Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 764: Chương 764: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình 【14】




Chương 783: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình 【14】

 

          “Vậy sao? Tôi thật sự không hề nghe nói gì, đại phu nhân giữ Chung Tình ở nơi này làm gì?”

 

          “Đại phu nhân muốn dạy cho Thiếu tướng phu nhân chút quy củ... . . .”

 

          “Nếu như vậy, vì sao không để Thiếu tướng phu nhân ra ngoài ngồi một chút? Thiếu tướng cũng tới rồi.”

 

          Đại phu nhân cũng không ngốc, tất nhiên đã biết dì tư và dì hai là do Thiếu tướng phân phó tới, bà ta lại không thể vạch mặt, hiện tại mọi người đều đang diễn, liền nói với Tử Uyển: “Đi gọi Thiếu tướng ra đây.”

 

          Những ngày qua Chung Tình chép sách nữ tắc đến đau cả tay, thật ra, đại phu nhân không hề bạc đãi cô, ăn ngon, uống ngon, cũng hầu hạ cô không tồi.

 

          Lúc mới bắt đầu, cô cũng không cảm thấy có gì không ổn, chỉ cần cố gắng thì sẽ qua, nhưng, dần dần cô mới phát hiện, cô căn bản không cách nào bình tĩnh để viết nữ giới, trong đầu của cô, tầng tầng toàn bộ đều là bóng dáng của Thiếu tướng.

 

          Cho tới bây giờ cô vẫn không ngờ có một ngày mình sẽ nhớ một người đàn ông như vậy.

 

          Tựa như cùng cô cho tới bây giờ không thể nào tin nổi có một ngày, mình sẽ muốn thổ lộ tình cảm với một người đàn ông.

 

          Đúng vậy, thổ lộ tình cảm.

 

          Chung Tình nghĩ, cô đã thích Thiếu tướng, mê luyến Thiếu tướng, không cách nào khắc chế mà yêu Thiếu tướng thật sâu đậm.

 

          Nếu không, vào giờ phút này, ở nơi này của đại phu nhân, khi không thể thấy anh, trong đầu của cô đều là bóng dáng của anh, không quan tâm tới bất kì chuyện khác.

 

          Nếu không, vào giờ phút này, ở nơi này của đại phu nhân, khi cô nhìn thấy anh, theo bản năng lại muốn lao vào trong ngực của anh tìm kiếm hơi ấm quen thuộc, ngửi mùi hương trên cơ thể anh, như vậy cô sẽ an tâm hơn.

 

          Cô vẫn cho rằng, mình sẽ không yêu bất luận kẻ nào, cô rất kiên định cảm thấy mình không sẽ vì bất luận kẻ nào mà đi vào con đường tình yêu, cô đã từng lạnh lùng như vậy, vô tình như vậy, đối mặt với sự thâm tình của anh, cô cư nhiên lại nói, anh thật sự yêu tôi sao? Nếu như yêu tôi... . . . Như vậy, xin hãy thả cho tôi đi... . . .

 

          Nhưng, hiện tại, cô mới hiểu được, thật ra thì lòng của cô đã sớm, hoàn toàn bị lạc trong thế giới của anh.

 

          Cô hiểu đại phu nhân muốn chia cắt bọn họ, chia cắt Thiếu tướng cùng cô, đến khi mối quan hệ của họ dần trở nên nhạt nhoà, tất nhiên sẽ tan vỡ.

 

          Lòng của cô, không phải là không sợ.

 

          Cô sợ... . . . Sợ thời gian lâu dài, ngày dài, anh thật sự sẽ quen một người phụ nữ khác. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.