Hoắc Tư Danh ôm cô chừng năm phút hít một hơi sâu, ngồi dậy vào phòng tắm giải quyết!
Hứa Doãn Hạ trên giường cười to, cho anh biết cái gì là nhổ củ cải buổi sáng haha.
Cứ như thế Hoắc Tư Danh ở trong phòng tắm hơn ba mươi phút, làm công việc mà rất rất rất lâu rồi anh chưa làm, anh thầm nghĩ lần này chắc chắn còn phải làm việc này dài dài! Sao khi núi lửa phun trào xong, anh mới đi tắm, một lúc đi ra, bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ nhìn anh môi cười nói.
Xong rồi?
Hoắc Tư Danh gật đầu! Cô lại nói.
Thích hông?
Không! Hoắc Tư Danh vẫn đứng yên lau tóc nói.
Hứa Doãn Hạ cười cười đi vào nhà tắm.
Dưới phòng bếp, Hứa Doãn Hạ đang kiếm đồ để nấu ăn nhưng kiếm mãi không có cái gì nói.
Hoắc Tư Danh đi siêu thị mua ít thức ăn về đi!
Hoắc Tư Danh không nói gì đi siêu thị gần nhà! Hơn ba mươi phút sau anh về trên tay đủ thứ đồ!
Hứa Doãn Hạ đã thay đồ!
Cô bận chiếc áo một dây hở lưng, mặc chiếc quần đùi thun đen, lại kèm thêm cái tạp dề phía trước, nhìn quyến rũ chết người, Hoắc Tư Danh từ ngoài bước vô, nuốt nuốt nước bọt thầm nói “ Em đây là muốn trêu chọc tôi? “
Hứa Doãn Hạ vẫn ung dung lắc lắc cái mông theo nhạc, rồi đem đồ ăn ra làm, Hoắc Tư Danh thì phụ lặc rau, thi thoảng cô lại cố ý đụng vào người anh! Chui vô chỗ anh đứng cọ cọ anh.
Hoắc Tư Danh hít sâu một hơi! Cố bình tĩnh mà lặc rau tiếp nhưng ở nơi đâu đó nó lại dương lên túp lều nho nho.
Hứa Doãn Hạ thấy, không khỏi mĩm cười thầm nói “ Cho anh khó chịu chết luôn! “
Nấu ăn xong, cả hai cùng ngồi ăn, vừa làm vừa ăn xong là gần trưa luôn rồi chứ không phải bữa sáng nữa.
Hứa Doãn Hạ ăn no, nữa nằm nữa ngồi trên sô pha, Hoắc Tư Danh nhíu mày vẩy vẩy tay. Hứa Doãn Hạ thấy nhíu mày nhưng vẫn đi qua.
Sao nữa vậy? Hứa Doãn Hạ đứng trước mặt hỏi! Vừa dứt câu bị Hoắc Tư Danh kéo mạnh ngã vào lòng Hoắc Tư Danh.
Tự dưng bị ngã mày Hứa Doãn Hạ nhíu chặt, ngẩng đầu nhìn Hoắc Tư Danh giọng giận dỗi nói: Anh bị làm sao vậy?
Hoắc Tư Danh hôn lên mày nhíu của cô nhẹ giọng nói: Đừng dỗi, chỉ muốn ôm em tý thôi dứt câu anh ôm chặt cô.
Hứa Doãn Hạ cũng không cự quậy mà nằm trong lòng anh xem tivi.
Dường như quen hơi nên nằm hồi cô ngủ quên,Hoắc Tư Danh không khỏi mĩm cười ôm cô lên phòng!
Hứa Doãn Hạ mơ mơ màng màng nói: Hoắc Tư Danh, khi nào anh mới mở lòng chia sẽ chuyện của anh! Miệng nói nhưng cô lại thở đều đều ngủ say.
Hoắc Tư Danh không khỏi mĩm cười nhẹ giọng nói: Đợi nào em dậy tôi sẽ kể em nghe. Đến lúc kể cho cô nghe rồi! Anh không muốn giấu cô bất cứ chuyện gì kể cả chuyện lúc nhỏ...
Bên khu Y.
Lâm Chân Chân cùng Châu Trình Ly không ngừng gom đồ có giá trị đem bán lấy tiền.
Haizzz có nhiêu đây sao đủ? Lâm Chân Chân nhíu mày nhìn vài trăm trong tay không khỏi than.
Mày ngu! Quần áo mày đâu đem bán bớt đi lấy tiền! Châu Trình Ly nói.
Bà điên sao bán hết tôi lấy đồ đâu mặc?
Con ngu! Mày quên con trai tao có cửa hàng gì đó Doãn gì đó sao? Đến lúc đó mày tha hồ chọn tao cho hết! Châu Trình Ly đắc ý nói, con bà sau bà không biết! Lúc nó còn nhỏ yêu thương bà như vậy! Bây giờ chắc chắn rồi!
Ừ! Nghe theo bà, bà hứa đó! Đến lúc đó không cho đừng trách tôi! Lâm Chân Chân nghe đến cửa hàng thì hai mắt sáng rực tham lam nói.
Châu Trình Ly bĩu môi nói. Mày yên tâm!
Nhưng bà không lầm chứ? Nếu bà là mẹ anh ta tại sao còn lưu lạc đến nơi này? Lâm Chân Chân nghi ngờ hỏi! Mẹ con gì kiểu như vậy!
... Châu Trình Ly cứng họng nhưng nghĩ gì đó lại nói Đương nhiên là... Ta bị con kia hại rồi! Bây giờ tao về chắc chắn con trai ta rất là yêu thương bồi thường ta rồi mày yên tâm!
Ừa! Lâm Chân Chân nữa tin nữa không tin, nhưng khi nghe đến tiền đến quần áo đến trai đẹp hai mắt cô sáng rực.
Mày nhớ mua thuốc đó! Đến lúc nó đến gặp tao mày quyến rũ dụ nó lên giường đi! Châu Trình Ly nghĩ hồi nói, dù bà chắc chắn con bà sẽ nghe lời bà nhưng dù sau cũng nên mua thuốc đề phòng. Đến lúc thành công bà thiếu gì tiền về sài.
Lâm Chân Chân tuy trong lòng rất hào hứng nhưng hể nghĩ tới chuyện trên ti vi nói cô lại lo, cô ở khu Y dù trải đời nhiều nhưng lỡ đụng nhầm người có khác nào là tự lấy trứng chọi đá không? Suy nghĩ hồi cô hỏi: Trên ti vi nói Hoắc Tổng có người yêu rồi! Lỡ như xảy ra chuyện gì tính sao?
Hứ con đó sao? Mơ đi! Tao muốn nó quen ai mà không được! Làm sao nó dám cãi tao, tao là mẹ nó! Châu Trình Ly nghe đến nhắc tới người yêu của Hoắc Tư Danh mày bà nhíu chặt! Hung hăng nói! Mà không cố nhớ về chuyện xảy ra hai mươi tám năm trước bà chỉ nhớ tới những ngày tháng giàu sang và Hoắc Tư Danh một lòng yêu thương bà thôi.
Đừng bỏ rơi Boo nha ^^ hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo để Boo nhanh ra chương mới nè!