Hoắc Tư Danh đi nhẹ nhàng lại nhẹ nhàng... khi đứng cách Hứa Doãn Hạ 3m thì gọi.
Vợ ơi...
Anh thử gọi thăm dò cô xem, nếu cô quá kích động thì anh liền đi nhanh tới... chính là khi đang định đi lên thì dừng lại... Hứa Doãn Hạ vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc kia, tay vô thức dừng lại... quay đầu theo hướng gọi... vừa nhìn thấy người đàn ông của cô...
Nước mắt ủy khuất ráng kiềm chế từ lúc nãy đến bây giờ ùng ùng rơi xuống không báo trước, tay buông roi xuống... chân trần chạy nhanh về hướng Hoắc Tư Danh.
Chồng ơi... huhu.
Dưới sự kinh ngạc của tất cả mọi người, Hoắc Tư Danh nhanh chóng ôm cô vào lòng không ngừng vỗ về...
Không sao... không sao rồi...
Anh nhìn Hứa Doãn Hạ mà xót trong lòng, chân trần dính không ít máu rồi đi, chắc lòng bàn chân cô đau rát lắm, Hoắc Tư Danh không báo trước ôm Hứa Doãn Hạ lên, đầu vùi vào cổ cô hít lấy hít để, Hứa Doãn Hạ vừa khóc lại vừa ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh mà ngửi mùi hương nam tính quen thuộc.
Sáu người, Aron, Lin, A, Khẩm Vinh Kiệt, San và Roy không khỏi há hốc mồm kinh ngạc... cái gì vậy... chị dâu nhỏ lúc nãy còn rất hung hăng mà nhưng giờ thấy Boss như là con mèo nhỏ bị ướt mà nhõng nha nhõng nhẽo, khóc lóc ủy khuất a...
Hoắc Tư Danh cứ vỗ về lưng Hứa Doãn Hạ lại nói.
Ngoan... Nín nha... rồi anh sẽ xử người đó như ý vợ có được không...? ngẩng đầu nhìn Hứa Doãn Hạ, lại hôn hôn cổ cô, Hứa Doãn Hạ thút thít một lúc nghe Hoắc Tư Danh nói không khỏi gật đầu một cái lại cúi xuống vùi vào cổ Hoắc Tư Danh ủy khuất thút thít tiếp... bộ dáng đáng thương hề hề.
Nhìn như vậy nếu ai không thấy cảnh tượng lúc nãy nhất định sẽ thương Hứa Doãn Hạ chết mất, chỉ có sáu người Aron thì cứng họng không nói gì... trong lòng bọn họ không khỏi kêu gào..
Chị dâu nhỏ... có cần như vậy không... đương nhiên đó là suy nghĩ của họ, chỉ có mỗi Hoắc Tư Danh thì khác, vỗ về Hứa Doãn Hạ lại thì thầm to nhỏ bên tai cô... rồi lại hôn hôn cô...
Aron, Lin, A, Khẩm Vinh Kiệt, San và Roy nhìn đến no... bọn họ còn chưa kịp ăn trưa thì liền ăn cẩu lương đến no rồi, Hoắc Tư Danh nhận ra có ánh mắt đang nhìn anh cùng Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh vẫn ôm chặt cô, lại quay đầu nhìn sáu người đang đứng yên bất động mà nheo mắt nguy hiểm nhìn họ nói.
Còn đứng đó làm gì? Còn không mau xử lí cái tên đang nằm đó đi.
Hoắc Tư Danh nói chuyện giọng nói không giấu được sự khó chịu trong đó.
Nghe Hoắc Tư Danh nói, sáu người mới hoàn hồn lại mà rời đi qua cái người đang nằm yên bất động nơi đó.
Aron thì gọi cho tốp người đi cửa sau bắt người.
Có bắt được ai không? Aron hỏi.
Wi nghe máy liền đáp.
Đội Trưởng... bọn tôi bắt được 6 người khả nghi, bọn họ chối nhưng chúng tôi đã bắt giữ họ lại chờ xử lí.
Tốt, đem họ đến mật thất hướng B đi. Nhớ cẩn thận một chút.
Rõ.
Chính khi Aron quay lại, thì bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của năm người Lin, A, Khẩm Vinh Kiệt, San và Roy... chính anh đi nhanh đến chỗ tên ông đang bất tỉnh nhân sự kia... khi nhìn ra khuôn mặt đó... mày anh khẽ nhíu chặt lại.
- -----
Ngoại ô SiLa.
Ken vốn bất tỉnh, giờ này như gặp cơn ác mộng mà hai mắt mở to...
Gon và DT đang canh chừng Ken, nên liền đi nhanh đến xem...
Ken vừa nhìn thấy Gon và DT liền nói.
Nội gián... có... có nội gián... dừng một chút lại nói... giọng nói không kiềm được run rẩy nói tiếp...
Là... là... Re... Revi... sau đó Ken lại rơi vào trạng thái hôn mê.
- -----
Hoắc Tư Danh vẫn đang ôm chặt Hứa Doãn Hạ vỗ về thì Aron đi nhanh đến khẽ gọi.
Boss...
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ vẫn đang thút thít, lại nhìn về phía Aron mày hơi hơi nhíu lại. Aron tự biết bản thân anh đang làm phiền Boss cùng chị dâu nhỏ nhưng... cái gì nên vẫn phải nói.
Gian tế là... là Revi... giọng nói không kiềm được run rẩy và không tin được trong đó.
Hoắc Tư Danh mày chỉ nhíu chặt nói Ừ một tiếng rồi đi nhanh sang hướng khác, đi một đoạn lại nói.
Cắt gân tay gân chân cậu ta, tống cậu ta vào căn mật bên khu C-V.
( Khu C-V chỉ là cái tên để gọi thôi, C-V tuy không có nghĩa gì... nhưng sẽ khiến những người quen thuộc với HK rùng rợn... khu này là khu tra tấn... không chỉ tra tấn thể xác... còn cả tinh thần...)
Dứt câu liền đi nhanh ra khỏi khu rừng, Aron và Lin nhanh chóng sắp xếp người làm việc.
A và Khẩm Vinh Kiệt nhìn nhau liền gật đầu một cái, A đại diện nói.
Để tôi và Kiệt cắt gân Revi cho.
Dù từng là anh em tốt, người anh tốt của bọn họ nhưng... bọn họ tuyệt đối không bao giờ quên những người HK hy sinh khi nhận xác về đều không còn nguyên vẹn... chính bọn họ tự nhủ sẽ không bao giờ tah thứ cho những kẻ đã làm ra chuyện đó ngay cả người họ quen biết huống chi là Revi...
- --------------------------
Cầu phiếu, cầu phiếu nha.