Tình Săn Giả Tổng Tài

Chương 7: Chương 7




CHƯƠNG 7

Thân thể tinh bì lực tẫn, nhìn một mảnh đống hỗn độn trên mặt đất, Trần Trác Minh thong thả vươn tay, nhặt lên quần, áo sơmi của mình, từng cái mặc vào.

Ý thức ở vài giây ban đầu có chút đần độn, giống như nghĩ không ra chính mình ở địa phương nào, đang làm cái gì, giữa hai chân trần trụi một mảnh lạnh lẽo, sau khi ngón tay đụng đến cái gì đó dính dính, trí nhớ mới giống như thông cống, đột nhiên sống lại, Trần Trác Minh thân thể hơi hơi phát run.

Không nhớ rõ làm mấy lần, chính là động tác mặc quần áo khiến cho hắn thân ngâm ra tiếng, trong ngực, cánh tay, bên trong đùi trải rộng hôn ngân xanh tím, như là bị người cắn, nói không nên lời thê lương.

“ Đau……” Thanh âm khàn khàn, môi còn kết vết máu, Trần Trác Minh mất rất lớn khí lực, mới chống đỡ được thân thể, ngã ngồi trên ghế xoay tròn.

Sắc trời đã tối, đèn tự động sáng lên, Trần Trác Minh nhìn đến đồng hồ thạch anh tinh xảo khéo léo kia, mới biết được hiện tại đã muốn là hơn sáu giời, hắn lấy bình rượu trên bàn, đem rượu đổ vào khoang miệng khô khốc.

“ Ngô! Khụ khụ!” Từ yết hầu đến dạ dày đều giống như thiêu cháy, Trần Trác Minh kịch liệt ho khan, gương mặt đỏ lên, rượu mạnh làm cho hắn khôi phục một chút nguyên khí, nhưng là cũng cảm nhận được thân thể càng thêm đau đớn, hắn cắn cắn môi ấn điện thoại, bí thư luôn chờ hắn tan tầm xong mới rời đi.

“ Triển, Triển Phong đâu?” Thanh âm khàn khàn, không biết tìm ai, Trần Trác Minh chỉ có hướng Triển Phong xin giúp đỡ.

“ Tổng giám đốc lúc hai giờ chiều đến tìm ngài, bất quá biết Lâm tiên sinh ở bên trong, liền rời đi .” Bí thư đáp, nàng cảm thấy hôm nay Tịch Chấn Vũ là lạ .

“ Đi, đi rồi?”

“ Đúng vậy, hắn còn dặn dò tôi, ngài cùng Lâm tiên sinh có chuyện trọng yếu muốn nói, không cho bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy.”

“……” Trần Trác Minh đột nhiên cảm thấy chính mình là một tên ngốc, hắn là MB Triển Phong dùng để hối lộ Lâm Hàn Nghị mà thôi, mà hắn cư nhiên còn hy vọng Triển Phong có thể giúp hắn.

“ Ngài có việc gấp, tôi có thể giúp ngài gọi điện thoại……”

“ Không, không cần…… Cô tan tầm đi.” Trần Trác Minh đột nhiên muốn uống rượu, đem thần kinh gây tê, phun thiên hôn địa ám…… Buông ra ấn phím, Trần Trác Minh thất thần nhìn mặt bàn hỗn độn.

Thời điểm Lâm Hàn Nghị đi , hắn không nhớ rõ, cũng không muốn nhớ lại, hai tay chống đỡ trên bàn công tác, lảo đảo đứng lên, Trần Trác Minh đi hướng quầy bar hình cung, từ trong quầy lấy ra một lọ XO, mở nắp bình, đổ vào trong ly thủy tinh.

Tủ rượu sau quầy bar được khảm gương, dưới ngọn đèn mờ nhạt, sắc mặt có vẻ càng tái nhợt, môi có máu, áo sơmi hỗn độn , hắn hướng chính mình cười khổ một chút, sau đó càng không ngừng uống rượu.

Rượu màu hổ phách nhạt chảy xuống yết hầu, nóng rát , giống như có thể đem tất cả không thoải mái dập tan, không đến một giờ, hắn liền uống hơn phân nửa bình, bóng người trong gương, đã muốn biểu hiện ra bộ dáng say khướt.

Hắn là Tịch Chấn Vũ, hay là Trần Trác Minh?

Trần Trác Minh ngây ngô cười, đột nhiên cảm thấy làm Tịch Chấn Vũ cũng không tồi, oai phong lẫm liệt, có văn phòng lớn mỹ lệ như vậy, toilet biệt thự của Tịch Chấn Vũ, so với nhà hắn còn rộng lớn.

Bang, cái chén đã giữ không được, liền trực tiếp uống bằng miệng chai, kỳ thật thực không muốn thừa nhận, hắn ghen tị Tịch Chấn Vũ, bởi vì hắn xuất sắc, có khả năng, bởi vì Lâm Hàn Nghị vĩnh viễn sẽ không đối chính mình cầu hôn……

Đã cảnh cáo chính mình, không thể hãm quá sâu, không cần làm ảo tưởng vô vị, nhưng vì cái gì tâm vẫn đau? Trần Trác Minh ôm bình rượu, ánh mắt đột nhiên ươn ướt.

