Hứa Doãn Hạ nhìn A, môi khẽ câu lên cười cực rực rỡ và xinh đẹp nhưng lúc này đây... Trong mắt A nhìn thấy nụ cười đó... con tim bé nhỏ của anh không còn cảm thấy vui vẻ hay rung động nữa, thay vào đó là sợ hãi và sợ hãi không thôi.
Anh có mắt như mù... nói vợ Boss là cháu gái của Boss... còn có ý làm quen nữa chứ...
Trời ạ! Cứu anh với...
Hứa Doãn Hạ nhìn A lại nhìn về phía Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh nheo mắt nhìn A đang run rẩy ở kia, cũng không nói gì tới A mà nhìn về phía Khẩm Vinh Kiệt nói.
Hạ Hạ mỏi chân rồi, nên tôi đi qua xe trước, cậu cùng với cậu ta xách hộ vali giúp tôi.
Vâng.
Nói xong, Hoắc Tư Danh không nhanh không chậm ôm Hứa Doãn Hạ lên, đi sang chỗ đỗ xe.
Nhìn thấy bóng dáng hai người rời đi, A lúc này mới kéo tay Khẩm Vinh Kiệt ú a ú ớ nói.
Làm sao đây Kiệt... có khi nào Boss lột da cắt lưỡi tôi không?
Tự làm tự chịu. dứt câu xách hai cái vali đi, A nhìn Khẩm Vinh Kiệt không quan tâm mình, môi khẽ bĩu ra, nhanh chóng xách hai cái vali còn lại theo. Vừa đi vừa nói.
Cậu là một kẻ ác độc huhu. Biết là chị dâu sao không nói... giờ tôi phải làm sao đây.
Chính mình không chú ý tự chịu.
Nè sao cậu lại vô tâm như vậy?
Chiếc nhẫn đeo trên tay rõ ràng như vậy... dừng một chút, Khẩm Vinh Kiệt nheo mắt lại nhìn A nói.
Chính cậu không nhìn thấy thì trách ai.
A chỉ biết bĩu môi ra cái gì cũng không nói.
•••••••
Vừa ôm Hứa Doãn Hạ đi.
Hứa Doãn Hạ vẫn còn thích thú chuyện bị người ta nhận nhầm cô là cháu gái Hoắc Tư Danh, môi Hứa Doãn Hạ không khỏi câu lên cười vui vẻ.
Hoắc Tư Danh vừa ôm cô, mày khẽ nhíu chặt, giọng ôn nhu nói.
Vợ đừng cưới nữa. dừng một chút như nhớ ra gì đó. Hoắc Tư Danh lại nói.
Trong anh già hơn vợ nhiều lắm sao?
Hứa Doãn Hạ lắc đầu lại nói.
Không có! Nhìn còn trẻ hơn mấy người ba mươi cơ mà.
Nhưng sao cậu ta nhận nhầm? Hoắc Tư Danh thật khó chịu, vợ anh... anh thật muốn giấu đi a, chứ cứ để như vậy... ngay cả đàn em cũng muốn theo đuổi a.
Hứa Doãn Hạ ôm chặt cổ Hoắc Tư Danh khẽ nói.
Do cậu ta không có mắt nhìn. Chúng ta xứng đôi như vậy mà... dừng một chút khẽ chòm lên cắn tai Hoắc Tư Danh nói.
Em lại rất thích Hoắc Đại Thúc nha.
Hoắc Tư Danh bị Hứa Doãn Hạ trêu chọc, nhìn cô một lúc lại cười thành tiếng...
Từ giờ trở về sau... anh lại có thêm một cái cách gọi khác nữa rồi.
••••••
A và Khẩm Vinh Kiệt cố ý đi chậm một chút để Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ có thời gian với nhau, chính là họ không nghĩ tới Hoắc Tư Danh lại có thể xáp xáp lại gần Hứa Doãn Hạ mãi thôi.
Bọn họ đến bắt gặp Hoắc Tư Danh đang nâng chân Hứa Doãn Hạ đặt lên đùi, bọn họ còn nghĩ bọn họ đến không đúng lúc, còn đang định rời đi thì Hoắc Tư Danh nhíu mày nhìn A và Khẩm Vinh Kiệt khẽ nói.
Còn đứng ở đó làm gì? nhanh và, còn về.
A cùng Khẩm Vinh Kiệt nhìn mặt nhau khẽ ngồi ở ghế phía trước. Vốn bọn họ còn nghĩ Boss và chị dâu thật bạo a... nhưng ngồi một lúc lâu bọn họ mới biết, chính bọn họ nghĩ nhiều thôi.
Nhưng bọn họ lại biết một chuyện cực trọng đại... “Boss là THÊ NÔ. “
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, lại đặt chân cô lên đùi.
Hết massage lại hỏi.
Vợ thấy có mệt không?
Còn đau chân không vợ?
Vợ khát không?
Đói không vợ?
Dựa vào vai anh ngủ chút đi...
... và hơn trăm câu quan tâm sủng nịch khác.
Chính A và Khẩm Vinh Kiệt ngồi ở trước không khỏi lắc đầu... Boss ơi là Boss.
Mặt lạnh, khó ở đâu rồi sao lại có thể ôn nhu như vậy chứ a?
•••••••••••••••••••••••••
Ngủ chưa nè? Chưa ngủ thì thả 1 cmt cho Boo biết đi nè ^^.
Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!