Edit: Tử Liên Hoa 1612
Beta: hoa hồng
Đối với thành phần tri thức mà nói, cuối tuần dĩ nhiên là hạnh phúc. Nhưng mà đối với Hướng Vãn mà nói tuyệt đối là bất hạnh! Lúc làm việc thì bị Ninh Tri Nhiên quấy rầy gây đau khổ, tan việc còn phải tiếp tục bị anh quấy rầy. Cố tình cuối tuần, cái tên Mộ Dung Kiêu kia còn muốn đi du lịch! Đáng giận nhất là nơi anh ta tới lại chính là Melbourne! Hai ngày một đêm, cô phải đơn độc ở chung một chỗ với Ninh Tri Nhiên? Thực sự chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy đáng sợ! Không được, cô cũng phải đi ra ngoài du lịch, cô cũng đi Melbourne! Chỉ là suy nghĩ này của Hướng Vãn chỉ kiên trì được ba phút, bởi vì cô viêm màng túi. Hơn nữa ngại quá, chiều thứ Sáu Hướng Vãn vì bị chuyện Ninh Tri Nhiên gọi điện thoại cầu hôn làm phiền, chỉ có một mình đi xe bus về nhà. Ninh Tri Nhiên lái xe dĩ nhiên là nhanh hơn cô rồi. Sau khi về đến nhà, Mộ Dung Kiêu liền phát hiện sắc mặt của Ninh Tri Nhiên không đúng. Anh ta rất hi vọng hai người sài lang nữ báo này trở thành một cặp cho nên đã kéo Ninh Tri Nhiên vào trong phòng, trực tiếp hỏi anh: "Muốn bắt đồng chí Tôn Tình nhà chúng tôi lại không?"
Ninh Tri Nhiên cười gật đầu."Đây không phải là rõ rành rành sao!"
Mộ Dung Kiêu lắc đầu liên tục: "Chậc chậc, thật là một kẻ âm hiểm! Vậy bây giờ anh có đối sách gì chưa?"
"Cầu hôn rồi, nhưng cô ấy không đồng ý." Ninh Tri Nhiên cứ nói thật ra. Mộ Dung Kiêu suy nghĩ một chút lại nói: "Anh đã từng xem phim Hàn chưa?"
"Xem phim Hàn?"
"Nhìn là đã biết anh chưa từng xem! Có thời gian thì xem đi, mặc dù máu chó một chút, cũng không thích hợp với kiểu đàn ông nghiêng về sự nghiệp như chúng ta, nhưng phương pháp theo đuổi phụ nữ trong đó cũng không tệ lắm!" Mộ Dung Kiêu đè vai Ninh Tri Nhiên, hai người lại cùng nhau trở lại phòng khách. Mộ Dung Kiêu tùy tiện tìm một bộ phim Hàn, hai đấng mày râu liền bắt đầu vừa ăn khoai tây chiên, vừa coi phim Hàn. Xen lẫn tiếng nhai rắc rắc rắc rắc là tiếng nói mơ hồ của Mộ Dung Kiêu: "Thấy không? Du lịch là không sai! Nếu không hai người các anh đi du lịch đi! Gạo sống nấu thành cơm chín, cô ấy không muốn kết hôn cũng không được!"
Ninh Tri Nhiên cũng ăn một miếng khoai tây chiên, hương vị không được tốt cho lắm, anh liền không ăn nữa, ngược lại nói: "Gạo sống nấu thành cơm chín, chuyện này không khó. Nhưng mà để cho cô ấy đi du lịch với tôi thì tuyệt đối là cả một vấn đề!"
Vẻ mặt Mộ Dung Kiêu hiên ngang lẫm liệt: "Vậy cũng chỉ có thể hy sinh tôi đây! Tôi đi du lịch, ở đây coi như tặng cho các người, thế giới hai người đó nhé! Thời gian hai ngày đã đủ để làm xong chưa?! Còn cặp người yêu ở cạnh phòng cậu nữa, mặc dù ban ngày không có ở đây nhưng mà buổi tối nhất định ở đây, cũng phải để bọn họ đi du lịch, chuyện này cứ giao cho tôi là được! Tiền thì anh phải chi, nên biết tôi còn là một sinh viên nghèo đấy!"
"Chuyện này dĩ nhiên, đi chơi vui vẻ!"
Hai người bèn nhìn nhau cười, vừa vặn Hướng Vãn trở lại, nhìn thấy cảnh tượng này thì không khỏi hoài nghi: "Hai người là gay sao?"
Ninh Tri Nhiên và Mộ Dung Kiêu chẳng ai để ý cô, tắt TV, đi lên lầu. Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Mộ Dung Kiêu đã đi, kiên quyết cho bọn họ tạo ra cơ hội! Ninh Tri Nhiên nấu cơm tối như cũ, chẳng khác gì lúc bình thường, Hướng Vãn càng nhìn anh lại càng thấy nghi ngờ, bởi vì trên mặt anh vẫn luôn có một nụ cười đầy ẩn ý. Hướng Vãn sợ anh lại nói mấy lời có hay không đều được kia với mình, cho nên sáng sớm ăn cơm xong lập tức đi ra ngoài, mãi cho đến tối mới trở về. Thật ra thì cô vẫn có suy nghĩ muốn ở khách sạn, chỉ là sau khi đi tới cửa, cô đột nhiên cảm thấy, vì cái quái gì mà phải sợ anh? Không phải chỉ là một tên Ninh Tri Nhiên thôi à, có loại đàn ông nào cô chưa từng thấy qua đâu! Tuy là nói vậy, lúc cô về nhà vẫn rất cẩn thận, chỉ sợ không biết lúc nào, ở đâu lại đột nhiên đụng phải một Ninh Tri Nhiên, sau đó nói một đống lời cầu hôn thì phải làm sao?
Bình an vô sự lên tầng, vào phòng của mình, cho đến khi cô lăn lộn trên giường của chính mình, xác định đây là giường của mình, trái tim vẫn thấp thỏm lúc này mới hạ xuống. Tiếng nước chảy trong phòng tắm vang lên ào ào, cô mệt mỏi cả ngày, tắm rửa xong nằm ở trên giường rồi, lúc này mới cảm thấy thư thái một chút. Sống trong gian nan khổ cực, chết bởi an nhàn, lời nói này không sai một chút nào. Lúc này Hướng Vãn hoàn toàn quên béng quả bom không có hình dạng Ninh Tri Nhiên, một người nằm ở trên giường nhàn nhã thoải mái, buồn ngủ luôn. Mà Ninh Tri Nhiên bên này quả thật cũng không thể buông tha một ngày tốt cảnh đẹp như vậy. Nếu cứng rắn không được, anh sẽ dùng mềm, hiện tại mềm cũng không được, như vậy anh cũng chỉ có thể bán nhan sắc, thực hiện sắc dụ! Ninh Tri Nhiên đang gian trá cười, vòi sen đột nhiên không có nước, mà anh thì vẫn còn đầy một thân sữa tắm chưa rửa sạch sẽ. Chẳng lẽ người thật sự không thể làm chuyện xấu? Dù là suy nghĩ một chút đều sẽ có báo ứng sao? Anh quýnh lên, vớ vẩn thế này, coi như không đi sắc dụ cũng không được, dù sao cũng phải mượn phòng tắm, tắm