Vì đè nén xuống xúc động muốn khóc, hắn lại nắm lên bình rượu uống hai ngụm, từ dạ dày bỗng dưng nảy lên cảm giác chua xót cùng đắng chát, làm cho hắn đột nhiên muốn phun, chật vật che miệng lại, một tay vịn quầy bar đứng lên, lại bởi vì đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.

“ Ô!” Bình rượu nhanh như chớp quẳng ra ngoài rất xa, hắn không thể chịu đựng được phun ra, do vì bụng rỗng uống rượu, dạ dày giống như cuộn lại, mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt lăn xuống, phi thường nan kham quỳ rạp trên mặt đất, càng không ngừng nôn mửa, tại thời điểm Trần Trác Minh nghĩ đến chính mình sẽ nôn mửa như vậy đến chết, một đôi giày da xuất hiện ở trước mặt hắn.

Một đôi giày da goldlion, giày được đánh bóng loáng, Trần Trác Minh sửng sốt, chậm rãi ngẩng đầu lên.

Hai tay hưu nhàn cắm ở trong túi, Long Gia Hiếu mặc áo sơmi hỏa diễm chen lẫn cùng trắng đen, lấy ánh mắt không có hảo ý đánh giá hắn,” Tịch tổng tài, như thế nào lại chật vật như vậy nha? Không thoải mái phải đi gặp bác sĩ, nói không chừng là ung thư dạ dày!”

Trần Trác Minh hung hăng lườm hắn một cái, chống đỡ ngồi dậy, chua ngoa phản bác,” Tôi đề nghị cậu đi gặp bác sĩ một chút, nói không chừng là ung thư não!”

“ Hừ, đến loại thời điểm này còn kiêu ngạo!” Long Gia Hiếu từ trong túi rút ra một cái khăn tay, gắt gao cau mày, ném trên mặt đất, sau đó mới tiến lên trước một bước, miễn cho bẩn giày da của hắn.

“ Tôi là đến cảnh cáo cậu, lần sau ban giám đốc, cậu nếu dám nói hưu nói vượn, tôi sẽ không bỏ qua!” Long Gia Hiếu hung ác nham hiểm nói,” Cậu đừng nghĩ nắm được chút chuyện vặt vẽ, là có thể đá tôi ra khỏi khách sạn!”

Trần Trác Minh không biết hắn nói cái gì, bất quá có thể khẳng định, Tịch Chấn Vũ cùng Long Gia Hiếu trở mặt.

“ Tôi biết cậu ở trên máy tính động tay chân, cậu tra tôi có phải hay không?” Long Gia Hiếu ngồi xổm xuống, cười lạnh một tiếng,” Nói thật, cậu cũng thật có bản lĩnh, cư nhiên thiết kế cho khách sạn hai bộ hệ thống theo dõi, cậu kỳ thật là gian tế lão ba phái tới đi?”

Trần Trác Minh không nói được một lời, mùi rượu hun đỏ gương mặt hắn, quần áo hỗn độn, Long Gia Hiếu ánh mắt chất vấn, không ngừng liếc về phía ***g ngực trắng nõn như ẩn như hiện, Long Gia Hiếu ở S thị có tiếng hoa hoa công tử, chơi nữ nhân, cũng chơi nam nhân, hắn còn tại câu lạc bộ đêm long xà hỗn tạp bao dưỡng một nam quan, bởi vì nam quan kia ngũ quan có chút giống Tịch Chấn Vũ, hắn đối Tịch Chấn Vũ bất mãn cùng tức giận, toàn phát tiết ở trên người nam kĩ, không chỉ có bắt nam kĩ làm ra đủ loại động tác đê tiện, thậm chí tiếp đón mười mấy nam nhân cùng chung, thiếu chút nữa nháo tai nạn chết người.

Long Gia Hiếu việc làm đê tiện lại hoang đường, bị trách mắng rất nhiều, Tịch Chấn Vũ rất rõ ràng nhân phẩm Long Gia Hiếu, nhưng Trần Trác Minh không biết, hắn đến bây giờ hoàn toàn không có ý thức được nguy cơ.

Long Gia Hiếu mắt sắc nhìn đến hôn ngân nơi cổ Trần Trác Minh, hắn sỗ sàng cười, tay không an phận sờ cổ hắn, nói,” Cậu cùng mấy nam nhân ngủ qua? Triển Phong? Lão ba ta? Hay là họ Lâm người nước ngoài kia? Chỉ cần trả thù lao có thể cùng cậu làm đi?”

Ba! Trần Trác Minh dùng hết sức, hung hăng quăng Long Gia Hiếu một bạt tai, lửa giận mãnh liệt!

“ Làm kĩ nữ còn muốn giả ngây thơ?! Phi, thời điểm cậu mười hai tuổi, không phải bị người cường bạo qua?” Long Gia Hiếu gương mặt nóng rát, âm lãnh nói,” Sẽ không phải là khi đó quá sung sướng, hiện tại mới biến thành đồng tính luyến ái đi?”

