Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 221: Chương 221: Bị khống chế




Động tác kẻ đột nhập có thể xem là lưu loát, con bé mang gương mặt mà cả Soái Soái và Alfonso đều rất quen thuộc.

Con gái mà Giả Sâm chiều chuộng nhất Beryl, giờ phút này đã nhìn không ra bộ dạng công chúa lúc trước, trêи người bẩn thỉu, không biết đã bao lâu không tắm rửa, váy xám xịt, nhìn không ra màu sắc ban đầu.

Gương mặt búp bê tinh xảo của Beryl giờ chỉ còn độc ác, tàn nhẫn giữa mày khiến thoạt nhìn vừa tàn tạo vừa lạnh lẽo, sau khi nhảy vào không nhìn xung quanh, đi thẳng vào phòng Alfonso.

Mục đích của con bé rất rõ ràng chính là Alfonso.

Sau khi Giả Sâm chết, làm đứa bé từ nhỏ được chiều chuộng, chưa từng kém ăn kém mặc, cuộc sống vô cùng xa xỉ như Beryl mà nói, sau khi phụ thân chết cuộc sống là ác mộng.

Không có đồ chơi, không có quần áo đẹp, không có người hầu hạ, ba bữa một ngày thậm chí ăn không đủ no, khác biệt lớn đã tra tấn Beryl.

Vì tránh né Adolf lùng bắt, con bé không thể không đi theo người nhà trốn tránh khắp nơi.

Qua mấy ngày như vậy, Berul chịu không nổi nữa, gien con bé vốn mang theo tỉ lệ bạo lực nhất định, áp lực lâu dài, khiến tâm lý con bé trở nên không ổn định, cuối cùng bùng nổ.

Con bé cần phát tiết, người nhà lập tức nói kẻ thù của họ cho nó, là những người này làm hại họ mất đi đãi ngộ sinh hoạt.

Beryl xuất hiện ở chỗ này sau khi đã suy nghĩ cặn kẽ, kẻ thù giết hại Giả Sâm bọn họ không tiếp cận được, cha con Hulk lại không có người bảo hộ, qua hai ngày nghiên cứu địa hình, Beryl đã nắm rõ kết cấu ngôi nhà này.

“Soái Soái ơi, chị ta chẳng phải là bà chị hư hỏng kia sao?” Ấn tượng Alfonso với con bé kia rất sâu, nhìn thấy nó hung ác đi tới, phát ra tiếng hô kinh ngạc.

Thanh âm này đúng lúc truyền tới gần Beryl, vừa thấy hai đứa bé đứng ở cửa sổ, trong mắt lập tức lập loè kinh hỉ.

Không sai, đúng là kinh hỉ.

Theo con bé thấy, thêm một Soái Soái cũng không có gì khác nhau, huống hồ nó vốn dĩ cũng muốn tìm Soái Soái, được thế này chẳng cần phí công nữa.

“Anh lui ra phía sau một chút.” Soái Soái bỗng nhiên nói với Alfonso.

Tuy Alfonso không hiểu lắm, nhưng đặc điểm lớn nhất của nó chính là nghe lời, lập tức lui ra phía sau vài bước.

Beryl nhảy lên trêи cửa sổ, lập tức chọc thủng giấy dán trêи cửa sổ.

Hulk không tìm thấy gì để che cửa sổ, liền dùng giấy dán chọc mấy cái lỗ phía trêи, dính vào khung cửa sổ.

Bàn tay Beryl vươn về phía Soái Soái.

Alfonso trừng mắt, há mồm muốn gọi người lớn bên ngoài.

Soái Soái ra tay, một chân đá lên cẳng chân Beryl, lập tức vang lên tiếng nứt xương, Beryl đau đớn gào to.

Hai binh lính ngoài cửa lập tức vọt vào, “Nguyên thiếu gia.”

Thấy trong phòng có thêm người thứ ba, lại còn là một con bé, ôm cẳng chân lăn qua lăn lại trêи mặt đất

Alfonso và Soái Soái vô tội đứng ở một bên.

