Buổi chiều, khoảng sân vườn của trang viên Malfoy sau chiến tranh đã được phục hồi lại như cũ, qua thời chiến tranh tan hoang, hiện tại là một mảnh xuân sắc dạt dào. Harry thoải mái dựa vào ghế nằm nhắm mắt nằm phơi nắng, cậu nhắm mắt ngửi hương hoa hồng thơm ngát, đột nhiên từ xa vang tới tiếng bước chân dồn dập.
Harry ngẩn người, không đứng dậy, thậm chí đã quên nên phản ứng thế nào.
Ngay sau đó, một đôi tay từ phía sau ôm lấy cậu, ấm áp trói buộc.
Harry nghiêng đầu, nhìn thấy gương mặt cứng nhắc như pho tượng, chính là…… đôi ngươi đen láy mang theo ngạc nhiên cùng một loại cảm xúc khác.
Harry nhẹ nhàng đưa tay xoa lấy giơng mặt kia, cảm giác chân thật: “Chúng ta chưa chết.”
Từ lúc sáng sớm, khi cả gia đình Malfoy đi đón Severus, Harry đã suy nghĩ rất nhiều, lúc gặp lại anh cậu nên nói gì đây? Mấy lời lãng mạng, uất ức, thậm chí buồn nôn, Harry chọn lựa không ít, chính là, cuối cùng nhìn thấy Severus, cậu chỉ có thể bình thản nói ra câu này.
Bọn họ đều còn sống, bọn họ cuối cùng cũng có tương lai.
Snape hiếm có dịp không nói lời châm chọc, kéo gần khoảng cách, hung hăng hôn Harry, người nọ lập tức đáp lại, kịch liệt, gắng bó như môi với răng, trao đổi hơi thở cùng hương vị của nhau.
Vừa hôn xong, Harry nhích người ra một chút, ý bảo Snape ngồi xuống: “Tôi đoán, này chứng tỏ anh rất nhớ tôi.”
Snape chăm chú nhìn Harry, thở dài, nhu nhu mái tóc rối bù của người này, còn Harry tựa như chú mèo con được âu yếm, nhắm mắt lại thỏa mãn hưởng thụ.
Snape không biết có nên nói cho Harry biết hay không, Chúa tể Hắc ám ý đồ giết chết Harry, nhưng có vẻ lại giết được mảnh hồn phiến bám trên người Harry, mà cơ thể cậu hoàn toàn không đáng ngại, ngược lại y mới thực sự là người suýt hại chết Harry.
Bị chú ngữ tà ác của Chúa tể Hắc ám đánh trúng, bản thân y đáng ra sẽ bị cạn kiệt ma lực mà chết, chính y cũng nghĩ như vậy, chính là lúc y đau đớn tới mất đi tri giác, ý thức cũng dần dần rời bỏ, y cảm nhận một sức mạnh khác đang chống đỡ mình, đúng hơn là trước khi y chết, có gì đó đang tiếp nối cho sinh mạng y.
Lúc y tỉnh lại ở St Mungo, trong nháy mắt liền hiểu ra mọi chuyện.
Y cùng Harry thành lập khế ước kia, nếu tánh mạng Harry có vấn đề gì, y sẽ dùng tánh mạng cùng linh hồn của mình để chuyển hoán cứu vớt sinh mạng người yêu khỏi độc chú, khế ước này là đơn phương, Snape không nhớ lầm. Chính là y đã quên đi một chi tiết, hoặc nên nói là, y hoàn toàn không chú ý tới một kế ước khác.
Hôn nhân khế ước.
Hôn nhân khế ước sẽ gắn bó chặt chẽ sinh mệnh của hai người, đồng thời cũng ảnh hưởng tới khế ước trước đó.
Vì thế lúc Snape sắp tử vong, sinh mệnh của Harry bị đảo ngược, sức mạnh cường đại tiêu diệt chú ngữ của Chúa tể Hắc ám, đồng thời làm y sống lại. Snape nghĩ lại không khỏi sợ hãi, may mắn mà gặp lại học trò cũ, y có chết cũng không sao, nhưng nếu vậy không khéo kéo theo cả Harry chết cùng.