Trần Trác Minh sắc mặt xám trắng, thập phần khiếp sợ, hắn không nghĩ tới Tịch Chấn Vũ trải qua bi thảm như vậy, toàn thân cứng ngắc, đồng thời cũng hiểu được, nguyên nhân Triển Phong đánh hắn một bạt tai.

Ở thời điểm Trần Trác Minh vô cùng kinh ngạc, Long Gia Hiếu lại đem hắn chần chờ coi là cam chịu, thô bạo bắt lấy bả vai Trần Trác Minh, liền đem hắn đẩy xuống đất, trên sàn bẩn hắn cũng không quản, bộ dáng Trần Trác Minh yếu ớt khơi dậy dục vọng chà đạp của hắn, hắn muốn đem Trần Trác Minh xé rách, làm cho hắn máu tươi đầm đìa.

Tiếng áo sơmi bị xé mở, làm cho Trần Trác Minh tỉnh táo lại, nhìn sắc mặt Long Gia Hiếu, hắn thầm nghĩ phun, ra sức phản kháng, nhưng là hắn uống nhiều rượu, không có khí lực, mà Long Gia Hiếu phi thường bạo lực, ngăn chận thân mình hắn, kích động cho hắn mười mấy cái cái tát, Trần Trác Minh ánh mắt biến thành màu đen, trong miệng trào ra một cỗ mùi tanh!

“ Buông……. Buông…… Ô!” Cổ bị dây lưng gắt gao đè nén, Trần Trác Minh không thể hô hấp, hắn giống như con cá liều mạng hé miệng thở, đau đớn bén nhọn từ cổ hướng tới các tế bào, màng tai ầm ầm nổ, thần kinh đầu giống như bị vỡ, đau đến khó có thể chịu được!

Cho dù Trần Trác Minh xanh cả mặt, hai chân liều mạng đá, Long Gia Hiếu sinh thú tính, hắn thô bạo kéo hai chân Trần Trác Minh, gắt gao đứng vững đầu gối, sau đó liền kéo khóa quần, tính toán cứng rắn thượng.

“ Có hay không có người nói cho cậu biết, không được tùy tiện chạm vào tình nhân của người khác?”Cùng với những lời này, là một quyền nhanh như điện chớp, Long Gia Hiếu hoàn toàn không có phòng bị, bị đánh cho bay ra ngoài, sau bị đánh lên bàn công tác đau đến kêu to.

Nắm chặt tay, Lâm Hàn Nghị thịnh nộ đứng ở nơi đó, ánh mắt bình thường giống thủy thủ lạnh lùng di động , có vẻ phá lệ lãnh sâm, Long Gia Hiếu bị khí thế của hắn làm cho kinh sợ, vốn định bão nổi, đột nhiên tiết khí, xám xịt kéo quần, ngay cả một câu dư thừa cũng không dám nói, lén lút trốn .

Trần Trác Minh thân thể không có quần áo, trên mặt đều là thương, ánh mắt mở thật to , bị kinh hách rất lớn.

“ Chấn Vũ!” Lâm Hàn Nghị cực kì đau lòng, chạy nhanh cởi tây trang chính mình, phủ thêm cho Trần Trác Minh, cũng cởi dây lưng trên cổ hắn, nhìn đến vết máu rộng khoảng hai ngón tay chói mắt,” Thực xin lỗi! Cậu thế nào? Đau làm sao? Tôi mang cậu đi bệnh viện!”

Hắn một mực hối hận, bị mãnh liệt ghen tị cùng bất an xông lên não, liền đối Trần Trác Minh sử dụng bạo lực, chờ thời điểm hắn ý thực được sai lầm của mình, cũng đã không dừng lại được, hắn giống như một con dã thú, đánh thẳng về phía trước, ác ngôn, thời điểm nhìn Trần Trác Minh rơi lệ, hắn giống bị người dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, trong lòng lạnh thấu .

Phi thường hối hận chính mình sở tác sở vi, cũng lo lắng Trần Trác Minh có phải hay không bị thương, hắn vội vàng rời khỏi khách sạn, lại phóng xe trở về, thẳng hướng văn phòng tổng tài!

Bí thư không có, cửa văn phòng khép hờ , truyền ra động tĩnh kỳ quái, hắn nghĩ đến Trần Trác Minh thể lực chống đỡ hết nổi ngã sấp xuống , kinh hoảng xông vào, lại nhìn đến một người nam nhân, đang cưỡi ở trên người Trần Trác Minh.

Giống như có thể nghe được thanh âm máu nghịch lưu, hắn nổi giận ánh mắt thiêu đỏ, một quyền đánh lên, thậm chí muốn đem nam nhân giết, nếu không phải lo lắng đến Trần Trác Minh sẽ bị liên lụy, hắn thật sự sẽ động thủ.

Bởi vì hết thảy này, đã hoàn toàn không thể khống chế được .

Trần Trác Minh cảm thấy thân thể mỗi một chỗ địa phương đều giống nhau, yết hầu vừa động liền giống như bị lửa đốt, không phát ra tiếng, hắn thiếu chút nữa bị ghìm chết, ở trước bạo lực lại không thể hoàn thủ, thực sợ hãi…… Thân thể không nhịn được phát run, môi cũng đã run run.

