chỉ xem sách quân sự. . . . . . hoặc những sách về thương nghiệp.

Lại chưa bao giờ biết Thiếu Tướng lại có hứng thú đọc những quyển sách tình cảm này.

Tâm sự của thiếu nữ. . . . . . . . . Tâm tư của phụ nữ không nên đoán. . . . . . . . . Phụ nữ không cách nào chống lại lời ngon tiếng ngọt. . . . . . . . . Một trăm chiêu bảo đảm con gái sẽ yêu bạn. . . . . . . . .

Đây là sách gì?

Hắn không biết từ lúc nào, Thiếu Tướng lại mua được những quyển sách này?

Dịch Giản uống một hơi ly sữa bò, cúi đầu phát hiện Từ Ngang đang đờ người ở nơi đó, hắn mới chợt hiểu Từ Ngang đang nhìn thấy cái gì, khuôn mặt trắng nõn không nhịn được đỏ ửng lên.

Hắn ho khan một cái, không nói tiếng nào.

Từ Ngang hoàn hồn, cúi đầu nhìn lén chuyện riêng tư của Thiếu Tướng cũng không biết có gặp báo ứng gì hay không, hắn không nhịn được ngượng ngùng nở nụ cười: “Thiếu Tướng. . . . . . . . . Tôi chưa từng thấy gì cả . . . . . . . . .”

Từ Ngang chưa nói dứt lời, sắc mặt Dịch Giản càng đỏ hơn, dùng sự tức giận để che giấu sự lúng túng: “Đi ra ngoài!”

Từ Ngang xoay người, vội vã đi ra ngoài, đi được hai bước, mới quay đầu trở lại, nhỏ giọng nói với Dịch Giản: “Thiếu Tướng. . . . . . . . . Thật ra . . . . . . . . theo đuổi phụ nữ không cần phải phức tạp như vậy. Chỉ cần biểu đạt tâm tư của mình cho cô ấy biết, là có thể nắm bắt được cô ấy rồi không phải sao?”

Dịch Giản không nói gì, chỉ đỏ mặt, muốn cầm sách lên, không ngờ lại vì căng thẳng mà không cẩn thận làm rớt sách xuống mặt đất.

Từ Ngang không thể làm gì khác hơn là quay đầu trở về, giúp Thiếu Tướng thu dọn đồ đạc.

Một khi đã không đụng đến thì thôi, trong lúc dọn dẹp Từ Ngang lại phát hiện, ngoài những quyển sách tình cảm trên mặt đất kia, còn có rất nhiều bức ảnh.

Những bức ảnh kia, rơi cùng một chỗ.

Người trong bức ảnh thế nhưng chỉ có một người.

Từ Ngang cẩn thận nghĩ rất lâu, mới bất tri bất giác phát hiện một điều, chẳng trách mấy tháng ở trong quân đội, đôi lúc Thiếu Tướng sẽ biến mất không còn tăm hơi. . . . . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.