Vừa phóng phi tiêu thẳng Ellipsea Nissan xong, Hứa Doãn Hạ không đứng dậy được mà chỉ có thể bò đi, Hứa Doãn Hạ cố gắng làm mọi cách tiến về phía cửa sổ, thì đằng sau vang lên giọng nói độc ác của Ellipsea Nissan cùng với tiếng bước chân đang đi nhanh về phía cô.
Giống như là Ellipsea Nissan biết rõ Hứa Doãn Hạ không thể nào đứng dậy đi nhanh được, nên cô ta cũng đi chậm về phía Hứa Doãn Hạ.
“ Haha, Hứa Doãn Hạ, để tao xem mày có thể sống được hay không? “ nói xong câu này, tiếng bước chân của Ellipsea Nissan càng nhanh hơn.
Hứa Doãn Hạ cắn chặt răng chịu đựng từng cơn... từng cơn đau từ bụng truyền đến, cô dừng lại cúi xuống kéo váy bầu của cô lên, không chần chừ gì nữa mà lấy súng ra.
Khi Ellipsea Nissan đang nghĩ bản thân sẽ giết được Hứa Doãn Hạ, thì Hứa Doãn Hạ xoay người ra sau, không nhanh không chậm bắn thẳng vào người Ellipsea Nissan.
“ PHẰNG. “
Lần đầu cầm súng bắn người, tay Hứa Doãn Hạ không khỏi run rẩy mà bắn hụt vào tường phía sau Ellipsea Nissan.
Nghe được tiếng súng, lại thấy được khẩu súng từ tay Hứa Doãn Hạ, hai mắt Ellipsea Nissan thị huyết tức giận quát to.
“ Tiện nhân! Tao sẽ cho mày biết chết là như thế nào... A... “ Ellipsea Nissan nhào lên phía Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ cắn chặt môi, nhắm thẳng vào ngực, vào đầu vào bụng của Ellipsea Nissan mà bắn.
“ PHẰNG. “
“ PHẰNG. “
“ PHẲNG. “
Bên ngoài nghe tiếng súng, mày cả đám khẽ nhíu lại nhưng không một ai tiến vào bên trong cả vì không ai nghĩ Hứa Doãn Hạ có đem theo súng, còn về chuyện đột ngột nghe tiếng súng thì bọn họ cũng không mấy để ý, trong lòng ai nấy đều biết rõ quản gia Oukit chắc chắn có đưa cho Ellipsea Nissan nên giờ này nghe được tiếng súng, họ chỉ nghĩ Hứa Doãn Hạ bị Ellipsea Nissan bắn.
Nhớ lại trước khi chết, quản gia Oukit cầu xin bọn họ ra sau, cho dù bọn họ thật sự trung thành với quản gia Oukit, nhưng lại chán ghét cô công chúa độc ác đó, chính là nhìn ông ta khẩn cầu như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể tuân mệnh thôi.
Vừa thoát khỏi SiLa Nữ Đế, bọn họ cũng chỉ muốn một cuộc sống an nhàn nhưng hiện tại xem ra phải nhanh chóng hốt xác của mẹ con xấu số bên trong thôi, nếu như để Hoắc Tư Danh biết, chắc chắn bọn họ có muốn trốn cũng không trốn được.
Mỗi người mỗi suy nghĩ, đứng đó một lúc lâu mà không tiến vào.
Hứa Doãn Hạ nhìn chằm chằm Ellipsea Nissan toàn thân máu me bê bết dưới sàn lạnh ngắt kia, trong ánh mắt tím ngầu đấy không có một tia thương xót nào cho cô ta.
So với ai khác, Hứa Doãn Hạ tự nhận bản thân mình lương thiện thương người, nhưng lần này thì không... cô chỉ muốn giết chết Ellipsea Nissan thôi.
Chỉ cần cô ta chết... mọi thứ đều sẽ tốt. Cho dù có thật sự như lời cô ta nói hay không thì ít ra giết được Ellipsea Nissan cũng sẽ để Hoắc Tư Danh yên nghỉ nơi đó...
Hứa Doãn Hạ đang miên man suy nghĩ, hai mắt dần dần lui đi tia tím mà chuyển sang đỏ ửng nhưng không giữ vững cảm xúc đau buồn được bao lâu thì bụng cô lại truyền đến cơn đau đớn.
Hứa Doãn Hạ hít một hơi sâu bò đến bên cạnh cửa sổ, nắm chặt lấy thành cửa sổ, chống tay đứng dậy... hiện tại không phải là lúc nghĩ ngơi, cô cần... cần rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.
Những người đó nếu vào... cô nhất định chết... cho dù họ không làm gì cô, cho dù họ không xét người cô để cô có cơ hội ra tay với Ellipsea Nissan nhưng họ nghe theo lời của cô ta thì cô nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Hứa Doãn Hạ nén cơn treo cửa sổ xuống, may mắn chính là chân cô đủ dài có thể chạm đất chứ không cần nhảy.
Hứa Doãn Hạ một tay ôm bụng một tay chống tường đi về phía trước...