Sau khi ăn xong cơm chiều.
Lăng Dục dưới ánh mắt chờ mong của Tạ Dịch, lề mà lề mề, trước hết chuyển một cái giá sắt vào phòng hắn, sau đó là thùng tắm, tiếp đến là lò lửa, tiếp nữa là…… Cân điện tử tinh vi, dụng cụ khóa hơi nước, dụng cụ cách ly không gian, tới tới lui lui chạy khoảng sáu chuyến.
Lăng lão gia tử cười mắng: “Vẽ chuyện linh tinh gì đâu.”
Muốn ngâm thuốc tắm thì cứ dùng dụng cụ đun nóng là được rồi, Tiểu Tạ lại muốn một đống đồ vật kỳ kỳ quái quái, Lăng lão gia tử kỳ thật có chút tò mò mấy thứ này định dùng như nào đây. Có điều chuyện này ông không hỏi được, mấy chuyện liên quan đến truyền thừa cho dù có là người nhà cũng cần cẩn trọng chứ đứng nói tới Tiểu Tạ mới tới Lăng gia còn chưa được bao lâu. Chỉ là Lăng lão gia tử tin rằng Tiểu Tạ tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện vô nghĩa.
Chẳng hiểu làm sao mà Lăng lão gia tử rất có lòng tin với Tạ Dịch, có thể vì lượng cơm bất thường của hắn, cũng có thể bởi sự bình tĩnh của hắn, tóm lại, Lăng lão gia tử cảm thấy Tạ Dịch có bí mật. Tất cả những thứ Tạ Dịch biểu hiện ra bên ngoài đều không phải là thái độ mà một phế nhân nên có.
Lăng Dục cũng cảm thấy vẽ chuyện linh tinh gì đâu, Tạ Dịch muốn ngâm thuốc tắm, không nhắc tới mấy dược liệu cấp thấp kia, riêng phong linh hoa cùng hắc phong thảo y cũng chưa từng nghe thấy nó có bất cứ một tác dụng gì. Hơn nữa cứ nhìn mấy thứ mà y mới dọn tới mà xem, trước giờ y chưa từng nghĩ mấy thứ cân điện tử tinh vi linh tinh gì gì đó lại có quan hệ với việc ngâm thuốc tắm đâu! Nhưng mà……
Nhưng mà y cũng bất lực lắm á, nhìn ánh mắt mong đợi của Tạ Dịch Lăng Dục thấy nhức cả đầu, nhưng mà y lại không thể nhẫn tâm cự tuyệt, chẳng biết làm thế nào đành sắn tay áo lên làm việc.
Tạ Dịch ý cười đầy mặt: “Cảm ơn cậu!”
Lăng Dục hữu khí vô lực: “Không cần khách khí!”
Lăng lão gia tử nói lời thấm thía: “Tiểu Tạ à, con cứ coi nơi này như nhà mình đi!”
Tạ Dịch hơi sửng sốt, hắn không làm chuyện gì khiến người ta hiểu lầm mà.
Lăng lão gia tử vẻ mặt đau lòng nói: “Tiểu Tạ này, về sau con muốn pha thuốc tắm thì có thể tới phòng thí nghiệm ấy, thiết bị bên trong đầy đủ hết, con hoàn toàn không cần khách khí đâu.”
Lăng Dục trừng mắt, chẳng vậy thì thế nào?! Hại y chuyển đồ tốn công phí sức một phen.
Tạ Dịch tâm thần hoảng hốt một chút, đột nhiên nhận ra rằng hắn tiến vào Lăng gia lâu như vậy mà vẫn chưa đi hết mọi nơi, đến cả nơi bọn họ đang ở hắn cũng chưa từng tìm hiểu rõ ràng.
Tạ Dịch trong lòng có chút hổ thẹn, ánh mắt nhu hòa mà liếc nhìn Lăng Dục một cái, chân thành nói: “Con biết sai rồi ạ!”
Lăng lão gia tử vừa lòng cười.
Lăng Dục bị hắn liếc nhìn một cái lỗ tai liền đỏ, gò má diễm lệ cũng nhuộm một màu đỏ ửng tuyệt đẹp.
Tạ Dịch cười khẽ, bộ dạng vợ hắn đỏ mắt quá đáng yêu mà.
Lăng Dục xụ mặt nói: “Anh còn không mau về phòng đi, không phải muốn pha thuốc tắm hả?”