“Phát sinh chuyện gì vậy?” Hulk là người cuối cùng tiến vào.

“Cha ơi, là bà chị hư hỏng kia.” Alfonso lập tức tố cáo.

Bà chị hư hỏng? Đến khi thấy mặt Beryl, Hulk mới biết được, “Sao con bé này lại ở đây?”

Nơi này không ai trả lời cậu ta, tuy nhiên cậu ta cũng nhanh chóng nghĩ ra, đây là phòng của con cậu ta, Beryl không có khả năng quyết định trong thời gian ngắn đi tìm Alfonso và Soái Soái.

Beryl bị binh lính đưa tới ngôi nhà trắng gặp Lộ Lê và Tần Vũ.

Tuy cẳng chân bị đá gãy, nhưng hiển nhiên Beryl cũng không nhớ được bài học, đôi mắt lộ ra oán độc của thú dữ, nếu không phải binh lính đè nó xuống, nó đã sớm nhào lên.

“Đây không phải con gái Giả Sâm sao, sao còn ở nơi này?” Lộ Lê còn tưởng người nhà con bé đã sớm mang theo nó rời khỏi khu vực này.

“Quen thói ăn sơn hào hải vị mà thôi.”

Xem ra là đứa trẻ bị chiều tới hư, Lộ Lê không khỏi nghĩ đến những điều Hulk nói lúc trước, sự tích huy hoàng của con gái Giả Sâm, vốn dĩ y cũng không muốn đối phó với trẻ con, tuy nhiên tâm địa con bé này cũng quá ác độc, nếu cứ như vậy thả nó rời đi, chỉ sợ sẽ còn trẻ con khác bị hại, nhưng phải xử lý nó như thế nào, cũng là vấn đề khó. “Giao cho Adolf.” Tần Vũ trực tiếp giúp y quyết định.

Thật ra Adolf có nghĩ tới việc tìm người nhà Giả Sâm, nhưng trong khoảng thời gian này rất bận, nên đã gác chuyện này lại, không chờ ông nhớ tới, những người đó đã đưa người đến trước mặt ông.

“Không biết Lộ tiên sinh muốn làm thế nào với Beryl?” Adolf không phỏng đoán, mở miệng hỏi binh lính đưa người đến đây.

“Phu nhân nói không cho nó đi ra ngoài gây họa cho người khác là được.” Binh lính bỏ lại những lời này rồi bỏ đi.

Chỉ không cần đi ra ngoài gây họa cho người khác sao?

Adolf xem như đã hiểu.

Hai ngày sau, rốt cuộc đã đến ngày bọn họ rời đi.

Lộ Lê nhờ Hulk hỗ trợ chăm sóc ngôi mộ của cha và bà ngoại, cùng với ngôi nhà trắng này, về sau có thời gian, y sẽ trở về.

Tuy Hulk rất lưu luyến bọn họ, nhưng cũng biết họ sớm muộn gì cũng sẽ rời đi, lập tức đảm bảo với Lộ Lê nhất định mỗi ngày sẽ qua trông coi.

Alfonso không nỡ xa bọn họ, Soái Soái là bạn chơi cùng duy nhất của nó cho tới bây giờ.

Tuy nhiên bọn họ chung quy vẫn phải đi thôi.

Hành tinh Vala nhanh chóng biến mất trước mặt họ.

Lộ Lê thấy con trai nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, cho rằng trong lòng nó không nỡ rời đi, chỉ không biểu đạt ra, liền nói: “Soái Soái yên tâm, về sau chúng ta sẽ còn quay trở lại.”

Y đã quyết định, về sau mỗi năm đều phải tới hành tinh Vala vấn an bà ngoại và cha.

Soái Soái khó hiểu ngẩng đầu, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không cần phải chơi cùng thằng nhỏ Alfonso ngốc nghếch kia nữa, mỗi lần đều phải chiếu cố chỉ số thông minh của thằng bé ấy, thật mệt mỏi.