Tình yêu của Snape dành cho Harry, đã cứu ngược lại y.
Snape nhíu mi, chỉ cần nghĩ tới quỷ con này hoan hô nhảy tới nhảy lui nói ra những lời xấu hổ trước mặt mọi người, hoặc là chống nạnh chỉ trích y dám hạ chú ngữ…… được rồi, không nên nói thì hơn.
“Có chỗ nào khó chịu không?” Âm thanh lo lắng truyền tới.
Snape lấy lại tinh thần: “Ta tốt lắm.”
“……….chính là anh rất gầy.” Harry nắm lấy bàn tay người yêu: “Thức ăn của gia đình Malfoy rất tuyệt.”
…………
Những ngày tiếp đó, hai người trụ lại trang viên, gia đình Malfoy tỏ ra vô cùng hoan nghênh đồng thời cũng rất thức thời không tới quấy rầy, hai người đều đang trong tình trạng cần phải điều dưỡng, trong lúc này ở lại đây là tốt nhất.
Harry có một hứng thú nho nhỏ là bức người yêu uống đủ thứ nước dinh dưỡng, vòn có các món điểm tâm dinh dưỡng do bà Malfoy tự tay làm: “Cái này ăn ngon lắm.”
Harry cười tủm tỉm đề cử.
Snape nghiêng đầu, không có thói quen ăn khuya: “Thực hiển nhiên, ta không có hứng thú biến thành heo.” Kỹ năng châm chọc của đại sư độc dược đã hồi phục.
Harry tiến tới gần, niết mặt nam nhân: “Heo còn nhiều thịt hơn anh.”
“Nhóc con chết tiệt!” Snape đập tay Harry.
Harry cười hắc hắc: “Ăn thử một chút đi?”
“Không cần!” Snape cự tuyệt, cơ thể y đã rất tốt: “Ngươi ăn đi.” Bất luận thế nào, trong mắt Snape, Harry vẫn có vẻ rất nhỏ gầy.
Harry liếm liếm khóe môi, buông tay: “Quên đi, tôi đi tắm.”
Nhanh nhẹn chạy vào phòng tắm có thể thấy được cơ thể Harry cũng đã khôi phục trạng thái tốt nhất.
Tiếng nước róc rách, hơi nước phủ mờ phần kính thủy tinh, Snape đứng nhìn cửa phòng ngẩn người, ở lại đây chỉ là kế sách tạm thời, không thể cứ ở lại mãi.
“Hey, Severus, tôi quên đem áo ngủ rồi.” Đột nhiên cửa phòng tắm hé mở, một cái đầu ướt sũng nhô ra.
Đúng là quỷ con ngớ ngẩn.
Snape lắc đầu, xoay người bước tới tủ quần áo lấy ra một bộ, sau đó đi tới đưa qua, Harry không cầm lấy quần áo ngủ, ngược lại túm lấy tay y kéo vào.
Chờ Snape kịp phản ứng, chính mình đã đứng trong phòng tắm, đối mặt là một……Harry trần như nhộng: “Ngươi……….”
Vọi nước bị vặn mở, nước ấm ào ào xối xuống, trong nháy mắt đại sư độc dược đã ướt đẫm.
“Cùng tắm đi.” Âm thanh trầm thấp áp chế lại cơn tức giận của nam nhân.
Harry đưa tay cởi áo chùng người yêu, cho dù cả hai đã từng có quan hệ thân mật, nhưng hình như cậu chưa bao giờ tinh tế quan sát cơ thể anh, làn da Severus rất trắng, dáng người cao gầy, bất quá có những đường cong rõ rệt, Harry mê muội ngẩng đầu hôn lên môi anh, từ xương quai xanh đi xuống, động tác trên tay không hề ngừng lại, kéo lớp áo chùng đen.
