“ Vợ phải ăn nhiều, ngủ nhiều, hai bé con dạo này có nghịch không? “ theo như trong tư liệu về phụ nữ mang thai, thì thai song sinh cực hơn rất nhiều, còn chưa nói đến đứa bé có hoạt bát hay không, nếu hai đứa quá hoạt bát, thì thật sự cần phải cẩn thận, lượng ăn lượng uống cũng phải nhiều hơn nữa.
Hứa Doãn Hạ gật đầu nói.
“ Em biết! Nhưng hai đứa nó thật nhanh biết động! “ bình thường là năm đến sáu tháng, nhưng hai bé con trong bụng mới ba tháng hơn đã biết nhích nhích, bốn tháng lại biết đạp nhẹ, hiện tại hơn bốn tháng đã đạp theo giờ.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ bằng ánh mắt cưng chiều cùng tiếc nuối nói.
“ Chứng tỏ hai bé con thật khỏe, yên tâm anh sẽ sớm về! “
Hoắc Tư Danh biết rõ “ sớm về “ kia nói không biết bao nhiêu lần, nhưng ngoài nói như vậy ra, chính anh cũng không biết nên nói mấy lần nữa...
Yêu thương, nhớ thương... làm sao chỉ nhìn trên màn hình là đủ nhưng nhịn... anh vẫn phải nhịn... chỉ cần dốc hết sức xử lý bên đây, thì sớm muộn gì anh cũng sẽ gặp cô.
Hứa Doãn Hạ cũng biết, không những biết còn rất là hiểu, những câu những từ Hoắc Tư Danh nói, Hoắc Tư Danh nhắn, cô làm sao không nhớ...
Hứa Doãn Hạ hít một hơi sâu che giấu cảm xúc của chính cô cười nói.
“ Em biết mà! “
Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ im lặng nhìn nhau một lúc lâu, Hứa Doãn Hạ mới nói.
“ Anh nhớ giữ gìn sức khỏe... và nhớ nhanh chóng đến đón em và hai con nhé! “
Hoắc Tư Danh gật đầu.
Hứa Doãn Hạ lại nói.
“ Nhớ phải cẩn thận. Em yêu anh....”
Hoắc Tư Danh lại gật đầu, Hứa Doãn Hạ cười nhẹ một cái nói.
“ Thôi em ngủ đây... chồng ngủ ngon, mơ đẹp. “ nói xong, không đợi anh trả lời mà anh tắt máy ngay.
Hứa Doãn Hạ cứ nhìn chằm chằm màn hình điện thoại đen kịt kia, môi không tự chủ mà cười khổ.
Nói... nhìn... nhưng sau cô cứ nhớ anh...
Hoắc Tư Danh cũng chỉ nhìn chằm chằm màn hình điện thoại một lúc lâu mới để điện thoại về vị trí cũ, anh nằm trên giường nhìn chằm chằm bóng đèn...
Anh sẽ sớm về với vợ thôi.
- -------
Trong khi bên SiLa và El, có hai người đang nhớ nhung nhau tha thiết thì SiLa Nữ Đế hiện tại khu vực Đông cung của công chúa Ellipsea Nissan đang quẩy tưng bừng.
“ Mẹ! Con là con của ngài sao ngài lại có thể đem chuyện hôn sự của con ra quyết định như vậy? “
Công chúa Ellipsea Nissan hai mắt đỏ ửng rưng rưng nhìn chằm chằm Ara Limsini.
Ara Limsini hít một hơi sâu nói.
“ Nếu không, ta nên làm gì? Không lẽ vì hạnh phúc của con mà làm mất đi đất nước vương quốc chúng ta? “
“ Nhưng... “
“ Ellipsea... những gì mà con làm, vì đất nước mà hy sinh hạnh phúc của mình sẽ được người đời nhớ và biết ơn... không lẽ con vì muốn hạnh phúc của mình mà bị người chê cười. Mẹ làm tất cả cũng vì con...