Sáng ngày hôm sau, Hứa Doãn Hạ vẫn nằm yên ắng trên giường màu trắng, vốn da cô đã trắng tuyết, nằm lên không khỏi như công chúa ngủ sai trong rừng. Trên người cô không một mãnh vải che thân, đang dưới lớp chăn kia, nếu dùng tay kéo chăn có thể đập vào mắt thân ảnh trắng tinh khiết khiến người nhìn muốn tội phạm.
Bên cạnh, có một người từ sáng đã dậy sớm đang ngồi ngoài ban công, nhìn vào người trên giường rồi mĩm cười.
Anh ta chính là Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh có thói quen hút thuốc nên giờ này anh đang ngoài ban công hút thuốc.
Đến gần 8h theo bản năng dậy đi làm, Hứa Doãn Hạ dù đau đầu cách mấy cũng dần dần thức dậy. Cô từ từ mở mắt, nhìn xung quanh một hồi vẫn còn chưa tỉnh hẳn nên cô vẫn nằm yên, nằm một hồi cô rốt cuộc cũng tỉnh. Nhìn lại trong phòng thì xác thực đây không phải phòng của cô, vậy là phòng của ai? Đầu vô đang rất đau nên chả nhớ gì, đang định ngồi dậy thì cô khẽ rên cái Shi....t .
Nơi đó đau ê ẩm, cô không thể di chuyển hay ngồi dậy được. Cô nằm yên như vậy một lát, ráng ngồi dậy thì cô há hốc mồm.
Người ngồi đằng kia là... Là ông chủ tập đoàn lớn nhất nước Hoắc Thị, Hoắc Tư Danh. Chuyện gì đang xảy ra thế sao cô ở đây? Không phải như mấy tiểu thuyết ngôn tình chứ? Sao một đêm uống rượu vớ ngay ông sếp lớn. Trời ạ không lẽ cô trúng thưởng lớn thật, sau khi rời khỏi đây nhất định phải mua vé số mới được. Hứa Doãn Hạ thầm nghĩ.
Hoắc Tư Danh hút thuốc xong đã ngồi đây, đợi người trên giường tỉnh từ nảy giờ. Bây giờ người tỉnh, mà hình như còn mơ màng màng, nên cứ nhìn Anh há hốc mồm ra không nói gì.
Hoắc Tư Danh định nói chuyện lại nghe Hứa Doãn Hạ nói trước.
Anh là...là Hoắc Tư Danh? Hứa Doãn Hạ nhìn chầm chầm Hoắc Tư Danh hỏi.
Hoắc Tư Danh gật đầu.
Sao tôi lại ở đây? Hứa Doãn Hạ hỏi anh, muốn di chuyển thì phát hiện bản thân không có mặc đồ.
Hứa Doãn Hạ vội kéo chăn lên che, mặt đỏ bừng, cô rốt cuộc cũng biết. Đêm qua xảy ra chuyện gì rồi.
Đêm qua...
Sao khi Hoắc Tư Danh đặt Hứa Doãn Hạ xuống giường, định đi vào nhà tắm lao người cho cô, thì Hứa Doãn Hạ vốn đang nằm thì giờ mở mắt nắm lấy tay nhìn rồi cười lại hỏi tiếp:
Thật sự chỉ 20 ngàn một đêm?
Hoắc Tư Danh run run khoé miệng, Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, sao cô cứ hỏi mãi một câu thế?
Thật, bây giờ tôi đi tắm, muốn tắm chung à? Hoắc Tư Danh cố ý nói đấy.
Hứa Doãn Hạ nghe xong, gật đầu nắm chặt tay Anh, giống như sợ anh đi mất. Đứng dậy ôm cổ anh, vì chân cô giờ nhũng nhừ rồi đi đi xiên xiên vẹo vẹo.
Hoắc Tư Danh há hốc mồm, nhưng cũng ôm cô lên vô nhà tắm. Anh vốn định chọc cô thôi, không nghĩ cô lại tưởng thật, thôi thì tới đâu tới đó.