“ Chấn Vũ……” Lâm Hàn Nghị nhẹ nhàng mà ôm lấy hắn, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng,” Thực xin lỗi, là tôi quá kém.”

Nước mắt bất tri bất giác tràn ra hốc mắt, Trần Trác Minh không muốn khóc , nhưng là nước mắt từng giọt từng giọt lăn xuống, phải cắn cái gì đè nén chính mình hỏng mất mà gào khóc khóc lớn, hắn theo bản năng muốn cắn tay mình, nhưng là Lâm Hàn Nghị ngăn lại hắn, cúi đầu ổn định bờ môi của hắn.

Run run môi nhất thời cắn nhanh, miệng tràn ra huyết tinh, cho dù bị cắn mở, Lâm Hàn Nghị cũng không có trốn, ôn nhu hôn môi hắn, Trần Trác Minh nhíu mày, nguyên bản trái tim hơi hơi nhảy lên giống như đột nhiên sinh động hẳn lên, thùng thùng kịch liệt nhảy, phế bộ co rút dường như khuếch trương, giống nhảy vào không khí mới mẻ, làm cho khớp hàm cứng ngắc, hơi hơi trầm tĩnh lại.

Một chút cũng không chán ghét, chỉ cảm thấy an tâm, trong vòng tay người này, hết thảy ác mộng cũng không tới gần đi? Mùi máu tươi trong miệng tựa hồ phai nhạt, yết hầu nuốt xuống một chút, Lâm Hàn Nghị vuốt ve cùng hôn môi, tựa như người yêu ở bên gối, lời nói nhỏ nhẹ thấp giọng ôn nhu.

Thân thể trầm tĩnh lại, không hề phát run, Trần Trác Minh ở trong lòng Lâm Hàn Nghị, đang ngủ.

Lâm Hàn Nghị nhìn chăm chú vào hắn tiều tụy, gương mặt còn có chút kinh hồn chưa định, nhẹ nhàng thở dài, nhíu mi trầm tư đứng lên, bên kia nước Mỹ nói là có điều tra báo cáo rất trọng yếu, muốn hắn tự mình xem qua, hắn rốt cuộc…… Có nên xem hay không?

Trần Trác Minh ở trong biệt thự nằm cả ngày, bác sĩ thay hắn trị liệu miệng vết thương, trầy da không nghiêm trọng lắm, nhưng bởi vì Trần Trác Minh bị kinh hách, bác sĩ cho hắn viên thuốc an thần, hắn mới ngủ cả ngày.

Lâm Hàn Nghị tựa hồ có việc gấp, cho nên sau khi Trần Trác Minh ngủ liền vội vàng ly khai, Triển Phong cũng đến xem qua hắn, bất quá bởi vì hôm nay có một đôi tân nhân ở khách sạn cử hành hôn lễ, cho nên hắn lại đi ra ngoài vội , chỉ tại đầu giường lưu lại một chi phiếu năm ngàn đôla, chạng vạng, Trần Trác Minh vừa mở mắt, liền nhìn đến thiếp vàng kia, chi phiếu đặt ở trên gối đầu.

Ngày hôm qua hắn thiếu chút nữa bị một tên điên giết chết, Triển Phong nhẹ nhàng bâng quơ lưu lại một tờ giấy, liền hy vọng hắn câm mồm, rốt cuộc đem mạng người trở thành cái gì?!

Hắn không muốn không minh bạch bị giết chết, căn bản giống bị người ti bỉ lợi dụng, vạn nhất tối hôm qua hắn thật sự chết, Triển Phong có phải hay không liền đem chi phiếu, trực tiếp vứt trong nhà hắn?

Hắn là con trai độc nhất, được cha mẹ yêu thương, nếu biết tin dữ này, còn không thương tâm muốn chết, bất tỉnh nhân sự!

Tưởng tượng đến mẹ đã hơn năm mươi còn bị bệnh tim, Trần Trác Minh cũng nhẫn nại không được, từ trên giường đứng lên, rất nhanh thay quần áo, hắn muốn Triển Phong cho hắn một lời giải thích!

Gợn nước nhân tạo dưới ánh nắng, cá cảnh nhiệt đới ngũ sắc bơi qua bơi lại, sao biển màu vàng nằm úp sấp dưới đáy biển, rong tươi tốt tùy ý sóng lay động, ở đường hầm khách sạn Thuỷ tộc quán, một đôi tân nhân đang nhận nhóm thân hữu nhiệt tình chúc mừng, một mặt đường hầm hình vòm là đại sảnh tiệc rượu, cho nên y hương tấn ảnh, thập phần náo nhiệt.

Trần Trác Minh ở trong đám người xuyên qua, nhìn đến tổng tài xin nghỉ bệnh đột nhiên xuất hiện ở trong này, nhân viên đều vạn phần kinh ngạc, khom người thăm hỏi, Trần Trác Minh lại giống không thấy, trực tiếp đi hướng Triển Phong đang cùng chú rể nói chuyện.