Từ lúc bọn họ tiến vào R tinh hệ Tần Vũ bắt đầu bận công việc lu bù lên.

Bọn họ rời khỏi Vinh Diệu tinh đã một tháng rưỡi, không khác lắm lúc trước đi Liên Bang, quân đoàn I bên kia đã tích lũy rất nhiều công vụ.

Lộ Lê không quấy rầy hắn, bảo Soái Soái tự mình chơi riêng, y cũng bận việc của riêng mình.

Bước lên Tinh Võng, trêи hệ thống tin nhắn nhìn qua, người gửi tin nhắn cho y không ít, y xem lướt qua, phát hiện người cuối cùng là Bước Chậm Trong Mưa, click mở ra, tin nhắn gần nhất đã là một tháng trước, Bước Chậm Trong Mưa hỏi y khi nào đi lên.

Lộ Lê nhìn xuống thời gian đăng nhập của cậu ta, giữa bạn tốt có thể xem thời gian đăng nhập của nhau, phát hiện cũng là một tháng trước, lúc sau không còn lên mạng nữa, tức khắc ngửi được hương vị không tầm thường.

Nếu Bước Chậm Trong Mưa hỏi y khi nào đi lên, hơn phân nửa là có chuyện muốn tìm, nhưng sau đó cậu ta lại không lên mạng thêm lần nào nữa, dưới tình huống bình thường thế nào cũng nên lên xem y có trả lời hay không chứ.

Lộ Lê chỉ có thể nhắn lại cho cậu ta, hy vọng chỉ là y suy nghĩ nhiều, vì Bước Chậm Trong Mưa có việc nên mới không lên mạng được.

Cùng lúc đó, Bước Chậm Trong Mưa mà y lo lắng đang bị nhốt trong một căn phòng.

Một chùm ánh sáng đánh vào mặt cậu ta, chói đến mức cậu ta phải nhắm mắt lại, lại bị kẻ khác mạnh mẽ căng ra, quầng sáng kϊƈɦ thích khiến đôi mắt chảy nước muối sinh lí “Tôi hỏi cậu lần cuối cùng, chiếc cơ giáp kia là ai cho cậu, bây giờ hắn đang ở đâu?” Một gã đàn ông ngồi trước mặt cậu ta, trong mắt không có chút dao động quan sát Trình Bộ đang rơi lệ đầy mặt.

Trình Bộ cắn răng, “Tôi đã nói rất nhiều lần, tôi không biết tên gọi anh ta là gì, cũng không biết anh ta ở nơi nào, anh ta chỉ là bạn trêи mạng tôi quen trêи Vũ Trụ Võng, vì tôi từng trợ giúp anh ta, nên anh ta mới tặng tôi một bộ cơ giáp.”

“Cơ giáp cấp D trân quý như vậy, còn là cơ giáp biến dị, nói đưa là đưa à?” Gã đàn ông hiển nhiên vẫn không tin.

Cái gọi là biến dị chính là số liệu sinh ra biến dị, đạt tới cấp bậc cao hơn.

Trình Bộ lắc đầu, “Tôi thật sự không biết, tôi chỉ biết người ta rất tốt, không thiếu tinh tệ, ngẫu nhiên biết tôi phải làm nhiệm vụ tốt nghiệp, khó khăn lớn, gia cảnh của tôi lại không tốt, nên cho tôi mượn bộ cơ giáp này.”

“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, tôi cũng không hy vọng phải sử dụng thủ đoạn gì với cậu, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, nói hay không nói.”

Gã đàn ông hạ thông điệp cuối cùng.

Trình Bộ vẫn nói câu kia, cái gì cậu ta cũng không biết.

Gã đàn ông đi ra ngoài, đi vào phòng điều khiển, bên trong có ba người, người đàn ông trung niên ở giữa mang khí thế lãnh tụ, gã đàn ông tôn kính nói: “Hắn vẫn không chịu nói.”

