Trưởng bộ phận tài chính hài lòng gật đầu, đem quyền nói giao cho giám đốc kế hoạch. Giám đốc kế hoạch duỗi tay đưa cho tôi một phần mô phỏng đầu tư của Kiệt Thế Trác Tuyệt.
“Cái mà cô đang cầm chính là kế hoạch đầu tư của chúng tôi, số liệu cụ thể đều ở trong đó, tôi muốn cô dùng thời gian phỏng vấn ngắn ngủi này, phân tích xem tính khả thi của kế hoạch này và kết quả lợi nhuận còn lại.”
Dư quang loáng thoáng nhìn qua Phoebe, cô ấy đang nhìn tôi chằm chằm, tôi nhịn không được rùng mình một cái. Rồi dồn hết lực vào bảng kế hoạch trong tay tôi, nhìn mấy cái dãy số dài lê thê trong đó, tôi cầm lấy cây bút trong tầm tay, ở trên giấy viết viết.
Mà nhóm người phỏng vấn nhỏ giọng thảo luận cái gì đó, cố nghe cũng không được, khoảng chừng mười mấy phút sau, tôi đại khái tính ra được số liệu.
Đem tài liệu trong tay đưa cho giám đốc kế hoạch, tôi bắt đầu giảng giải.
“Phần kế hoạch này hoàn toàn không có tính khả thi. Từ phần thứ hai của vốn điều lệ ban đầu, toàn bộ đều đặt hết vào phần đấu thầu. Hoàn toàn không suy xét đến vốn lưu động và lợi nhuận thu về, nếu xem bề ngoài thì kế hoạch này không thể chê vào đâu được, nhưng mà một khi bắt đầu triển khai, chỗ vốn lưu động sẽ có lỗ hổng rất lớn, nếu lúc này gặp phải vấn đề về tài chính, có lẽ sẽ gặp vấn đề. Đương nhiên, nếu như không quan tâm đến mấy vấn đề xảy ra, dưới điều kiện không có gì tác động, thì lần đầu tư này, lợi nhuận tuyệt đối sẽ mang về cho công ty tăng thêm 20%.”
Giám đốc tài chính nhìn bảng kế hoạch tôi chỉnh sửa, trầm mặc không nói lời nào, giám đốc kế hoạch đặt tư liệu xuống, chất vấn tôi.
“Phải biết rằng phần kế hoạch này, là do chính chủ tịch của công ty chúng ta định ra, chỉ dựa vào những lời nói này của cô, cảm thấy bản thân không có sai sót không?”
Tôi nhìn về phía Phoebe cười, đương nhiên không thể nói ra là nghi ngờ kế hoạch của Phoebe làm.
“Như ý ngài nói, phần kế hoạch này có uy tín. Nhưng mà tôi dựa vào những gì đã học và kinh nghiệm đã làm mà cân nhắc, hơn nữa cũng đã phân tích tính chủ quan và khách quan. Tôi dựa vào đó để đưa ra, thì có gì sai trong đó.”
Phoebe đón nhận ánh mắt của tôi, im lặng lắng nghe, lúc này giám đốc nhân sự không muốn bầu không khí tràn đầy mùi thuốc súng, hỏi tiếp.
“Cô đối với tiền lương và phúc lợi có yêu cầu gì không? Tôi nói tới đề tài này, chắc cô càng cảm thấy hứng thú.”
Tôi chớp mắt suy nghĩ, lại buột miệng thốt ra.
“Tiền lương có thể bằng Bắc Thịnh Quốc Tế, tôi tin quý công ty sẽ không bạc đãi tôi. Ngoại trừ bắt buộc phải tăng ca, chỉ cần cho tôi một cái cuối tuần rảnh rỗi là được!!!”
Tôi nghĩ những người ngồi ở đây sẽ cảm thấy tôi khá đòi hỏi, thôi đi ai chẳng có 2 công việc khác nhau, mở rộng tầm mắt chút nào. Hừ hừ, các không không biết, chứ cái vị ngồi đằng sau các người đương nhiên hiểu ý tôi nha~~~
Phoebe là kiểu người không vì chuyện nhỏ mà thay đổi sắc mặt, cô ấy một lần nữa cầm cây bút gõ gõ trên bàn, tất cả mọi người đều dồn sự chú ý lên người cô ấy.
Tôi ngẩng đầu nhìn cô ấy, cô ấy rất nhàn hạ thưởng thức cây bút trên tay.
“Vừa rồi, cô nói kế hoạch của tôi không khả thi. Bây giờ, tôi muốn cô sửa lại kế hoạch này của tôi. Đem những gì thiếu sót bổ sung vào. Cho cô 1 tiếng, ngồi bên phòng họp kế bên sửa lại.”
Tôi trừng mắt nhìn Phoebe, người này cố ý nhằm vào tôi, đến lúc tôi sửa xong nói không chừng cô dùng một chân đạp tôi đi luôn, tôi cầm bảng kế hoạch đi sửa cho nó khả thi, chẳng phải là tôi đây làm không công sao? Hừ!
Giám đốc nhân sự và trưởng phòng tài chính, hai người nhìn nhau, sau đó còn hùa theo vị Lam đổng, liên tục tỏ vẻ nói tôi thử đi. Lòng người khó đoán! Các người nha, chính là muốn làm tôi thấy khó mà lui!
Tôi sờ cằm, hành vi của Phoebe càng kích thích ý chí chiến đấu của tôi, tôi đứng dậy gật đầu, sau đó đi theo cô thư ký mặt mày tái mét đi qua phòng họp kế bên. Không gian rộng mở khiến cho tôi lạnh cả sóng lưng, tìm một vị trí tích hợp, bắt đầu xử lý bảng kế hoạch kia.
Tôi làm chăm chú đến mức Phoebe đi vào trong cũng không biết, vào lúc động não tôi lại cực kỳ thèm thuốc lá, tôi một bên cắn đầu bút, vừa sờ soạng túi quần. Rút một điếu thuốc ra nhưng lại không tìm thấy bật lửa, đúng lúc này Phoebe mở miệng ngưng hành động của tôi.
“Mặc kệ ở công ty nào, cấm hút thuốc đều là một trong những quy định nằm trong đó. Mặc dù, bây giờ cô chưa phải là nhân viên của Kiệt Thế Trác Tuyệt, nhưng ở chỗ của tôi phải biết chịu đựng.”
Bất thình bị cái tiếng nói này làm cho giật mình, khiến cho điếu thuốc rơi xuống, ngẩng đầu nhìn Phoebe, cô ấy nhìn tôi đầy nghiêm túc. Tôi bất đắc dĩ nhặt điếu thuốc bỏ vào trong hộp, thở dài, người này có thể có chút tình người được không!?
“Thực xin lỗi, Lam đổng.”
Tôi lại nhặt bút lên tiếp tục ghi ghi chép chép. Không biết qua bao lâu, tôi đem kiệt tác của tôi bày ra, Phoebe đã không còn ở đó, nhưng mà giám đốc nhân sự vẫn luôn chờ tôi. Cô ấy rất hài lòng với biểu hiện hôm nay của tôi. truyện ngôn tình
“Cô So đề cử cô, thật sự rất đáng giá.”
Tôi cười thắc mắc với cô ấy.
“Ý gì chứ?”
“Thật ra, kế hoạch của Lam đổng ngay từ đầu không thể thực hiện. Cũng có người từng nói như cô vậy, nhưng mà đều thua dưới uy quyền của cô ấy.”
Tôi mừng thầm, ha ha, nếu không phải có chút quan hệ với Lam đổng các cô, chắc tôi cũng sẽ thua dưới uy quyền của cô ấy.