Snape không phải thánh nhân, người yêu đang ngồi trong lòng mà không loạn, hoặc trơ mắt nhìn tình huống này y quả thực không làm được, y túm lấy cái ót Harry ép cậu phải ngửa đầu lên, nhắm ngay đôi môi khẽ nhếch kia mà hôn xuống, Harry ôm chặt anh, nhiệt tình đáp lại, cuối cùng lớn tiếng thở hồng hộc sau đó nghịch ngợm nói: “Tôi tắm giúp anh?”
“………câm miệng.” Âm thanh Snape có chút khàn.
“Như vậy muốn làm chuyện khác sao?” Harry lộ ra biểu tình vô tội, tắt vòi nước.
Tầm mắt lập tức trở nên rõ ràng hơn.
Da thịt Harry vì nước xối qua phiếm ra màu phấn hồng đáng yêu, ánh mắt vì tình dục mà có chút u tối, Harry nhẹ nhàng vuốt ve gò má người yêu, hai tay vòng trên cổ anh, âm thanh mềm mại trở thành thứ rượu ngọt ngào vang lên bên tai Snape: “Severus……….”
Cùng lúc đó Snape có thể cảm nhận đầu lưỡi Harry đang quấy phá bên tai mình.
Trước kia hai người làm yêu giống như một phương thức phóng thích cảm xúc hoặc áp lực, nhưng lúc này, không phải. Snape vòng tay ra phía sau ôm lấy Harry, đầu chôn trước ngực cậu, tinh tế mút vào.
Harry dựa vào người nam nhân, phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào, nó dường như một chất xúc tác làm động tác nam nhân càng gấp gáp hơn, bàn tay to tiến về phía cánh mông cậu, vài giây sau trượt vào đường rãnh.
Harry hấp vài ngụm khí, ngẩng đầu bắt giữ đôi môi nam nhân, vừa hôn vừa vặn vẹo cơ thể.
“A!” Harry cảm thấy mình bị nâng lên, sau lưng lạnh như băng, cơ thể bị Snape chống đẩy lên tường, hai chân mặc dù chạm đất nhưng đã có chút thoát lực, sau đó một chân bị nâng lên cao, bàn tay vốn đang dừng lại ở khe mông bắt đầu vuốt ve làn da non mịn trong bắp đùi.
“Ưm………” Harry khó chịu hừ ra giọng mũi, trước kia Snape chưa từng làm như vậy, ý thức mơ hồ, cậu muốn sờ xuống phía dưới của Snape lại bị bắt được: “Sev………” Cậu oán giận.
Nhưng giây tiếp theo, trừ bỏ thở dốc cùng rên rỉ Harry không làm được chuyện gì nữa, đầu óc chỉ còn một ý niệm, Severus đang sờ cậu, cậu nương theo bản năng nhích cơ thể tới trước, đạt được càng nhiều khoái cảm hơn.
Đột nhiên cơ thể bị lật lại, Harry bị áp vào vách tường, nhiệt độ lạnh băng một lần nữa kích thích Harry.
Harry ngửa đầu, cậu muốn quay lại nhưng không chuyển người được, chỉ cảm thấy một đầu ngón tay thon dài đâm vào bên trong cậu, xoay tròn, vân vê.
Harry khống chế không được muốn bật khóc.
Sau đó là hai ngón tay, ba ngón tay, cùng nhau tiến vào, cùng rời khỏi, Harry thở hổn hển: “Sev……”
Rốt cuộc thứ cứng rắn nóng rực của anh cũng tiến vào huyệt khẩu mềm mại.
“A………” Harry trợn mắt, đôi ngươi màu lục tràn ngập hơi nước.
Va chạm mạnh mẽ từng chút đánh vào thật sâu, Harry không chút e dè lớn tiếng kêu, chính là đôi chân gần như không còn chút sức lực, thực hiển nhiên nam nhân cũng phát hiện điểm này, vì thế anh ôm lấy Harry, gạt bỏ chai lọ trên bàn rửa mặt gạt xuống đất, không hề để tâm tới.
