Một khi Jules cùng kẻ xa lạ ở hậu hoa viên với nhau bị người khác thấy được, cho dù gia tộc Leon có mong giấu giếm, cũng tuyệt đối không lừa được Brian.
Không sai, mục đích của chúng cũng không phải làm gia tộc Leon hổ thẹn, cũng không phải thủ đoạn của đối thủ gia tộc Leon, chỉ là một tiết mục tranh giành tình cảm.
Mục đích chân chính của đối phương là muốn Brian ghét bỏ Jules, cho dù biết Jules bị người ta tính kế, nhưng chuyện này sẽ trở thành cái gai không nhổ ra được trong lòng Brian, chỉ cần nhìn thấy Jules sẽ nhớ tới.
Tính kế ác độc như thế, chỉ cần thành công là có thể chia rẽ Brian và Jules.
Còn chưa nói ra kẻ chủ mưu phía sau, Brian đã đoán được là ai, sắc mặt khó coi đến cực độ.
Lộ Lê và Tần Vũ vừa thấy đã đoán được hẳn anh ta đã biết là ai.
"Vì sao đối phương muốn làm như vậy?" Jules hoàn toàn không rõ lắm là ai hận cậu ta như vậy, vậy mà có thể nghĩ ra mưu kế âm hiểm như thế để nhắm vào mình.
"Là do ta sai, nếu ta không đoán sai mà nói, hẳn là Kathleen làm." Brian hối hận ngày đó sau khi biết Kathleen yêu mình không trực tiếp giải quyết cô ta luôn, hôm nay nếu như không phải Lộ Lê trùng hợp nghe được âm mưu của bọn chúng, anh ta không thể tưởng tượng nổi hình ảnh sau khi Jules bị bọn họ tính kế thành công, nghĩ cũng không dám nghĩ.
"Vương hậu?" Jules thấp giọng hô lên, vẻ mặt mờ mịt, "Vì sao cô ấy muốn đối xử như vậy với em?"
Huyệt Thái Dương của Brian nảy thình thịch, "Bởi vì ta."
Jules sửng sốt, đột nhiên hiểu ra, ấp úng nói: "Nhưng mà, không phải anh đã nói với cô ấy chỉ là kết hôn giả sao, cô ấy cũng có người yêu của mình, sao lại......"
"Có cái gì khó lý giải, cô ta thích bệ hạ, mà bệ hạ thích em, cho nên cô ta muốn diệt trừ em." Giọng điệu Lộ Lê mang theo trào phúng.
Jules vẫn không hiểu, "Vậy người yêu cô ấy đâu, đây là bắt cá hai tay mà??"
Lộ Lê nghe cậu ta nói bị nghẹn họng một chút, em trai ngốc ơi, trọng điểm sai rồi.
Brian lắc đầu, "Mấy ngày trước, ta cũng bị cô ta lừa, vẫn luôn cho rằng tình cảm của cô ta với người yêu rất tốt, không ngờ bọn họ đã sớm chia tay một năm trước."
"Bởi vì cô ấy yêu anh?" Jules hiếm khi thông minh một lần.
Brian tình nguyện giờ khắc này cậu ta đừng thông minh như vậy, tuy nhiên có những lời vẫn phải nói rõ ràng, "Hẳn là vậy, cô ta phát hiện ta đã chuẩn bị kết thúc đoạn quan hệ giả này, đại khái là chó cùng rứt giậu."
Đừng hỏi một người phụ nữ yêu người không nên yêu sẽ làm ra chuyện gì, điên cuồng của phụ nữ có khi sẽ vượt quá tưởng tượng của bạn. Brian xem nhẹ cô ta, không muốn lấy gia tộc Bart ra uy hiếp, vậy mà cô ta còn dám làm ra việc như vậy, ban đầu tính cho cô ta một chút thời gian, để cô ta chuẩn bị tâm lý, không ngờ cô ta vẫn ngu xuẩn đi đến bước này, vậy thì đừng trách anh ta.
