Hoắc Tư Danh bĩu môi khó chịu nói.
“ Anh muốn ăn vợ cơ mà! “
Hứa Doãn Hạ không nói gì, nhưng tay thì nhẹ nhàng xoa xoa đầu anh như là xoa đầu trấn an một đứa bé.
Cô nhẹ giọng nói.
“ Không phải không muốn cho chồng ăn nhưng là hiện tại không tiện nha chồng yêu. “
Cho dù có muốn bù đắp có cái tên đàn ông không biết tiết chế này, thì Hứa Doãn Hạ cũng cần một thời gian nhất định, chứ ai đâu lại đi cho Hoắc Tư Danh ăn tươi nuốt sống khi không chuẩn bị, cho dù cô có quen thói hư của anh thì... việc để một người đàn ông trưởng thành có vợ, tinh lực dồi dào cấm dục suốt một năm thì cần phải cần một tâm lý vững vàng chuẩn bị.
Hoắc Tư Danh nào chịu, anh đợi cái ngày này lâu thật lâu rồi, nghẹn sắp chết anh rồi nếu Hứa Dõan Hạ còn bắt anh đợi thì có khác nào đang ép anh đi vào cuối con đường.
Hoắc Tư Danh mặt dày dùng cằm anh cọ cọ bả vai cô buồn bã nói.
“ Vợ mà không chịu... anh thật sự sẽ bị nghẹn đến chết đó... “
“ Nghẹn một năm rồi mà giờ thêm nữa cũng chẳng sao! “ Hứa Doãn Hạ ý cười ngập mặt nói.
“ Vợ không nên độc ác như vậy, thấy chết mà không cứu. “ Hoắc Tư Danh đáng thương hề hề ủy khuất nói.
Hứa Doãn Hạ đẩy nhẹ anh ra, để anh đối diện với cô, Hứa Doãn Hạ nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh, môi cô câu lên khẽ hỏi.
“ Thật sự muốn ăn? “
Hoắc Tư Danh gật đầu liên tục.
Hứa Doãn Hạ lại nói.
“ Không cho. “
“ A... vợ à! Em không nên độc ác với anh như vậy đâu. “
Hứa Doãn Hạ cười cười, không nhìn Hoắc Tư Danh đang giả vờ giả vịt nữa, mà nhìn hai bảo bảo đang dần dần thiếp đi.
Hoắc Tư Danh nhíu mày, trong lòng tức tối.
Vợ của anh không nhìn anh mà cứ nhìn hai tên nhóc thối đó là sao?
Thật sự rất khó chịu... anh không muốn cũng không thích chia sẻ thứ quý giá của bản thân.
“ Hạ Hạ... “ Hoắc Tư Danh gọi một tiếng, không nhanh không chậm kéo cô vào lòng.
“ Làm sao? “
“ Anh không nhịn được nữa. “
“ A? “
Hoắc Tư Danh không nói nhiều, chỉ hung hăng cuối xuống cướp lấy nụ hôn của cô.
Hứa Doãn Hạ đẩy nhẹ anh một cái, mày nhíu lại khẽ nói.
“ Danh... ưm... “ lời nói vừa thốt ra còn chưa thành câu thì miệng cô lại một lần nữa bị xâm chiếm.
Lần này khác với lúc nãy, nụ hôn của Hoắc Tư Danh mang tính chiếm hữu cực rõ ràng, đôi tay tham lam của anh luồn vào trong vào của cô, bóp lấy bóp để quả anh đào căng mọng của cô.
Buông môi cô ra, giữa hai người bốn mắt nhìn nhau, bên môi còn dính sợi chỉ bạc ở khóe miệng cô kéo dài đến khóe miệng anh. Hai người nhìn nhau một lúc, trong mắt của Hứa Doãn Hạ tràn ngập lửa dục, Hoắc Tư Danh cười nhẹ một tiếng, cúi xuống dùng lưỡi quét một nơi hạt đậu cương lên nhô ở dưới lớp áo.
Áo bị chiếc lưỡi điêu luyện của Hoắc Tư Danh làm ướt, nhanh chóng dính chặt lấy hạt đậu, cảm giác kích thích này... Hứa Doãn Hạ mím chặt môi cố gắng để bản thân không phát ra bất kỳ âm thanh rên rĩ nào.
Chính là khi ánh mắt cô nhìn xuống... thấy anh đang hăng say mút lấy mút để hạt đậu cách một lớp áo, bản thân cô thèm khát cũng đã lâu không nhịn nổi mà rên nhẹ.
“ Ư... ưm... “
Hoắc Tư Danh một tay luồn vào áo cô nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, còn một tay thì đã không an phận, nhẹ nhàng sờ mó cô cách lớp quần.
Hứa Doãn Hạ thở ngày một dồn dập, hai hạt đậu bị anh bú cách lớp áo, làm cảnh tượng thêm kích thích, vì một chiếc áo ngủ mỏng manh khô ráo, chỉ duy nhất nơi hai hạt đậu ướt đẫm, không thể, áo còn dính chặt lấy hạt đậu... cảnh tượng này... thật sự rất làm người kích động.
Hoắc Tư Danh cũng bắt đầu thở dồn dập, nơi bụng dưới đang không ngừng ngọ ngoạy, không những thế, nhìn kỹ sẽ thấy rõ đũng quần anh đã nhô lên một hình tam giác rõ to.
“ Ưm... ư... Danh... “ cảm nhận được ngón tay của Hoắc Tư Danh đang cách một lớp quần xoa mật huyệt.
“ Thật ướt nha vợ... hưm... “ Hoắc Tư Danh xoa nhẹ nhẹ, nơi đấy của Hứa Doãn Hạ đã ướt đẫm một vũng.
Môi anh câu lê, tuy bản thân cũng không chịu nổi, nhưng so với anh, thì Hứa Doãn Hạ vẫn cần chăm sóc đặc biệt.
Hứa Doãn Hạ cảm nhận được ngón tay của anh đang như có như không gãy gãy nơi đó, cô mím chặt môi lại không muốn phát ra bất kỳ âm thanh nào...
Chính là sự kích thích này... cho dù lý trí cố ý ngăn cản bản thân nhưng vấn đề sinh lý vẫn không thể làm khác hơn là nơi đó càng rỉ nước.
Từng giọt... từng giọt d*m thủy thấm ướt tay của Hoắc Tư danh.
Hoắc Tư Danh thật sự nhịn đến sắp điên rồi, cảm nhận được sự dịch thủy trơn trơn ướt đến tay, anh chỉ muốn hung hăng đâm vào... chứ không phải như bây giờ...
“ Ư...