Tạ Dịch nhịn cười, thuận theo mà trở lại phòng. Kỳ thật trong lòng hắn đã gấp không chờ nổi rồi, thật sự là chịu quá đủ cái thân thể nát bét rách tung tóe này rồi ấy.
Sau khi Tạ Dịch trở về phòng, trước hết hắn dựng giá sắt lên, sau đó đặt thùng tắm lên trên, tiếp đó đặt lò lửa dưới thùng tắm.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Tạ Dịch rót nửa xô nước đầy, bật lò lửa lên đun sôi nước trong thùng.
Trong lúc đun nước, hắn bật dụng cụ khóa hơi nước lên, điều chỉnh phạm vi bao trùm hết toàn bộ thùng tắm, làm vậy để tránh cho hơi nước tan hết. Tiếp theo hắn lại bật dụng cụ cách ly không gian lên để tránh dược khí bị xói mòn.
Bây giờ hắn không có tu vi nên chỉ có thể dùng cái biện pháp ngu ngốc này, bằng không, nếu không thể khóa khí lưu lại thì tác dụng thuốc tắm mang lại trở nên hữu hạn, hiệu quả cũng sẽ trở nên cực kỳ bé nhỏ.
Còn có cân điện tử tinh vi, tinh thần lực của hắn bị hao tổn, không thể cảm ứng được chính xác trọng lượng của dược liệu nên chỉ có thể sử dụng cân điện tử phụ trợ. Dược tề là một môn khoa học vô cùng phức tạp, thừa một phân hay thiếu một phần cũng đều sinh ra hiệu quả khác nhau.
Hơn nữa trình tự trước sau cũng rất quan trọng, thả loại nào trước thả loại nào sau cũng sẽ sinh ra dược tính bất đồng, thả vài loại dược liệu cùng một lúc cũng sẽ sinh ra dược tính bất đồng, tóm lại dược tề là một môn học thiên biến vạn hóa, cho dù chỉ có một chút sai sót nhỏ thôi cũng có thể dẫn tới hậu quả thất bại trong gang tấc.
Khống chế độ lửa thì đơn giản hơn nhiều, dù sao lò lửa cũng có thể điều chỉnh độ lửa dễ dàng.
Tạ Dịch chuẩn bị ổn thoả hết mọi thứ, thần sắc dần trở nên nghiêm túc, cẩn thận lấy ra một loại dược liệu, đo trọng lượng xong, hắn đem dược liệu ném vào thùng tắm, đây là lần đầu hắn to gan lớn mật làm thử.
Thuốc tắm tẩy kinh phạt tủy bản đơn giản hóa thì Tạ Dịch ghét bỏ dược tính không đủ, thân thể hắn quá kém, mà số lần dùng thuốc tắm lại hữu hạn, lần đầu tiên có thể phát huy toàn bộ hiệu quả, lần thứ hai giảm một nửa, lần thứ ba lại càng ít hơn, Tạ Dịch lo lắng dược hiệu không đủ, thân thể không có cách nào khôi phục hoàn toàn. Bởi vậy, hắn chuẩn bị dược liệu gần như gấp mười lần lượng cần thiết, dược tính cũng tăng lên gấp mười.
Tạ Dịch cẩn thận từng chút một, sau khi thả một loại dược liệu xuống, ngao chế chừng mười phút, hắn mới thả thêm loại dược khác và. Thời gian ngao chế này cần khống chế thật tốt, không thể xuất hiện chút sai lầm nào.
Tạ Dịch liên tục thả bảy loại dược liệu vào, dược tính lại lần nữa có biến hóa, tiếp đó hắn tăng mức lửa tới cực hạn, thả từng gốc phong linh hoa vào, sau đó đến hắc phong thảo, vài loại dược tính nhanh chóng dung hợp lại với nhau, Tạ Dịch nhẹ nhàng dùng đũa thí nghiệm khuấy nhẹ, thẳng đến khi dược liệu trong nước dần bị hòa tan, hắn mới thả loại dược liệu khác vào, mà lúc này, dược tính vừa rồi lại có biến hóa mới.
Thời gian từ từ trôi đi.
Tạ Dịch hết sức chăm chú, dường như chẳng cảm nhận được bất kỳ sự mỏi mệt nào cả.