“Xem ra là khối xương cứng, vậy dùng phương pháp này đi, thật đáng tiếc, vốn dĩ ta cũng không muốn dùng.” Người đàn ông trung niên nhìn Trình Bộ trong màn hình, trong mắt hoàn toàn không có tiếc nuối.

Phương pháp này là thông qua thuốc kϊƈɦ thích đại não, cũng gọi là thuốc nghe lời, hỏi cái gì sẽ đáp cái đó, vì sau khi sử dụng có khả năng tạo thành gánh nặng cho đại não, không cần phải nói, bọn chúng còn chưa muốn dùng thủ đoạn này với Trình Bộ.

Nhưng cậu ta vẫn không chịu nói, kiên nhẫn của bọn chúng cũng khô kiệt.

Trình Bộ bị đưa tới một phòng thí nghiệm, sau đó bị khóa trêи đài thí nghiệm.

Không bao lâu sau, phòng thí nghiệm vang lên tiếng kêu thảm thiết thống khố của Trình Bộ, một phút sau mới ngừng lại, mồ hôi lạnh rơi đầy trêи giường thí nghiệm.

Gã đàn ông thẩm vấn cậu ta lại lần nữa xuất hiện, nhìn chằm chằm Trình Bộ mang vẻ chất phác, hỏi: “Người đưa cậu cơ giáp là ai?”

“Anh ta gọi là Ly Lục.”

“Tên thật à?”

“Tên trêи Vũ Trụ Võng.”

“Tên thật gọi là gì?”

“Không biết.”

“Nhà đang ở nơi nào?”

“R tinh hệ.”

“Tôi muốn địa chỉ cụ thể.”

“Không biết.”

Giữa mày gã đàn ông nhăn chặt đến mức có thể kẹp chết ruồi, trở lại phòng điều khiển, ảo não nói: “Xin lỗi, tôi không ngờ hắn thật sự không nói sai”

Người đàn ông trung niên nhấc tay làm dấu tay tạm thời, “Đây không phải do cậu sai, ai cũng không ngờ, thật sự có người đưa cho người chưa từng gặp mặt một bộ cơ giáp cấp D, không, hẳn là cơ giáp cấp D có thể so được với cơ giáp cấp C.”

Hành vi này bọn chúng thấy thật ngu xuẩn, thế cho nên từ lúc bắt đầu bọn chúng đã không tin, nào biết lại là sự thật, tuy nhiên điều đó cũng thuyết minh một vấn đề, thực lực đối phương rất mạnh, lớn mạnh đến mức có thể tùy tay đưa ra một bộ cơ giáp cấp D.

Người này nếu có thể để bọn chúng sử dụng, đương nhiên không thể tốt hơn.

“Cậu lại đi hỏi một chút, đào ra mọi thứ hắn biết về người kia.”

“Vâng.”

Gã đàn ông lại về phòng thí nghiệm, hỏi rất nhiều vấn đề xảo quyệt, nhanh chóng đào ra hết những gì Trình Bộ biết, biết được Lộ Lê cũng không phải đi học chế tạo cơ giáp từ nhỏ, là mấy năm gần đây mới bắt đầu học, hơn nữa là tự học thành tài.

Đây nếu không phải do Trình Bộ không hỏi tình hình bình thường của Lộ Lê, chỉ sợ cả tổ tông Lộ Lê cũng bị đào ra.

“Người này nhất định phải lung lạc bằng được, cho dù hắn không chịu, cũng phải bắt người lại.” Người đàn ông trung niên nói như thể đã nắm chắc thắng lợi trong tay. “nhưng bây giờ chúng ta chỉ biết tên hắn ở Vũ Trụ Võng, cùng với hắn là người R tinh hệ, không biết cái gì khác, làm sao tìm được hắn ạ?” Thủ hạ hỏi.

Người đàn ông trung niên hơi suy tư, ánh mắt dừng Trình Bộ trêи giường thí nghiệm, “Gọi hắn tỉnh lại, lên Vũ Trụ Võng.”

Chương 222: Thăm dò

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.