Như Lộ Lê là giới hạn của Tần Vũ, Jules cũng là giới hạn của anh ta, ai động đến giới hạn của anh ta, anh ta đều sẽ không nhẹ tay.
Yến hội còn chưa kết thúc, Brian đã phải đi về xử lý Kathleen, quyết định rời đi. Trước khi đi đã kể lại việc phát sinh đêm nay cho gia chủ Leon, bảo bọn họ chú ý tới Jules một chút.
Jules còn muốn tiêu hóa việc đêm nay, chỉ đưa anh ta tới cửa.
Lộ Lê và Tần Vũ cũng chuẩn bị trở về.
Trước khi rời đi, Lộ Lê mới nhớ quà sinh nhật hôm nay còn chưa đưa cho Jules, đều là do phát sinh quá nhiều chuyện, nên mới gọi cậu ta ra.
"Đây là quà sinh nhật cho em."
"Cảm ơn anh hai." Jules đã quên mất chuyện quà tặng, tuy thiếu chút nữa bị tính kế, nhưng tâm tình của cậu ta không quá tệ, cậu ta tin tưởng Brian sẽ không làm việc gì có lỗi với mình.
Lộ Lê vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, "Được rồi, em trở về đi."
Jules nhìn theo phi hành khí của họ rời đi mới quay trở lại.
"Bọn họ quan hệ đã bao lâu?" Lộ Lê quay đầu lại nhìn cửa lớn gia tộc Leon, trầm mặt.
Tâm tình của y dường như không tốt lắm, Bào Bào ngồi ở trong lòng y đại khái đã phát hiện ra, sau chuyện đó đều không nói lời nào, an tĩnh ngồi như mỹ nam tử.
"Chắc từ nhỏ." Tần Vũ không biết thời gian cụ thể.
Tuy hai người quen nhau từ nhỏ, nhưng thật ra Jules nhỏ hơn Brian mười tuổi, khi Jules còn nhỏ, Brian đã coi cậu là vợ của mình.
Cũng không biết có phải Jules biết hay không, quan hệ hai người vẫn luôn duy trì như vậy, chân chính ở bên nhau từ khi nào, ai cũng không biết.
"Nếu là từ nhỏ đã biết nhau, vì sao Brian còn muốn kết hôn giả với vương hậu?" Lộ Lê hỏi.
"Không biết." Tần Vũ không có hứng thú với việc của người khác, làm sao biết những việc này, hắn trả lời được vấn đề thứ nhất đã không tồi. Thật ra trong lòng Lộ Lê có chút ít suy đoán, tuy Brian là thái tử của vương thất, nhưng con đường thái tử này cũng không dễ đi, nhưng trong lòng y rất khó chịu.
Y thiệt tình coi Jules là em trai, nhưng hiện tại em trai y lại là người không danh không phận, làm không tốt một tí, thậm chí có khả năng bị bôi nhọ là kẻ thứ ba chia rẽ tình cảm người khác.
Khi Brian trở lại vương cung, mới nhớ tới quà của anh ta cũng quên đưa cho Jules, vốn đang muốn nhìn thấy cậu vui mừng, hết thảy đều bởi vì chuyện tốt Kathleen làm mà tan biến.
Vừa về vương cung, lập tức đến thẳng tẩm cung của Kathleen, thị vệ canh giữ ở cửa tẩm cung đang hành lễ, liền thấy quốc vương bệ hạ một chân thô bạo đá văng cửa.
Một tiếng vang lớn nổi lên, Kathleen hoảng sợ, cô ta vốn đã thấp thỏm không yên rồi.
"Bệ hạ?" Kathleen kinh sợ nhìn chằm chằm Brian mang vẻ mặt khủng bố, đứng dậy nghênh đón, lại bị Brian bóp chặt cổ, nhắc lên không trung, phía sau lưng đập mạnh vào vách tường.
Thị nữ hoảng sợ, muốn đi lên cứu vương hậu, lại không dám.