Cho đến khi toàn bộ chỗ dược liệu đó được thả hết vào thùng tắm hắn mới hơi thả lỏng, tiếp đó là khoảng thời gian chờ đợi dài lâu, chờ đến khi dược liệu trong thùng tắm hoàn toàn bị ngao thành chất lỏng thì nước thuốc mới tính là chân chính hoàn thành.
Cái này cũng giống việc luyện đan vậy, cũng chuyển hóa dược liệu thành thứ nước thuốc đặc sệt, như vậy mới có thể hấp thu càng tốt hơn.
Sắc trời đã sáng.
Tạ Dịch hậu tri hậu giác phát hiện hắn đã bận rộn cả đêm, đại não truyền tới cảm giác mỏi mệt nhè nhẹ, Tạ Dịch nghĩ nghĩ, dứt khoát xuống lầu dùng bữa sáng.
Lăng Dục vẻ mặt kinh ngạc: “Đêm qua anh không ngủ hả?”
Tạ Dịch sờ sờ gương mặt, rõ tới vậy sao?
Lăng Dục gật đầu, không cao hứng nói: “Mắt thì thâm, mặt thì vàng, làn da thì thô ráp, thân thể vốn đã kém rồi mà cả tối lại bận rộn làm cái quái gì không biết.”
Tạ Dịch đương nhiên nói: “Pha thuốc tắm đó!”
Lăng Dục không còn gì để nói, một bộ hận sắt không thành thép, Tạ Dịch thế nào lại chơi tới nghiện luôn chứ.
Ánh mắt Lăng lão gia tử chợt lóe, trong lòng ông nghĩ càng nhiều hơn, thằng cháu ông trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, xem nhẹ rất nhiều chuyện. Kỳ thật riêng cái chuyện Tạ Dực thức trắng đêm đã có vấn đề rồi.
Lăng lão gia tử nhớ rõ, lúc mà Tạ Dịch vừa mới tới Lăng gia đi vài bước đã phải thở dốc, ngồi không thôi đã thấy mệt rồi, bây giờ mới qua mấy ngày mà hắn đã có thể thức khuya chứ.
Lăng lão gia tử cũng không cho rằng ông mới chỉ tặng mấy bình dược tề mà đã có thể sinh ra tác dụng to lớn tới vậy.
Kỳ thật, đây thật sự là tác dụng của dược tề, có điều phân lượng thuốc của ba tháng mà Lăng lão gia tử cho hắn đã bị hắn dùng hết một phần ba rồi. Hắn định ăn sáng xong sẽ về phòng dùng dược tề tiếp, chỉ có điều chỉnh trạng thái thân thể thật tốt hắn mới có thể thừa nhận việc tẩy kinh phạt tủy tốt hơn được, bằng không cái loại đau đớn ấy không phải thứ mà người thường có thể chịu được đâu.
Tạ Dịch ăn xong bữa sáng, đầy mặt hối lỗi nói: “Ông, Tiểu Dục, con xin phép về phòng trước.”
Lăng Dục trừng mắt, ai cho hắn gọi y là Tiểu Dục hả.
Lăng lão gia tử phất phất tay: “Đi đi, đi về nghỉ ngơi cho tốt, đừng tiếp tục thức khuya nữa, nhớ giữ gìn sức khỏe.”
Tạ Dịch hơi mỉm cười: “Cảm ơn ông, con sẽ chú ý ạ.”
Tạ Dịch xoay người trở về phòng.
Lăng Dục có chút bất mãn, y còn chưa kịp dặn dò Tạ Dịch đâu, thằng oắt này luôn khiến người khác phải nhọc lòng mà.
Lăng lão gia tử lâm vào trầm tư, trong lòng có chút nhàn nhạt chờ mong, ông vô cùng mong đợi hiệu quả của thuốc tắm, vì vậy ông mới có thể để Tạ Dịch tùy ý lăn lộn.
Tạ Dịch trở lại phòng, xem xét một chút tình huống nước thuốc, gần nửa xô nước lúc đầu giờ đã biến thành hơn nửa thùng nước, chờ đến khi toàn bộ chỗ dược liệu này dung hợp toàn bộ thành chất lỏng rồi thì số nước thuốc trong thùng tắm sẽ còn nhiều hơn nữa.
Tạ Dịch vừa lòng gật gật đầu, khoanh chân ngồi trên giường, hắn chuẩn bị bắt đầu dùng dược tề.
