Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 787: Chương 787: Thiếu tướng đưa cho Chung Tình lễ vật [37]




Chung Tình đỏ mặt, cảm thấy một câu đơn giản tùy tiện nói ra, đều được anh nói kích thích đến như vậy.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn anh, ai ngờ, anh lại nhanh chóng cúi đầu, như chuồn chuồn lướt nước lướt qua môi cô một cái.

Chung quanh tiếng người ồn ào, Chung Tình cũng cảm thấy chính mình như bị sét đánh .

Cô nhanh chóng né tránh, nhìn lại xung quanh, phát hiện cũng không có người nhìn một màn vừa rồi, mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, ai ngờ giây tiếp theo, anh lại vươn tay, lôi kéo cô, đi ra bên ngoài.

“Làm cái gì?”

“Toilet!”

“Nhưng em không muốn đi!”

“............” Cửa toilet, đột nhiên bị anh một cước đá văng, lập tức lôi kéo cô, tiến vào, đóng cửa, Chung Tình vẫn không nói chuyện, môi cô, liền bị anh hung hăng lấp kín, lập tức, quay qua quay lại, hôn ngấu nghiến như hổ đói.

Anh nhớ chết được cái thân thể của cô, mùi vị của cô, anh càng hôn càng sâu, hôn đến mức hai chân cô như nhũn ra, hô hấp dần dần trở nên hỗn độn, thân thể bắt đầu trượt xuống phía dưới, cũng may anh vươn tay, vòng qua eo cô, đưa đến sát người mình, gắt gao kéo cô, mới khiến cho cô không xụi lơ trên mặt đất.

Đôi môi mọng của cô bị anh hung hăng hút , ma sát , dần dần, mang theo từng trận từng trận khô nóng, anh cùng cô rất lâu rồi, cũng không có thân mật như vậy, tất nhiên là có chút khó nhịn, anh dường như không biết đủ, nhẹ nhàng ròi khỏi đôi môi cô, vươn tay, chậm rãi vuốt ve long mi cô, giây tiếp theo, liền vươn đầu lưỡi, không chút lưu tình đưa vào miệng cô, một trận dây dưa quấn quýt phô thiên cái địa.

Thân thể hai người dán chặt vào nhau, anh vẫn cảm thấy không đủ, thật sự rất muốn đem thân thể cởi bỏ xuống, gắt gao triền miên một phen.

Chung Tình bị anh siết chặt, thân mình dựa vào cửa toilet, có chút lạnh, phía trước là lửa nóng từ anh, tại đây nửa nóng nửa lạnh luân phiên tra tấn, cô nhịn không được phát ra âm thanh nho nhỏ, cũng may cô vẫn khắc chế được, vươn tay, đặt lên bờ vai anh, không để cho anh lại hôn mình.

“Thiếu tướng......... Không được.........”

Chung Tình theo bản năng đẩy anh, nhưng một chút khí lực cũng không sử dụng được, vở kịch chúc mừng cho Đại phu nhân sắp sửa bắt đầu, còn chờ cô an bài , cô nếu bị anh ép buộc một phen lộn xộn , đi ra ngoài như thế nào gặp người khác được đây?!

Dịch Giản không để ý tới cô, lại là một trận hôn thật mạnh, đem toàn bộ hơi thở của mình, đều trút hết vào bên trong thân thể cô, lúc này mới từ bỏ ý đồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.