Kathleen muốn kéo tay anh ta ra, sức lực lại chậm rãi xói mòn, ngay ở thời điểm cô ta cho rằng mình sẽ chết, Brian buông tay ra, ném cô ta lên mặt đất.
Kathleen liều mạng hít thở, thiếu chút nữa thôi, tuy vẫn sống sót, nhưng cô ta biết, giây phút kia Brian thật sự muốn giết chết cô ta.
"Bệ hạ, đột nhiên ngài xông vào tẩm cung của ta, cho dù muốn giết ta, dù sao cũng phải cho ta một lý do chứ?" Ánh mắt Kathleen lập loè, giả vờ trấn định, trong lòng thật ra rất chột dạ, còn cất giấu sợ hãi thật sâu.
Brian không có khả năng vô duyên vô cớ chạy tới tìm cô ta, còn là trong đêm Jules tổ chức yến hội sinh nhật, chẳng lẽ anh ta phát hiện ra âm mưu của cô ta rồi, hay là kế hoạch của cô ta thành công, cho nên anh ta mới có thể tức giận như vậy?
"Lý do?" Brian nghiến răng nghiến lợi, gương mặt không kiềm chế được lộ ra vẻ dữ tợn, "Ta có thể đề bạt gia tộc Bart lên, cũng có thể khiến gia tộc của ngươi chỉ còn là bụi bặm, ngươi có tin hay không?"
Kathleen giống như rớt vào hồ nước mùa đông khắc nghiệt, lục phủ ngũ tạng đều lạnh ngắt, "Ta tin, sao lại không tin được."
Brian từ trên cao nhìn xuống, "Nếu lời ta nói ngươi không nhớ lâu được, ta chỉ có thể dùng phương pháp khắc sâu hơn làm ngươi nhớ kỹ thôi."
"Anh muốn làm gì?" Kathleen cả kinh.
"Ta muốn làm gì ngươi sẽ biết nhanh thôi." Tiếng Brian lộ ra sát ý lành lạnh, dường như phải làm việc gì đó không đơn giản.
Kathleen cho rằng anh ta sẽ ra tay với người nhà của mình, vội vàng nói: "Hết thảy đều không liên quan đến người nhà của ta, tất cả đều là ta tự chủ trương, anh muốn trả thù thì trả thù mình ta thôi."
Ánh mắt âm trầm của Brian nhìn cô ta, "Hiện tại mới biết sợ, lúc tính kế Jules sao không nghĩ tới đi, ngươi cho rằng Jules xảy ra chuyện, ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?"
Kathleen ngây ngẩn cả người, anh ta tới tìm mình quả nhiên liên quan đến Jules, nhìn hắn hận không thể giết mình, cô ta cười điên cuồng, "Nói như vậy, Jules quả nhiên đã xảy ra chuyện rồi?"
Nếu cô ta không chiếm được, bọn họ cũng đừng nghĩ ở bên nhau, cô ta muốn khi Brian nhìn thấy Jules sẽ nghĩ đến sự kiện kia.
"Bằng kế hoạch vụng về của ngươi à?" Brian thấy cô ta đắc ý là biết cô ta cho rằng âm mưu của mình thành công, nói với ngữ khí trào phúng.
Tiếng cười của Kathleen đột nhiên im bặt, đắc ý biến thành phẫn nộ và không cam lòng, "Sao có thể!"
Cô ta cho rằng cho dù mình chết, cũng có thể làm cho bọn họ không sống tốt được, kết quả từ đầu chí cuối, người ở trong địa ngục chỉ có một mình cô ta, chênh lệch quá lớn khiến vẻ mặt cô ta càng hiện điên cuồng.
Kathleen đột nhiên bổ nhào vào chân Brian, ôm lấy chân anh ta, khóc lóc: "Bệ hạ, sở dĩ ta làm như vậy, đều là bởi vì ta yêu ngài, vì sao ngài không chịu cho ta một cơ hội, vì sao phải đối xử với ta như vậy."
