Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 252: Chương 252: Em Là Vợ Anh




Ôm nhau một lúc Hứa Doãn Hạ mới hỏi.

Anh lại dọa sợ bọn họ nữa đi? Hứa Doãn Hạ biết rõ, nhất định Hoắc Tư Danh của cô dù muốn hay không, cũng sẽ nói những gì cần nói ra thôi, dù không có chuyện của A nhận nhằm cô, thì anh cũng sẽ nói.

Nhưng là cô chỉ lo, những cái câu nói đó lại phản tác dụng, mặc dù làm họ tổn thương để có thể đứng lên cao hơn nhưng... họ có không muốn đứng lên thì biết phải làm sao đây.

Hoắc Tư Danh im lặng một lúc, lại cúi xuống hôn đỉnh đầu của Hứa Doãn Hạ mới nói.

Anh không dọa, chỉ là những gì cần nói thì nói ra thôi, anh biết vợ đang nghĩ gì nhưng... nếu họ chỉ vì những câu nói của anh mà khiến họ sợ hãi hay suy sụp tinh thần hơn thì chịu thôi, những người như thế không xứng đáng ở lại HK.

Hứa Doãn Hạ dụi cái đầu nhỏ của mình vào lòng Hoắc Tư Danh.

Anh buồn mà có đúng không?

Hoắc Tư Danh bị Hứa Doãn Hạ nói ngay tim đen mà cứng họng.

Hứa Doãn Hạ chỉ câu lên khóe môi, lại nói.

Buồn thì nói tại sao phải giấu? Anh rõ ràng cũng không dám tin chuyện tụi Ken chết cháy, anh càng không thể nào nói bọn họ còn sống được nhưng anh vẫn nói cho những người ở đây là Ken còn sống, hay chỉ là mất tích thôi... Anh cũng tự đang lừa dối chính mình mà phải không Danh?

Nhìn Hoắc Tư Danh im lặng không nói gì, Hứa Doãn Hạ nói tiếp.

Em là vợ anh! đưa tay nâng cằm Hoắc Tư Danh lên.

Có chuyện gì cũng phải nói cho em nghe, anh đau anh buồn... em vẫn muốn là người đầu tiên biết... thay vì mỗi lần thấy anh một mình tự em đoán già đoán non, Tư Danh... anh biết không, dù ít hay nhiều, dù có được bao nhiêu... thì em vẫn muốn được chia sẻ giúp cho anh một phần nào đó áp lực, nỗi buồn hay niềm vui của anh.

Có lẽ anh quá yêu em, quá chiều em mà sợ em đau buồn nhưng thật sự mà nói đó... thay vì cả ngày vui vẻ vì những gì anh đem tới, em càng muốn cùng anh gánh vác áp lực gánh nặng trên vai.

Em yêu anh, không phải chỉ những thứ ngọt ngào, hay những gì mà anh dành cho em kia, mà yêu con người anh, tính tình của anh, hay là... những cái khó chịu ở anh, em đều yêu hết và yêu... yêu rất nhiều là đằng khác.

Nhìn anh lúc nào cũng cưng chiều em, hay tỏ ra bản thân vui vẻ... em xót lắm, em không muốn... vì em mà anh che giấu đi cảm xúc của chính mình, càng không muốn vì em mà anh luôn cười vui vẻ dù chính anh không thật sự vui...

Hoắc Tư Danh hai mắt trừng to nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ.

Anh... anh... cứ anh như vậy mãi thôi, cái gì không thành tiếng...

Hứa Doãn Hạ ôm lấy Hoắc Tư Danh, nhẹ giọng nói.

Đừng giấu em bất cứ chuyện gì nữa có được không?

Được. Hoắc Tư Danh ôm lấy eo của Hứa Doãn Hạ, lại gật nhẹ đầu trong lòng cô.

Chúng ta dù phải đi qua biển lửa hay gian khổ thì phải cùng nhau vượt qua... có được không?

Được.

Em yêu Anh.

Anh yêu Em. Hoắc Tư Danh khẽ ngẩng đầu lên, cùng lúc Hứa Doãn Hạ cũng cúi đầu xuống, hai người bốn mắt nhìn nhau...

Hứa Doãn Hạ khẽ câu lên khóe môi, cúi xuống hôn lấy đôi môi quen thuộc của anh...

Nụ hôn dài ngọt... kéo dài một lúc lâu... khi hai người đang nóng người, đang định quấn lấy nhau, thì cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

CỐC CỐC CỐC.

Hứa Doãn Hạ giật mình một cái, hai má đỏ bừng xấu hổ, Hoắc Tư Danh khẽ nhíu mày lại, còn chưa kịp nói gì thì bên ngoài cửa đã có tiếng nói vang lên, giọng nói không che giấu được sự khẩn trương, gấp rút trong đấy.

Boss! 3 người Ken, Gon, DT...

•••••••••••••••••••••••••

*Rốt cuộc 3 người Ken, Gon, DT làm sao? Mà đến cả người bên ngoài gấp đến nổi phá vỡ bầu không khí của Hạ tỷ và Danh ca?

Nói chứ mấy tình yêu có ai liên kết mã mời chưa? Chưa liên kết thì liên kết với Boo để nhận 10 chìa khóa FREE nè.

Mã: 389154

Từ giờ cho đến chủ nhật đủ 50k phiếu, Boo sẽ bão 15 chương nha ^^.

Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.