Đầu tiên dùng hai lọ an thần tề trước.
Tiếp đó dùng một lọ thư hoãn tề.
An thần tề có thể trấn an tinh thần lực, thư hoãn tề có thể chải vuốt năng lượng hỗn độn trong cơ thể, hai bút cùng vẽ, lại có Tiểu Đằng hỗ trợ, thân thể hắn nhất định có thể điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất.
Tạ Dịch uống dược tề xong, chậm rãi nhắm hai mắt lại, ngưng thần tĩnh khí hấp thu năng lượng dược tề.
Buổi chiều, Tạ Dịch từ trong nhập định tỉnh lại, nước thuốc đã ngao chế xong.
Tạ Dịch đem lò lửa chỉnh tới mức nhỏ nhất, chờ trong chốc lát, lại thử chút nhiệt độ nước, cảm thấy nhiệt độ nước không sai biệt lắm, Tạ Dịch vội không chờ nổi mà cởi quần áo rồi nhảy vào chậu tắm.
Nóng, đây là cảm nhận đầu tiên của hắn.
Ngay sau đó là một trận đau đớn thấu tim gan, một dòng năng lượng bàng bạc men theo lỗ chân lông mà chui vào cơ thể hắn, đấu đá lung tung khắp nơi du tẩu.
“Oanh!” Năng lượng thô lỗ phá tan kinh mạch.
Từng đợt đau đớn che trời lấp đất càn quét khắp thân thể hắn, đau thấu tim gan, đau tận xương cùng cốt.
Tạ Dịch cắn chặt răng, từng hạt mồ hôi lớn như hạt đậu nhỏ từ trán hắn xuống.
Lúc này trong lòng hắn cuối cùng cũng đã hiểu rõ cái loại tẩy kinh phạt tủy bản đơn giản hóa này vì sao lại hiếm người nguyện ý dùng như vậy, thật sự là quá đau, so với gen dịch cao cấp hắn từng dùng còn đau hơn nhiều.
Năng lượng bá đạo không chút kiêng nể một lần lại một lần cọ rửa thân thể hắn.
Đập tan tinh thần lực, hoành hành làm loạn tứ phương, linh hồn như bị xé thành trăm ngàn mảnh nhỏ, đau đến nỗi hắn hận không thể ngất đi, nhưng mà Tạ Dịch không dám, hắn sợ sau khi ngất rồi thì không thể hấp thu toàn bộ dược hiệu.
Không lâu sau……
Làn da trên người Tạ Dịch nứt thành từng đường máu, rất nhanh đã biến thành huyết nhân.
Tiểu Đằng không dám ngừng lại chút nào, vừa nuốt vừa phun, dùng tốc độ nhanh nhất để chuyển hóa năng lượng.
Tạ Dịch đã đánh giá cao bản thân rồi, dược liệu gấp mười lần bản gốc căn bản không phải thứ hắn có thể chịu được, năng lượng quá bá đạo, tốc độ phá hỏng quá nhanh, tốc độ chữa trị khó lòng theo kịp, nếu không phải có Tiểu Đằng không ngừng chữa thương cho hắn, có lẽ hắn đã không kiên trì nổi nữa.
Cơ thể bị phá hỏng tới cực hạn mà không chữa trị kịp thời thì chờ đợi hắn chỉ cái chết, cũng vì này nguyên do này, rất nhiều người dù biết rõ dược tính tăng cường hiệu quả sẽ càng tốt lại chẳng có ai muốn thử.
Một bước lên trời, một bước địa ngục, cùng lắm cũng chỉ có vậy thôi.
Tạ Dịch nếu không có Tiểu Đằng gian lận, hắn cũng không dám lớn mật thử nghiệm, trải qua một lần chết đi sống lại, hắn vẫn tiếc mệnh lắm.
Một giờ trôi qua, dược hiệu dần dần rút đi.
Làn da Tạ Dịch khôi phục nguyên trạng, thân thể mỏi mệt không còn một tia sức lực, cả người vừa chua lại vừa mềm, động cũng chẳng muốn động. Có điều dù mệt thế nào hắn vẫn cố chống thân thể trở lại giường, sự thật là...... Nước trong thùng tắm quá đục, từng tầng màu đen dơ bẩn xen lẫn với mùi máu tanh hôi, cộng thêm không ít cặn bẩn. Hương vị này quả là một lời khó nói hết.