“ Anh lại đây một chút, lập tức!” Trần Trác Minh cưỡng chế đầy ngập lửa giận, trừng mắt nhìn Triển Phong mặc lễ phục màu đen, thắt nơ, người sau liếc hắn một cái, sau đó cùng chú rể thấp giọng nói câu thật có lỗi, đã bắt trụ cánh tay Trần Trác Minh, hướng một phương hướng khác đi.

Đi ra đường hầm Thuỷ tộc quán, đi vào hoa viên nội đình khách sạn, nơi này có một tòa núi giả, thác nước nhân tạo chảy thẳng xuống, hình thành phi bộc, nơi đây rất ít người tới gần, ở thời điểm chạng vạng liền càng ít, Triển Phong buông Trần Trác Minh, không thoải mái hỏi,” Chuyện gì? Không phải đã cảnh cáo cậu đừng chạy loạn sao?”

“ Còn hỏi tôi chuyện gì?!” Trần Trác Minh nổi trận lôi đình,” Tôi ngày hôm qua thiếu chút nữa bị người giết !”

“ Đó chỉ là ngoài ý muốn,” Triển Phong mặt nhăn chau mày, nhìn xung quanh bốn phía sợ bị người khác chú ý,” Tôi đã bồi thường cho cậu.”

“ Anh cho là một tánh mạng, có thể dùng tiền mua sao?” Trần Trác Minh cảm thấy buồn cười,” Tôi không nghĩ mơ hồ liền làm kẻ chết thay cho Tịch Chấn Vũ! Tôi muốn biết tên điên kia vì cái gì muốn bóp chết tôi?!”

Triển Phong trầm mặc một chút, nói,” Long Gia Hiếu là CEO của khách sạn, nắm giữ một phần ba quyền quản lý khách sạn, nhưng hắn ỷ vào là thái tử gia, không chịu làm việc, chủ tịch không thể nhịn được nữa, mới an bài Tịch Chấn Vũ làm tổng tài khách sạn, để cho hoa hoa công tử noi gương, sau khi Tịch Chấn Vũ thượng vị, mọi chuyện đè nặng Long Gia Hiếu, thậm chí đã có năng lực đem hắn đuổi ra khỏi đổng sự cục, cho nên, Long Gia Hiếu mới có thể hận cậu như vậy.”

“ Nhưng là, cho dù hắn bị đá ra khỏi đổng sự cục,” Triển Phong tạm dừng một chút nói,” Hắn vẫn đang là chủ tịch con, vẫn là có gia sản tiền triệu, hắn hận cậu như thế nào, cũng sẽ không ngu đến giết người, làm một tổng tài ngồi tù, cho nên tôi nói là ngoài ý muốn, quyết sẽ không phát sinh lần thứ hai, cậu có thể yên tâm.”

Trần Trác Minh kinh ngạc , Triển Phong nhìn hắn buông xuống diễn luyện, trên cổ băng vải màu trắng, cùng với biến nhuyễn ,” Còn có hai ngày nữa cậu có thể đi rồi, tôi cam đoan sẽ tiêu hủy thẻ tín dụng cậu giả tạo ghi lại, còn có thể cho cậu hơn một vạn đôla an ủi, đúng rồi, Lâm Hàn Nghị đã ở khách sạn sáu ngày , ngẫm lại biện pháp, tra hạ máy tính tùy thân hắn mang theo đi.”

“ Tra máy tính hắn?” Trần Trác Minh kinh ngạc,” Vì cái gì?”

“ Đương nhiên là xem bản thảo kì tạp chí tiếp theo, người ta phái đi Khải Duyệt nói, Lâm Hàn Nghị cùng tổng tài Khải Duyệt, tựa hồ quan hệ không tồi, Khải Duyệt vốn chính là khách sạn đầu tư bên ngoài, cho nên càng quen thuộc phương thức vận tác khách sạn ngoại quốc, Lâm Hàn Nghị vì Tịch Chấn Vũ thật vất vả tranh thủ mới đến, tôi không hy vọng ngược lại là Khải Duyệt kiếm tiện nghi.” Triển Phong dốc lòng dặn dò.

Thương trường như chiến trường, vĩnh viễn không tồn tại lễ nghi khiêm nhượng, cạnh tranh công bình, Trần Trác Minh hiểu được ý tứ Triển Phong, nhưng là hắn trong đầu lại hiện ra một cái hình ảnh kỳ quái, là bộ dáng Lâm Hàn Nghị ở trong bể bơi cùng một người nam nhân kịch liệt làm tình, vì cái gì hắn lại cảm thấy, nam nhân này chính là tổng tài Khải Duyệt?

“ Lâm Hàn Nghị không phải người dễ dàng sai bảo, hắn thoạt nhìn rất thân sĩ phong độ, trên thực tế cứng mềm không ăn, giải quyết việc chung, cậu tốt nhất đêm nay tìm bản thảo kia, bắt nó phục chế cho ta, có nghe thấy không?” Gặp Trần Trác Minh trong lòng không yên, Triển Phong tăng thêm ngữ khí,” Việc này rất trọng yếu, không được làm hỏng!”

