Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 209: Chương 209: Con bé chả nhớ gì hết




Hứa Doãn Hạ không do dự nói nốt kế hoạch của cô cho Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên nghe

Cố Hoài Thiên cùng với Hứa Doãn Thiên cứ thế dựa theo kế hoạch của Hứa Doãn Hạ mà làm

Cố Hoài Thiên cố làm cho thanh âm không kiềm được kích động gọi cho Hoắc Tư Danh

Hoắc Tư Danh vốn cũng đang định đi tới bệnh viện thì điện thoại reo chuông, anh không gấp rút đi liền nên dừng lại nghe máy

" Anh cả? "

Hoắc Tư Danh nghĩ chắc hai ông anh muốn ăn gì đó nên gọi điện kêu mua đi Nhưng khi nghe được thanh âm của Cố Hoài Thiên, mày Hoắc Tư Danh khẽ nhíu chặt lại

" Cậu mau về đi, Bé cưng tỉnh nhưng nhưng " Cố Hoài Thiên đầu dây bên kia nói không thành lời, giọng nói thì lại run rẩy hơn bao giờ hết

Hoắc Tư Danh nhíu mày không kiên nhẫn, vừa đi ra vừa hỏi

" Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? " tại sao anh cứ có cảm giác thấp thỏm không yên thế này

Cố Hoài Thiên môi khẽ câu lên nhìn Hứa Doãn Hạ đang ăn trái cây, giọng anh lại một lần nữa run rẩy nói,

" Cậu mau đến đi trong điện thoại không tiện nói rõ " lời nói vừa dứt, Cố Hoài Thiên tắt máy ngay không đợi Hoắc Tư Danh đồng ý hay không

Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày, lên xe vội vàng lái đếm bệnh viện nhanh nhất có thể

••••••

Bệnh viện

" Liệu có ổn không bé cưng? " Cố Hoài Thiên nhíu mày khẽ hỏi

Môi Hứa Doãn Hạ khẽ câu lên am hiểm nói

" Quá ổn đi là đằng khác! Miễn hai anh trai thân yêu của em một lát nữa đứng bên ngoài cửa diễn cho tốt vào "

Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên nhìn nhau gật đấu một cái Hai người nhanh chóng ở bên ngoài đợi Hoắc Tư Danh đến

Hoắc Tư Danh một đường chạy đến bệnh viện ngay cả uống nước anh còn không uống huống chi là ăn

Vừa tới nhìn thấy hai ông anh vợ gương mặt rầu rĩ đứng ngoài cửa phòng, trái tim anh bổng nhiên cảm giác như có ai đó đang hung hăng bóp mạnh

Hoắc Tư Danh vội đi đến trước mặt Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên hỏi

" Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? "

Cố Hoài Thiên nhíu chặt mày lại, nhìn Hoắc Tư Danh cúi đầu xuống che dấu bi thương trong mắt nói

" Cậu vào xem là biết "

Hoắc Tư Danh hai tay nắm chặt, không lẽ Hứa Doãn Hạ lại xảy ra chuyện gì

Hoắc Tư Danh lại nhìn sang Hứa Doãn Thiên hỏi

" Anh hai, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? " giọng anh run rẩy không che giấu sự sợ hãi trong đó, anh cảm thấy cánh cửa trước mặt đó đáng sợ đáng sợ đến nổi chính anh lại không dám đến gần

Hứa Doãn Thiên hít một hơi sâu nói

" Con bé tỉnh nhưng "

" Nhưng làm sao? " Nghe được Hứa Doãn Hạ tỉnh, Hoắc Tư Danh còn chưa kịp vui sướng lại nghe nhưng thì biết có chuyện gì rồi

Hứa Doãn Thiên nhìn Hoắc Tư Danh một lúc lâu, lại cúi đầu xuống khẽ nói

" Con bé chả nhớ gì hết "

Một câu của Hứa Doãn Thiên vừa dứt, Hoắc Tư Danh cảm thấy đầu óc anh có chút gì đó mơ hồ không rõ Hứa Doãn Thiên là nói đang nói vợ anh tỉnh nhưng không nhớ ra gì hết sao không nhớ không nhớ ra gì hết sao?

Không phải Từ Hạnh Ngôn có nói là sẽ nhớ ra sao? Sao lại thành ra như thế này Hoắc Tư Danh hai tay run rẩy, hít một hơi sâu mở cửa phòng ra đi vào, lại đóng cửa lại

•••••

Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên môi khẽ câu lên vui sướng, bọn anh không nghĩ tới Hoắc Tư Danh lại phản ứng lớn như vậy Lúc nãy bọn anh nhịn cười chết đi được hà, bọn anh còn sợ chính mình mà diễn quá lố hoặc không đạt thì Hứa Doãn Hạ ăn thịt bọn anh mất Nhưng khi thấy biểu hiện của Hoắc Tư Danh lúc nãy, bọn họ chắc chắn một lát nữa có chuyện vui để hóng đây

•••••

Trong phòng

Hứa Doãn Hạ đã được Cố Hoài Thiên đỡ dậy, ngồi dựa vào gối Hoắc Tư Danh hai mắt mở to nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ cũng hai mắt mở to nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh

Trong lòng cô đau lòng không thôi, từ bao giờ Hoắc Tư Danh của cô lại có thể chịu được râu ria mọc đầy gương mặt thế kia, lại nhìn gương mắt hốc hác của anh, Hứa Doãn Hạ đau lại càng thêm đau

Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, thấy cô im lặng mà nhìn anh, trái tim vốn đang rỉ máu giờ đây lại càng thêm rỉ máu nhiều hơn, Vợ của anh lại một lần nữa quên anh rồi sao

" Vợ ơi " Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ khẽ gọi một tiếng

Hứa Doãn Hạ nghe theo tiếng gọi, tim bổng đập nhanh hơn, thật muốn đáp lại " Ơi " nhưng cô không thể Chỉ khẽ ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Tư Danh mờ mịt hỏi

" Anh anh là ai nữa vậy? "

" Đùng " Hoắc Tư Danh cảm giác đại não nổ tung vợ anh lại quên anh quên anh nữa rồi sao? Con tim vốn mới vui vẻ được vài ngày khi Hứa Doãn Hạ chịu mở lòng với anh nhưng giờ đây lại rỉ máu bê bết thêm nữa, anh chỉ cảm thấy đau thật là đau thôi Hai mắt không kiềm được ửng đỏ, anh biết anh cần cho cô thời gian nhưng nhìn cô quên anh như vậy Hoắc Tư Danh vẫn không kiềm được, nước mắt khẽ rơi xuống

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.