"Ngươi thật sự là vì yêu ta mới làm loại chuyện này sao?" Brian một chân đá văng cô ta ra, thần sắc lại bình lặng đến mức làm người ta sởn tóc gáy.
Kathleen có cảm giác chột dạ bị anh ta nhìn thấu, đôi mắt không tự chủ được liếc qua chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào anh ta, "Phải, ta ái mộ bệ hạ rất sâu, bệ hạ lại vì một người đàn ông mà phế bỏ ta, sao ta tiếp thu được!"
"Ngươi xác định không phải vì luyến tiếc thân phận vương hậu à?" Ngữ khí nghi vấn, nhưng thần sắc Brian lại vô tình chắc chắn.
Đột nhiên bị chọc thủng gương mặt thật, Kathleen không kịp thu lại cảm xúc hoảng loạn chợt lóe qua trên mặt.
Nếu nói lúc trước Brian có bảy phần khẳng định, hiện tại là mười phần.
Cái gì mà yêu đương cầu mà không được, hết thảy hết thảy, chỉ là dục vọng quyền lợi đang quấy phá mà thôi.
Khi anh ta vẫn là vương tử, bởi vì lui tới với Tần gia nên không được phụ vương yêu thích, nhà mẹ đẻ mẫu hậu không ủng hộ, sau lưng chỉ có Tần gia, lại còn không xác định Tần gia cuối cùng có thể hỗ trợ anh ta bước lên vương vị hay không. Tình cảnh khi đó không coi là tốt, Kathleen mới có thể yên tâm thoải mái đáp ứng điều kiện của anh ta.
Sau đó anh ta trở thành quốc vương đế quốc Vinh Diệu, cao cao tại thượng, độc nhất vô nhị, thậm chí tay giữ quyền cao nhất, Kathleen là vương hậu nên địa vị đương nhiên cũng là thuyền lên theo nước. Tuy là giả, nhưng người ngoài nhìn vào, Kathleen và gia tộc Bart nghiễm nhiên trở thành đối tượng không dễ chọc, quý tộc hào môn khác đều phải nịnh bợ.
Gia tộc Bart ở trong vòng thượng tầng đế quốc Vinh Diệu chỉ có thể tính là trung đẳng, địa vị lên không nổi xuống không xong. Một sớm lên trời, trở thành hoàng thân quốc thích, loại cảm giác cá chép nhảy Long Môn này, chỉ cần hưởng qua sẽ khó mà từ bỏ.
Nhưng một khi Kathleen và Brian giải trừ quan hệ vợ chồng, gia tộc Bart lại biến trở về bộ dáng trước kia, cho nên bọn họ sẽ không cho phép Kathleen làm như vậy.
Vì sao Kathleen không muốn, cũng có quan hệ nhất định với gia tộc cô ta, nhưng lại không phải lý do duy nhất. Quyền lợi và địa vị vốn dễ dàng làm tâm trí người ta lạc lối, huống chi là Kathleen từ trung tầng đi lên.
Chính như Brian nghĩ, khi trong lòng cô ta nảy sinh ý tưởng này, tâm lý của cô ta liền thay đổi, yêu anh ta trở thành lá cờ khoác ở trên người, lấy cớ che dấu tâm tư xấu xí.
Brian nói không chỉ xé rách lá cờ trên người cô ta, cũng xé nát tấm da cô ta đeo trên mặt, khiến tâm tư cô ta bại lộ dưới ánh nắng mặt trời.
Cô ta đối phó với Jules thật sự chỉ là vì Brian sao?
Đương nhiên không phải, chỉ cần Jules tồn tại một ngày, sẽ uy hiếp đến vị trí vương hậu dưới chân cô ta, làm mỗi ngày cô ta đứng ngồi không yên.
Nhưng hiện tại cô ta đã mất đi lựa chọn, Brian quyết định mượn cơ hội này giải quyết quan hệ giả với Kathleen.