Hứa Doãn Hạ mím môi nói: Hơn một tuần rồi! Chưa đi cửa hàng xem biết đâu họ quên mất tôi mới là chủ! Hứa Doãn Hạ nói cũng đúng! Từ lúc cô ở bệnh viện ngoài trực cô ra anh còn đi cửa hàng khảo sát suốt tuy bọn họ không quên cô nhưng ai cũng biết “ Hoắc Tư Danh là Chồng Boss .
Một công đôi chuyện! Hoắc Tư Danh cực thông minh! Không cần tung bất kỳ tin đồn gì mà người ta vừa nhìn vào là biết anh là chồng của Hứa Doãn Hạ!
Hứa Doãn Hạ cứ thế ngồi đấy đòi đi cửa hàng cho bằng được!
Hoắc Tư Danh nhíu mày cái nhưng vẫn đưa cô đi ra cửa hàng Doãn Hạ.
Từ khi khu W chạy ra cửa hàng xa hơn gấp hai lần nhà ở lúc trước, trên xe Hứa Doãn Hạ không ngừng càm ràm.
Xa quá!
Hay mình chuyển nhà đi!
Haizzz!
Suốt dọc đường đi, Hoắc Tư Danh chỉ cong môi cười chứ không nói câu gì, anh biết cô nói vậy chứ nếu chuyển thật cô sẽ không chuyển! Anh biết cô cực vừa ý căn nhà mới này!
Đến nơi, hai người xuống xe một lớn một nhỏ song song đi vào, Hoắc Tư Danh không kiêng dè ánh mắt người ngoài mà nắm chặt tay Hứa Doãn Hạ đi vào, Hứa Doãn Hạ nôn nóng nên muốn đi nhanh, nhưng Hoắc Tư Danh nào cho! Cô vừa mới hồi phục dù sau vẫn nên nghỉ ngơi nhiều hơn mới đúng.
Vừa vào cửa đám nhân viên cúi đầu chào hỏi, Hứa Doãn Hạ không khỏi bật ngờ, ngoài ra còn có rất nhiều nhân viên mới! Chắc mấy đứa kia bị đuổi rồi nhưng cô không để ý mà cứ bước vào!
Cửa hàng vẫn buôn bán đắt như vậy! Đứng nhìn hồi đâu thì Trần Lập và Hồ Danh từ trên đi xuống.
Chào Hoắc Tổng, Chào Hứa Tổng. Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh gật đầu rồi Hứa Doãn Hạ hỏi tình hình, với hỏi hang này kia chút Hoắc Tư Danh kéo cô rời đi.
Trần Lập không khỏi mĩm cười nói: Boss chúng ta yêu thật rồi!
Ừm. Hồ Danh nhìn bóng dáng dần khuất của hai người mới nói.
Trần Lập, là một người có tương lai cực sáng lạng nhưng tại sao anh ta lại làm trợ lí nhỏ nhoi bên cạnh Hứa Doãn Hạ thay vì mở công ty! Rất nhiều người thắc mắc đều đó! Nhưng nguyên nhân chủ yếu là anh ta yêu cầu.
Trần Lập gia đình giàu có từ trong trứng như đến năm anh hai mươi, gia đình phá sản, mẹ có chồng mới, ba thì tự tử. Khi đó anh là công tử tiền như núi sao chịu khổ! Chỉ là do thiên phú với sự nổ lực của anh. Hoắc Tư Danh vô tình nhìn thấy nên cho học bổng đi du học, do từng vấp ngã nên anh ta cố gắng học tập sau đó về nước làm bên HK làm việc!
Hoắc Tư Danh từng nói: Tôi cho cậu học bổng học, tốt nghiệp về làm bên tôi ba năm! Sau đó đi hay ở tùy cậu.
Trần Lập vốn rất cảm kích Hoắc Tư Danh nên chọn ở lại, khi hắn còn đang ở nước ngoài làm việc bên HK thì có nghe được vài chuyện của Hoắc Tư Danh nên anh tranh thủ làm xong rồi quay về đăng ký làm Trợ lý bên người Hứa Doãn Hạ.
Còn Hồ Danh, gia đình giàu có nhưng do ba anh bị mẹ kế tẩy não, anh bỏ nhà đi, cũng vô tình được Hoắc Tư Danh cứu mang nên một lòng trung thành Hoắc Tư Danh. Nên giúp vợ Boss cũng như giúp Boss.
Sao anh gấp gáp quá vậy! Mới vừa ở đấy có chút xíu! Hứa Doãn Hạ lên xe cằn nhằn Hoắc Tư Danh, cô mới bước chân vào Doãn Hạ chưa được ngồi nóng đít nữa híc.
Hoắc Tư Danh mắt nhìn thẳng phía trước, thanh âm trầm lặng nói: Nào em khỏe tôi cho em đi!
Nhưng tôi đã khỏe rồi! Hứa Doãn Hạ không chịu thua nói. Cô rõ ràng khỏe như trâu rồi!
Em đi nảy giờ có nơi nào đau không? Hoắc Tư Danh không để ý hỏi!
Có! Lúc đi nhanh qua nơi ấy hơi đau đau, cũng không biết rõ tại sao nhưng đi nhẹ nhàng thì không đau như vậy!
Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày, hơi hơi giận dỗi nói: Từ giờ em ở nhà cho tôi, khi nào em khỏe mới được ra khỏi nhà!
Hoắc Tư Danh!
Không được cãi! Hoắc Tư Danh hung hăng nói.
Hứa Doãn Hạ ủy khuất cứ thế ngồi đấy không nói gì mà lã chã rơi nước mắt khóc huhu.
Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày, kiếm chỗ tấp xe vô lề nhìn cô nói: Nín đi! Ngoan!
Anh là đồ nói dối huhu... Hứa Doãn Hạ không nhìn Hoắc Tư Danh nói.
Hoắc Tư Danh hít một hơi, kéo cô ôm vào lòng nói nhỏ nhẹ: Đúng đúng tôi nói dối! Nhưng em không khỏe sao tôi có thể yên tâm để em ra ngoài!
Tôi khỏe rồi!
Khỏe rồi sao còn đau, em nghe lời được không? Hạnh Ngôn có nói nếu em còn đau là không được vận động! Em nghe lời tôi lần này thôi được không? Dứt câu, cằm anh cạ cạ đầu cô ôn nhu nói, tay thì nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô dỗ!
Hứa Doãn Hạ nghe hiểu, khóc hồi lâu nín khóc! Nhưng vẫn đem áo sơ mi Hoắc Tư Danh thành cái khăn mà chùi nước mắt nước mũi. Hoắc Tư Danh cũng kệ vật nhỏ trong người! Haizzz ai bảo cô là người anh yêu thương làm gì? Chịu dính chút nước mắt nước mũi này cũng không tốn gì!
Dính hết rồi! Hứa Doãn Hạ khóc xong chui ra nhìn áo anh nói, ánh mắt vô tội nhìn Hoắc Tư Danh. Hoắc Tư Danh trong lòng không khỏi ngứa ngáy khó chịu!
Anh xoa nhẹ đầu cô nói: Không sao! Giờ về nhà được chưa? Hoắc Tư Danh nhu nhu gương mặt đỏ ửng vì khóc của cô nhẹ giọng hỏi.
Hứa Doãn Hạ gật đầu cái! Cả hai cùng về nhà!
Đừng quên Like và Vote ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo nha!