Harry cơ hồ bị áp cả người lên mặt bàn, cảm thụ va chạm mãnh liệt vô cùng kích thích ập tới từ phía sau.
Trước bàn rửa mặt là một tấm gương lớn, Harry hơi mở mắt liền nhìn thấy Snape đang áp trên người mình, gương mặt không còn vẻ nghiêm túc ngày thường mà tràn ngập dục vọng cùng khát đầu, đây là biểu tình của Snape khi làm tình sao? Harry nhịn không được phát ra tiếng cười khẽ.
Tiếng cười này chọc giận nam nhân, động tác càng mạnh mẽ hơn, càn quấy hơn, đầu óc Harry cũng trống rỗng.
Sau một hồi lâu, điện lưu bắt đầu bùng nổ trong cơ thể, Harry thở thật mạnh, ngay sau đó từ phía sau vang lên một tiếng thở dài, Harry tìm lại được ý thức của mình: “Severus?” Âm thanh có chút khàn khàn.
Snape lấy khăn tắm lau người Harry: “Hài lòng?” Lại là âm điệu châm chọc.
Harry cười thầm trong lòng, đưa tay kéo nam nhân: “Chân mỏi.” Lời nói thực ủy khuất.
Snape đối diện với vẻ mặt này thực không có cách.
“Anh ôm tôi về phòng đi?” Harry nheo mắt, mỉm cười hệt hồ ly.
Potter trêu chọc không thành sẽ không bao giờ bỏ qua, Snape hiểu rõ, chỉ đành ôm Harry đã lau khô ra khỏi phòng tắm.
Cánh tay nam nhân so với tưởng tượng còn mạnh mẽ hơn nhiều, Harry nhịn không được đỏ mặt, lại càng nhịn không được mà hôn anh.
“Potter!” Snape cúi đầu trừng.
“……….tôi không hài lòng.” Harry vươn đầu lưỡi tùy ý liếm lên vòm ngực Snape, ý đồ khiêu khích quá rõ ràng.
Snape nhướng mày, người trong ngực không hề có ý định ngừng lại.
Harry cuối cùng cũng thể nghiệm được nghi ngờ năng lực của Slytherin là hành động không sáng suốt cỡ nào, cậu bị áp trên sàn nhà làm vài lần, sau đó lại bị đẩy lên giường làm tới mức nhấc không nổi ngón tay.
Đêm khuya.
“Đủ rồi………..Severus……….” Âm thanh Harry vỡ vụn.
“………….ta không hài lòng.” Nam nhân ác ý nâng một chân thiếu niên, một lần nữa chiếm giữ.
“…………sẽ chết mất………..” Âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở, Harry vặn vẹo cơ thể, rên rỉ không ngừng.
“Sẽ không.” Lời nói cứng rắn như đinh đóng cột.
“………cầm thú……….” Harry vừa mới nói xong, cơ thể lại bị mạnh mẽ đổi thành một tư thế khác, thế công kích không hề giảm.
“A………..”
Ngày hôm sau, hai người mệt muốn chết ôm nhau ngủ, thẳng đến chạng vạng mới tỉnh lại.
“Severus khi dễ người.” Đây là câu đầu tiên Harry nói lúc tỉnh lại, phồng má nói.
“Thắt lưng của tôi sắp gãy rồi,” Đây là câu thứ hai Harry nói sau khi nhận được ánh mắt xem thường.
Thấy Harry làm nũng giả vờ làm ra bộ dáng đáng thương, Snape chỉ đành bưng đồ ăn tới giường, tùy ý Harry càn quấy.
Bất quá, tốt xấu gì lần này Harry cũng được dạy một bài học, trước lúc cái mông tốt hơn liền ngoan ngoãn chui vào lòng Snape ngủ, không hề có động tác gì khác.
Hoàn Chương 106.