Đã hãm sâu vào vũng bùn không rút chân ra được, dưới cái nhìn chăm chú của Triển Phong, Trần Trác Minh chỉ có thể gật đầu.

“ Còn có, đừng động vào máy tính của Tịch Chấn Vũ nữa,” Triển Phong mất hứng nói.” Cho dù tra nhật trình biểu, cậu cũng sẽ không tìm được cái gì đặc biệt.”

Trần Trác Minh nhất thời mặt đỏ bừng, hắn thất kinh, không phải bởi vì ăn cắp máy tính Tịch Chấn Vũ, bị Triển Phong phát hiện, mà là bởi vì hắn tự ti bị Triển Phong nhìn thấu .

“ Lâm Hàn Nghị buổi tối sẽ tham gia hội bán đấu giá từ thiện của khách sạn, hảo hảo cùng hắn, đừng nghĩ chuyện dư thừa.” Dùng thanh âm lãnh khốc vô tình lược hạ nói, Triển Phong thẳng xoay người, đi trở về đại sảnh khách sạn.

Mặt hướng yến hội trong đại sảnh khách sạn, đang cử hành hội bán đầu giá từ thiện, đèn treo thủy tinh Italy thật lớn, đem cột đá màu vàng, sắc thảm màu hồng, tay vịn tọa ỷ thời cổ chiếu một mảnh quang minh.

Hơn một trăm vị khách đang ngồi, đều mặc trang phục lộng lẫy, mang theo trang sức bảo thạch, biểu hiện ra vẻ mặt vừa lòng, trên bàn tròn trước mặt là món ngon tinh xảo mĩ vị.

Những khách nhân này đều là danh nhân xã hội thượng lưu, không phải chủ tịch công ti lớn, chính là ngôi sao điện ảnh, quan viên chính phủ, lần này đặc biệt tụ hội lại đây, vì quyên tiền tổng quỹ từ thiện.

Làm tổng tài Long Thịnh, cùng khách nhân tổng tài đặc biệt mời, Trần Trác Minh cùng Lâm Hàn Nghị ngồi ở cùng nhau, hai nam nhân vô luận bên ngoài cùng khí chất đều thập phần xuất chúng, liên tiếp có nữ nhân hướng bọn họ chăm chú nhìn.

Trần Trác Minh mặc một bộ âu phục làm thủ công màu xanh đậm, chỗ thắt lưng có chứa tơ lụa hoa lệ sáng bóng, hoàn mỹ phụ trợ dáng người thon dài cao ngất của hắn, gương mặt thực tinh tế tuấn tú, thời điểm hắn chuyên chú nhìn phía trước, con ngươi màu hổ phách, ngưng tụ một loại mị lực cơ trí tao nhã, khó trách nhân viên Long Thịnh đều lén gọi hắn “ vương tử “.

Triển Phong nhìn Trần Trác Minh đi vào yến hội, ở trên đài chủ trì sửng sốt, càng đừng nói Lâm Hàn Nghị vẫn ngồi ở bên người hắn, đã bị khí chất của hắn hoàn toàn hấp dẫn.

“ Đây là túi xách màu đen YSL do phu nhân Kim Tân Nhã Tử quyên tặng, cùng vòng cổ trân châu,” Triển Phong ý bảo nữ người mẫu dáng người cao gầy, mặt mang mỉm cười triển lãm túi xách cùng vòng cổ, dùng microphone nói đến,”Túi xách YSL khởi đầu giá một vạn đôla, vòng cổ trân châu còn là đồ cổ nữ sĩ Hương Nại Nhân từng đeo qua, mỗi khỏa trân châu sáng bóng trong suốt, khởi đầu giá là mười vạn đôla……”

Trần Trác Minh đối trang sức châu báu không có hứng thú, không rõ nữ nhân này hưng phấn cùng kích động như vậy để làm chi, hắn nhìn chằm chằm hình chiếu vòng cổ trân châu phóng đại trên màn ảnh, nhớ tới bạn gái hắn từng kết giao hơn một tháng, mỗi lần đi dạo phố, bạn gái đều phi thường thích đi dạo cửa hàng châu báu, ngồi ở quầy tiền, trong chốc lát thử mang nhẫn, trong chốc lát thử mang vòng cổ, thỏa mãn nho nhỏ tâm hư vinh, vì mua cho bạn gái một cái nhẫn kim cương bảy ca-ra, hắn chính là ăn hơn nửa tháng thức ăn nhanh.

“ Chấn Vũ, suy nghĩ cái gì?” Gặp bộ dáng Trần Trác Minh ngưng thần nhìn trên đài, Lâm Hàn Nghị thấp giọng hỏi.

“ A? Không có gì, uống rượu!” Trần Trác Minh xấu hổ cười cười, cúi đầu uống Champagne, ngượng ngùng nói chính mình đã đi vào giới thần tiên.

“ Cậu không thoải mái sao?” Đêm nay Trần Trác Minh có chút kỳ quái, chỉ cần chống lại tầm mắt, hắn sẽ vội vàng cúi đầu, cùng hắn nói chuyện cũng không chút để ý, đáp phi sở vấn, Lâm Hàn Nghị hướng hắn, hẳn là không cần phải nghỉ ngơi một chút chứ.

