Chương 574: Thiếu tướng, em có! [13]
Editor: May
Lúc này Dịch Giản mới gật gật đầu, nhìn thoáng qua Chung Tình, tay duỗi về phía tóc và nút thắt.
Chung Tình cũng hơi thả lỏng xuống theo, Dịch Giản thoạt nhìn, cũng không phải rất tức giận.
Tần Diệp mắt thấy chính mình liền có thể giải thoát, vẫn luôn duy trì tư thế ôm một phụ nữ có chồng có thể muốn mệnh của mình bất cứ lúc nào, thân thể và tinh thần của anh, đều đã bị tổn thương tinh thần cực kỳ nghiêm trọng.
Giờ này khắc này, có thể hoàn toàn giải thoát rồi, trên mặt tuấn mỹ của anh, mang theo nụ cười nhẹ nhõm, nhìn Dịch Giản, “Giản, tốc độ của cậu chậm chút nữa, như vậy, tôi sẽ tránh không được khẩn trương.........”
Dịch Giản hơi gật gật đầu, trong con ngươi tối đen, bình tĩnh không gợn sóng, ngón tay thon dài, duỗi về phía tóc Chung Tình.
Tần Diệp nhướng mi, giọng nói cũng cao thêm vài phần: “Giản, cậu muốn làm gì? Mái tóc cô ấy rất đẹp mắt, kéo đứt rất đáng tiếc! Hơn nữa không cẩn thận, sẽ làm đau cô ấy!”
Tay Dịch Giản hơi dừng một chút, lại không dừng lại chút nào vuốt ve lên tóc Chung Tình, tư thế vốn nhìn như muốn kéo dứt tóc của anh, cũng hơi dịu xuống theo
Tay anh, nhẹ nhàng vuốt ve sợi tóc của Chung Tình bị nút thắt Tần Diệp quấn chặt kia, tư thái lãnh đạm, ngón tay run rẩy, thản nhiên lướt qua sợi tóc của cô.
Chung Tình gắt gao nhắm mắt lại, cô nghĩ đến Dịch Giản là muốn kéo đứt tóc của mình, nhưng đợi một lúc lâu, cô lại không có cảm giác đau đớn gì.
Quay đầu, muốn liếc mắt nhìn một cái, ai ngờ đột nhiên, Dịch Giản lại nhanh nhẹn vươn tay ra vào lúc này.
Tốc độ cực nhanh, không hề có chút dấu hiệu nào.
Sau đó Chung Tình chỉ cảm thấy tóc mình buông lỏng, tự do, cô vội vàng giãy dụa đứng lên từ trong lòng Tần Diệp, đỏ mặt, theo bản năng hơi đi lại gần về phía Dịch Giản.
Tần Diệp cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn Chung Tình đã muốn tự do, hơi hơi giật giật thân thể cứng ngắc của mình, vừa muốn nói chuyện, lại cảm thấy phía dưới của mình lạnh lẽo một trận.
Cúi đầu, anh nhịn không được hét lên.
Tất cả phái nữ ở đây đều nhắm hai mắt lại, phái nam cười to ầm ầm.
Tần Diệp cúi đầu, thế này mới ý thức được nút quần mình lại có thể bị Dịch Giản giật đứt.
Hơn nữa......... Anh không có cài đai lưng.
Nút thắt vừa rơi, quần liền tụt, sau đó vừa đứng thẳng thân mình, liền im lặng rơi xuống.
Dương Đình bưng cà phê, nhất thời phun ra.