“Vậy Lam đổng thì sao? Là thuộc về Kiệt Thế hay Trác Tuyệt???”
Cô ấy mỉm cười.
“Cô đang nói đến chủ tịch của chúng ta sao?”
“Đúng vậy.”
“Lúc trước, Lam đổng là cổ đông lớn thứ hai của công ty chúng ta, mấy năm nay đã trở thành người nắm cổ phần lớn nhất công ty, đương nhiên trở thành chủ tịch công ty của chúng ta. Có lẽ do còn trẻ tuổi, cho nên ngài ấy trước mắt là tổng giám đốc của Kiệt Thế, chẳng qua gần đây hay ra vào Trác Tuyệt, cũng tùy theo ngày mà đến thôi.”
Cô ấy chỉ nói chung chung nhưng mà cũng đủ để biết con người Phoebe rất quyết đoạn không thiếu thủ đoạn, tôi đoán chắc con người này thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn. Về chuyện tùy ngày mà đến, tôi có thể hiểu được, có lẽ như cô ấy đang muốn chiếm lấy vị trí tổng giám đốc của cả hai công ty. Người trẻ tuổi à, đây là người độc tài đó, dính vào là sẽ thương thân.
Nhưng giờ phút này, tôi lại cực kỳ tò mò, một người phụ nữ ưu tú thế này mà ở trên mạng xã hội chẳng tìm được chút thông tin nào??? Chẳng lẽ khẩu vị của cô ấy rất nặng??? Đáp án thì chỉ có cô ấy biết mà thôi, tôi gãi đầu nghĩ mãi cũng chẳng ra được cái gì.
Cô thư ký chuẩn bị rời đi, tôi lại giữ cô ấy lần nữa.
“Này, Lam đổng, tên đầy đủ là gì?”
“Hả? Sao cô lại hiếu kỳ về ngài ấy quá vậy?”
“Muốn hiểu biết chút thôi.”
“Lam Phi Ỷ. Haizz, thôi tôi không nói nữa. Còn đi chuẩn bị hồ sơ tư liệu cho trưởng phòng, lát nữa còn có cuộc họp. Cô tự đi tìm hiểu đi.”
Tôi ngưng mi nhìn thư ký rời đi, tôi dạo vòng quanh bộ phận kế toán một lát, sau đó về bàn làm việc của tôi. Mấy đồng nghiệp xung quanh nhìn tôi khá thân thiện. Biểu hiện của tôi vô cùng thân thiết, ngồi bên cạnh tôi là một cậu con trai bốn mắt, người này có hai cằm, tôi nhìn cậu ta, cậu ta nhìn tôi rồi cười.
“Xin chào, tôi là Vưu Phi Phàm.”
Tên bốn mắt nhìn hành động của tôi có chút ngớ người, cũng vui vẻ bắt tay với tôi.
“Cô gọi tôi là tên Tư Béo được rồi, biệt danh này có nghĩa là béo ú bốn mắt.”
Choáng ghê, ai mà đặt cái tên thật sự đả thương lòng tự trọng của người ta ghê! Anh chàng này tâm lý cũng khá tốt đấy chứ, bị người ta trêu chọc mà vẫn chấp nhận, cũng không tồi.
Coi như cậu ta là đồng nghiệp thứ nhất mà tôi quen biết, với tình trạng này, theo tôi thấy cậu ta cũng không tệ lắm, có lẽ về sau này cả hai cũng không mấy lục đục với nhau, chơi mà cái trò con bò mất dạy. Nguyên văn lời nói của cậu ta: “Các chị em, phương hướng các chị em đang bò là mục tiêu theo dõi của tôi, tôi sẽ luôn ở bên các chị em.” Tư Béo, xứng đáng là một người bạn tốt.
Nhận được thông báo sắp xếp công việc của trưởng bộ phận, tôi coi như thuận buồm xuôi gió, công việc ở đây cũng chẳng khác gì ở Bắc Thịnh Quốc Tế. Giữa trưa, tôi và Tư Béo định đi ăn trưa với nhau, cậu ta nói cơm trưa ở công ty rất ngon, chưa nhìn thấy còn chưa xác định được, nhưng mà khi nhìn thấy rồi, các bạn sẽ biết Trác Tuyệt tạo phúc lợi để chiêu mộ nhân viên, người nhận lời đến phỏng vấn không biết có bao nhiêu ngàn người, đến giờ chỉ còn lại tôi và những người khác nhận thư nhận việc.
Bao nhiêu người vì cái phúc lợi này mà đến đây. Tôi vui vẻ nhận lời mời của Tư Béo, lúc tôi đi vào nhà ăn của nhân viên, thì mới hiểu tại sao tên Tư Béo này lại nhiệt liệt mời tôi đến đây ăn như thế này.
Các người có từng gặp qua cái công ty nào mà nhà ăn có đầy đủ các món Trung, Hàn Nhật, Âu chưa? Nhưng mà mỗi tháng chỉ tốn 650 tệ còn lại công ty bao hết. Bạn muốn ăn sashimi ư, đầu bếp người Nhật sẽ nắn nắn bóp bóp làm sashimi cho bạn ăn nhé, bạn muốn ăn cơm phần ư, đầu bếp sẽ lấy một phần cơm cho bạn, bạn muốn ăn bò bít tết, ok đầu bếp da trắng sẽ tặng thêm cho bạn mấy cái bông cải mini. Chứ đừng nói chi đến món Trung, chỗ này đây có hơn mười mấy món.
Mở trung tâm thương mại kiếm được rất nhiều tiền sao??? Tư Béo giải thích cho tôi nghe, mấy cái đầu bếp này muốn vào đây thể hiện bản thân, để được vào làm đầu bếp cho nhà hàng cao cấp của Kiệt Thế, vừa hay có cơ hội được rèn luyện, nhân tiện tạo phúc lợi cho nhân viên luôn. Tục ngữ có câu, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cho nên ai cũng đều được hưởng thụ.
Vậy thì, nơi này được coi như là nơi hội tụ tinh hoa mỹ vị đúng không??? Có cần phải xa hoa đến thế không chứ, những kẻ nghèo hèn làm sao ăn được đây? Có rất nhiều người của công ty khác chạy đến đây ăn ké, cho nên công ty mới có cái chế độ phụ cấp kia, đương nhiên sẽ không tăng tiền ăn của nhân viên. Má ơi, thật sự phải bật thốt chửi thề mới đã.
“Ai nghĩ ra phương pháp này thế, thật kiêu!”
Tên Tư Béo hèn mọn cười hèn mọn.
“Đương nhiên là vị Lam đổng sắp đến nhậm chức rồi a. Một người phụ nữ xinh đẹp nhiều tiền, nữ thần thần bí thông minh vô cùng! Trời ơi, tại sao lại có một người phụ nữ sáng chói như báu vật thế!”
Nhìn tên Tư Béo cười hèn mọn, khóe miệng tôi co giật. Thật sự muốn cho tên này một đấm ghê!
Chờ đã, sắp nhậm chức ở Trác Tuyệt?
“Này, cậu nói vị Lam đổng kia sắp nhậm chức ở Trác Tuyệt? Không phải cô ấy là tổng giám đốc của Kiệt Thế à?”
Tên Tư Béo đẩy đẩy mắt kính, giả làm Conan.
“Chân tướng chỉ có một! Chính là.... Haizz, thôi tôi đi lấy cơm cái đã rồi nói tiếp được không?”