“ Tôi, tôi tốt lắm không có việc gì!” Nghĩ đến việc phải đánh cắp tư liệu trong máy tính Lâm Hàn Nghị, Trần Trác Minh liền hoảng hốt lợi hại, gương mặt nghẹn hồng, khẩn trương trên trán đều đổ mồ hôi .

“ Nhìn qua không giống không có việc gì, đừng cậy mạnh.” Lâm Hàn Nghị ôn nhu cầm tay hắn.

Ai biết, Trần Trác Minh giống như bị bỏng, mạnh mẽ rút về rảnh tay, động tác biên độ quá lớn, đụng vào chén rượu sâm banh, rượu dịch đổ lên tây trang hắn, Trần Trác Minh “ A!” đứng lên.

“ Ba mươi vạn đôla lần thứ nhất, Tịch tổng tài còn ra giá sao?” Chuyên gia bán đấu giá vừa hạ chùy thứ nhất, gặp Trần Trác Minh thập phần kích động đứng lên, hưng phấn mà hỏi.

“ Ai, tôi……” Hơn trăm ánh mắt tề xoát xoát nhìn về phía Trần Trác Minh, hắn biểu tình ngạc nhiên, bại lộ ở dưới ánh đèn không chút nào che giấu, Trần Trác Minh cúi đầu mới phát hiện, trên tay hắn còn cầm bài dãy số bán đấu giá.

“ Ba mươi vạn đôla lần thứ nhất, thỉnh Tịch tổng tài ra giá!” Chuyên gia bán đấu giá ở trước microphone nhiệt tình lặp lại một lần, chung quanh vang lên nhóm nữ sĩ cô lập vỗ tay, Trần Trác Minh giống như trúng định thân pháp, môi khẽ nhếch, vỗ tay dần dần biến mất, người dưới đài bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.

“ Ba…… Ba mươi mốt vạn “ Trần Trác Minh khô khốc nói, nếu hoàn thành nhiệm vụ sẽ được nhiều hơn một vạn.

Với hắn mà nói tuyệt đối là không thể thừa nhận con số trên trời, cho dù là Tịch, cũng không nhất định có thể mua được.

Trần Trác Minh quả thực muốn khóc.

“ Năm mươi vạn!” Ở bên cạnh hắn, Lâm Hàn Nghị đột nhiên giơ lên bài dãy số thiếp vàng, toàn trường ồ lên, năm mươi vạn đôla mua một cái vòng cổ trân châu, cho dù là nữ sĩ Hương Nại Nhân từng đeo qua, cũng quá điên cuồng .

Chuyên gia bán đấu giá cũng ngây ngẩn cả người, sau đó mới cảm xúc mênh mông bắt đầu kêu giá,” Vị tiên sinh này ra giá năm mươi vạn, còn có người ra giá cao hơn không…… Không có? Năm mươi vạn lần thứ nhất!” Tiếng chùy đập vang lên lần thứ nhất, tràng nội không người cử bài, một mảnh im lặng, chuyên gia bán đấu giá cũng rõ ràng giá này đã vượt xa giá trị vòng cổ thực tế, rất nhanh hô,” Năm mươi vạn đôla lần thứ hai, năm mươi vạn đôla lần thứ ba! Thành giao! Chúc mừng tiên sinh.”

Chùy buông xuống nháy mắt, nhiệt liệt vỗ tay cùng âm nhạc cũng vang lên, nhóm nữ sĩ trong ánh mắt cũng nhiều thêm vài phần ái mộ cực nóng, nữ người mẫu triển lãm một lần cuối cùng vòng cổ trân châu, thật cẩn thận bỏ vào hộp lam nhung, lại cùng người điều khiển chương trình hướng bàn Lâm Hàn Nghị đi.

Lâm Hàn Nghị ở trên giấy thành giao xác nhận lưu loát ký tên, hơn nữa bỏ ra chi phiếu năm mươi vạn đôla.

“ Cám ơn ngài.” Đại biểu tổng quỹ hội từ thiện, cảm kích cúi đầu nói lời cảm tạ.

“ Không cần khách khí.” Lâm Hàn Nghị mỉm cười ứng đối, sau đó kéo tay Trần Trác Minh, đối nữ phục vụ viên đứng ngốc một bên nói,” Tịch tổng tài cần dùng phòng thay quần áo một chút.”

“ A? Vâng!” Bị Lâm Hàn Nghị mỉm cười mê vựng, nữ phục vụ viên không ngừng gật đầu,” Có một gian dùng thay quần áo, bên này thỉnh.”

Trần Trác Minh ngay cả một câu đều không kịp nói, đã bị Lâm Hàn Nghị mang ra khỏi đại sảnh yến hội, mà chủ trì trên đài, Triển Phong bắt đầu giới thiệu vật phẩm tiếp theo bị bán đấu giá……

“ Đây là phòng chuẩn bị cho tân nương thay quần áo, mời theo.” Nữ phục vụ viên mở ra cửa gỗ hoa đào bạch sắc, căn phòng phi thường sạch sẽ lại lãng mạn, trừ bỏ phòng thay quần áo một loạt màu hoa hồng, còn có bàn trang điểm trang hoàng hoa bách hợp, hé ra sô pha trắng noãn, thảm lông dê, nơi này ngay cả đèn bàn đều ***g màu hoa hồng.