Hai người vào nhà tắm, Hoắc Tư Danh cởi áo mình ra, lộ ra múi bụng với thân hình vạm vỡ. Đang định bước vào tắm thì có một vòng tay vòng ngang người anh ôm chặt. Anh xoay người, chính là vật nhỏ lúc nảy còn ngồi yên, thế mà giờ lại như vậy.
Hoắc Tư Danh thử dò hỏi:
Chắc chắn? không hối hận!? Anh nhìn chầm chầm cô, nhưng tay không an phận như mắt đã mơn trớn khắp người cô.
Hứa Doãn Hạ run rẩy khi anh chạm vào người cô, cô gật đầu cái chủ động ôm cổ, nhón chân lên hôn môi anh. Bây giờ ý thức của cô quăng ra sao rồi.
Hoắc Tư Danh cười cái, ôm cô lên bước vào phòng tắm, hai người cởi đồ nhau, hôn nhau, mơn trớn nhau.
Hoắc Tư Danh không ngừng cố ý chạm vào điểm mẫn cảm của cô, môi thì nút lấy tay cô. Hai người làm khúc dạo đầu đến khi Hoắc Tư Danh thật sự trướng đến đau.
Hoắc Tư Danh dù tình dục đang xâm chiếm nhưng anh chưa bao giờ cưỡng bức người không muốn, nên anh hỏi cô.
Được không? Vừa nói vừa đưa tay vào nơi ấy dò xét.
Hứa Doãn Hạ run rẩy cái khi tay của anh không ngừng xoa bên ngoài cô.
Ừm Hứa Doãn Hạ nhìn anh hồi lâu trả lời.
Vừa dứt lời, Hoắc Tư Danh hôn tới tập như sói đói. Anh quăng hết cái gì thành thục, chính trực đi hết hiện tại Anh ngoài muốn chiếm đoạt cô ra thì không có gì xen vào được.
Đến khi đi vào, Hứa Doãn Hạ vốn nhịn được lại than đau.
Hoắc Tư Danh thì trợn mắt nhìn cô, anh không nghĩ đây lại là lần đầu của cô. Khi anh vào rõ hiện nay đang bị chặn bởi một màng mỏng. Nữa muốn rút ra nữa muốn tiếp tục nhưng rốt cuộc, anh ôm chặt lấy cô rồi đâm mạnh vào.
Hứa Doãn Hạ rên cái, khóc nức nở tý rồi bên trong phòng tắm không ngừng truyền ra tiếng dâm mỹ của cô rồi tiếng gầm của anh.
Một lần, Hai lần, đến Ba lần mọi nơi trong căn phòng, rốt cuộc cô không trụ mỏi nữa ngất ngây trên ngực anh. Hoắc Tư Danh vốn đang hăng hái nên cô ngất, anh chỉ là ôm cô chặt lại sợ té rồi lại vận động đâu vào đấy. Không biết đến bao nhiêu lần anh rốt cuộc cũng gầm lên rồi dừng lại.
Hoắc Tư Danh đặt cô lên giường, lấy khăn lao người cô, sẳn kiểm tra xem có bị thương không? Lao người xong kiểm tra xong, anh ôm cô sang phòng tắm, tắm sạch cho cô rồi lựa đồ cho cô. Định bận vào nhưng không biết nghĩ gì đó rồi cười dẹp đồ không bận cho cô nữa. Anh chui vô, cũng ôm cô ngủ.
Sao khi nhớ hết mọi chuyện Hứa Doãn Hạ không thể nói mặt đó tới mang tai chỉ muốn kiếm chỗ chui vô thôi.
Hoắc Tư Danh thấy cô không ngừng cứ kéo chăn quấn lấy cơ thể thì nhíu mày nói:
Có chỗ nào của em mà tôi không thấy. Che làm gì?
Đừng quên like và vote cho Boo để đọc chương tiếp theo nha ^^