“ Cần tôi lấy một bộ tây trang mới lại đây không?” Nữ phục vụ viên tất cung tất kính hỏi, Trần Trác Minh mới nghĩ mở miệng, Lâm Hàn Nghị liền khoát tay, mỉm cười nói,” Không cần, để cho bí thư lấy lại đây.”

“ Tôi đây đi xuống trước, khăn tay đều ở trên bàn trang điểm.” Nữ phục vụ viên cúi đầu, đi ra ngoài, đồng thời đóng cửa lại.

Quần ướt thực không thoải mái, nhưng Trần Trác Minh càng để ý là, Lâm Hàn Nghị vì cái gì muốn mua cái vòng cổ kia, chẳng lẽ hắn đã biết, chính mình là giả , căn bản mua không nổi vòng cổ đắt tiền như vậy……

“ Chấn Vũ,” Ở thời điểm Trần Trác Minh trong lòng hoảng ý loạn, Lâm Hàn Nghị đến gần hắn, mềm nhẹ vuốt ve cái trán hắn,” Tôi còn nghĩ cậu phát sốt ……” Lâm Hàn Nghị nhẹ giọng thở dài,” Chảy mồ hôi nhiều như vậy, đừng dọa người được không?”

Lâm Hàn Nghị ngữ khí nhu hòa, bàn tay hắn độ ấm thoải mái, cùng mùi cổ long thủy nhàn nhạt, đều làm cho Trần Trác Minh càng thêm kích động, tiếng tim đập đinh tai nhức óc, ngực năng năng , hô hấp cũng càng dồn dập , Lâm Hàn Nghị cười nhạo hắn,” Cậu đêm nay thật sự rất kỳ quái a, bất quá chỉ là đấu giá hội, còn có thể khẩn trương như vậy sao?”

Lâm Hàn Nghị miệng hay nói giỡn, Trần Trác Minh gương mặt lại trở nên trắng bệch, hắn cúi đầu, cắn cắn môi khô ráo, hỏi,” Anh vì cái gì muốn mua cái vòng cổ kia?”

“ Vì cái gì?” Còn tưởng rằng Trần Trác Minh suy nghĩ cái gì, nguyên lai là vì cái khối phân cách vòng cổ kia, Lâm Hàn Nghị cười nói,” Cậu không phải rất muốn nó sao? Nhìn chằm chằm nó lâu như vậy.”

“ Hả?” Trần Trác Minh sửng sốt, bỗng dưng ngẩng đầu.

“ Cảm thấy cậu rất muốn, cho nên muốn tặng cho cậu.”

Lâm Hàn Nghị nhìn chăm chú vào hắn, cái loại ánh mắt sủng nịch cùng ôn nhu này, không biết vì cái gì, làm cho Trần Trác Minh hai má nóng lên, bên tai cũng đỏ,” Ừ……”

Tuy rằng hắn cũng không muốn cái vòng cổ kia, nhưng là trong lòng lại dâng lên vui sướng không hiểu, cho dù thời điểm cùng bạn gái kết giao, đều không có vui mừng như vậy……

Kết giao? Trần Trác Minh cả kinh, khi nào thì bắt đầu, hắn thế nhưng đương nhiên hưởng thụ hết thảy ? Không, không đúng, hắn là nam nhân, bị một nam nhân khác yêu, một chút cũng không cảm thấy vui vẻ, hắn mới không phải biến thái……

“ Chấn Vũ!” Lâm Hàn Nghị kêu tên của hắn.

“ Hử?”

“ Tôi yêu cậu.”

Rất đơn giản thông báo, lại ở trong lòng Trần Trác Minh nhấc lên sóng to, hắn nắm chặt tay, cảm giác trái tim đập nhanh, Lâm Hàn Nghị biểu tình là chuyên chú mà còn thật sự , hắn “ yêu “ Tịch Chấn Vũ, Trần Trác Minh cúi đầu, cái mũi thực chua xót, muốn khóc lại chịu đựng không khóc.

“ Chấn Vũ……? Làm sao vậy?” Trần Trác Minh lông mi đang run, một giọt nước mắt bởi vì hắn hỏi mà chảy xuống, Lâm Hàn Nghị không rõ,” Tịch Chấn Vũ “ như thế nào lại khóc ?

Nhưng là Lâm Hàn Nghị không có truy vấn, ngón tay ôn nhu vuốt ve mái tóc mềm mại của hắn, thì thào,” Có đôi khi, cậu thực làm cho tôi không có cách nào…… Cậu không muốn kết hôn cũng không quan hệ, chỉ cần cậu không hề né tránh tôi là tốt rồi.”

Bị cánh tay hữu lực vây quanh , Trần Trác Minh lại cảm thấy vô cùng thương tâm, hầu gian nghẹn ngào , dúi đầu vào trong ngực Lâm Hàn Nghị……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.