Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 304: Chương 304: Hội ngộ và tranh chấp nhỏ




"Liên lạc được rồi, em liên lạc được với Justin rồi."

Tần Sương dựa theo lệ thường liên lạc với Justin, còn tưởng lần này giống lần trước, không ngờ tiếng Justin sốt ruột đột nhiên truyền ra từ bên trong.

"Tần Sương à, có phải các cậu xảy ra chuyện hay không?" Justin cho rằng Tần Sương vội vã liên lạc anh ta như vậy là bởi vì đã xảy ra chuyện, thật ra anh ta cũng đã thử liên lạc với Tần Sương, chẳng qua khi đó hai bên cách quá xa, anh ta liên lạc nhiều ngày, không có một lần thành công.

"Không có, chúng tôi đang rất tốt, liên lạc với anh là bởi vì muốn biết các anh ở nơi nào, chúng tôi phát hiện một mạch khoáng, nhưng mà quá ít người, muốn tìm các anh lại đây hợp tác đào quặng." Tần Sương lập tức giải thích.

Justin thở dài nhẹ nhõm, "Nếu đã liên lạc được, vậy khoảng cách của chúng ta không quá xa, các cậu có phải ở Mỏm Hồng Nham hay không?"

"Chúng tôi đang ở trong Mỏm Hồng Nham, chỗ này gọi là dãy sơn động tử vong, các anh biết nơi này không?"

"Gần đây mới nghe đến chỗ như vậy." Justin nói theo đúng sự thật, nếu trước kia bọn họ từng đi qua thì đã sớm biểu hiện ra trên bản đồ.

"Vậy các anh mau tới đi, thời gian quý giá, nhớ mang nhiều người một chút, chờ anh tới rồi, tôi lại liên lạc với anh, chia sẻ đại khái tọa độ sau." Tần Sương nhanh chóng nói.

"Được, chờ tin tức tốt của tôi." Justin không dò hỏi quá nhiều, anh ta gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy Tần Sương.

Biết địa điểm xong, đội ngũ của anh ta bắt đầu dùng tốc độ cao nhất đi tới, tốc độ tăng lên tới cực hạn, lẽ ra tốn hai ngày lộ trình, bọn họ lại chỉ dùng một nửa, chỉ một ngày đã tới.

Tần Sương không thật sự chờ đến khi bọn họ tới dãy sơn động tử vong mới chia sẻ bản đồ cho họ, khi bọn họ sắp đến đã liên lạc lại với Justin.

Tần Sương vốn định cẩn thận một chút, không trực tiếp nói sơn động có mạch khoáng cho anh ta, Lộ Lê lại nói có thể trực tiếp nói cho anh ta, làm cậu ta buồn bực không thôi.

"Chị dâu à, tâm phòng người không thể không có nha, đương nhiên, không phải em nói Justin không thể tin, nhưng nhỡ trong đội ngũ của anh ta có thế lực khác nằm vùng thì sao, vậy nói xong chẳng phải để lộ tin tức ra rồi à."

Lộ Lê ho nhẹ một tiếng, "Thứ nhất, anh cảm thấy Justin không ngốc, anh ta chắc chắn sẽ không trực tiếp nói địa điểm xác thực cho thủ hạ của mình; thứ hai, Hồng Hạt tinh số 1 lớn như vậy, cho dù thực sự có người truyền tin tức ra, vậy thì thế nào, bọn họ lại không biết là quặng Ô Vẫn, cần vì một cái mạch khoáng không xác định mà đối đầu với chúng ta sao?"

"Ặc, nói cũng đúng." Tần Sương xấu hổ sờ cái mũi, "Em đi hỗ trợ đào quặng đây."

Lộ Lê thao túng cánh tay cơ giáp thọc thọc phía sau lưng Tần Vũ, "Anh cảm thấy Tần Sương thật sự không nghĩ ra sao, sao em cảm thấy nó suy nghĩ quá nhiều, có cảm giác giấu đầu lòi đuôi ấy."

Tần Vũ ừ một tiếng, hoàn toàn không có hứng thú với cái đề tài này, là thượng tướng, hắn cũng đặc biệt bình dân gia nhập đội ngũ đào quặng.

Tiến độ cũng không tệ lắm, bởi vì bọn họ đều thao túng cơ giáp đào.

Lộ Lê trang bị cho cơ giáp của bọn họ không ít vũ khí tinh tế, có thể giết người, cũng có thể dùng để đào quặng, mà nơi này hiệu suất nhanh nhất chính là Tần Vũ.

Vũ khí của hắn có dung hợp Ô Vẫn, tuy không thể chém Ô Vẫn thành hai đoạn, nhưng dọn rửa sạch đất đá cứng rắn xung quanh lại dư dả.

Phía sau Tần Vũ còn có hai binh lính, một người phụ trách dọn sạch đất, ném bùn đất hoặc đá cứng vào không gian khấu, đầy thì mang không gian khấu ra bên ngoài đổ, hiệu suất cực cao, một người khác phụ trách thu thập Ô Vẫn được đào ra, chỉ ba người, hiệu quả lại cao đến thái quá, có thể so với một đội ngũ 50 người đào quặng.

Vũ khí của Lộ Lê cũng dung hợp Ô Vẫn, y và hai binh lính khác hợp tác, hiệu suất của ba người chỉ kém hơn mỗi mình Tần Vũ.

Cùng lúc đó, Justin và thủ hạ của anh ta đã chạy tới nơi.

"Tới rất nhanh." Tần Sương ở bên ngoài chờ anh ta.

"Không phải cậu rất sốt ruột sao, không nhanh không được." Justin cười nói.

Tần Sương mỉm cười một chút, lập tức tiến vào chủ đề, "Ôn chuyện nói sau đi, người anh mang đến đều có thể tin được chứ?"

"Yên tâm, Hoa Hồng Dại và Thạch bang tạm thời cách khá xa." Justin không phủ nhận, chứng tỏ bên trong vẫn có gián điệp, nhưng như anh ta nói, cách quá xa, không liên lạc được cũng không có tác dụng.

Tần Sương gật đầu, "Anh chọn lựa người tiến vào đi."

Justin đã đoán được mạch khoáng bên trong hẳn không phải kim loại bình thường, bèn lưu lại những người có khả năng là gián điệp ở bên ngoài, những người còn lại mang vào.

Cửa mạch khoáng có khối Ô Vẫn nhỏ rơi xuống, bị Justin thấy được, "Hóa ra là quặng Ô Vẫn, vận may của các cậu thật lợi hại, Thánh hội chúng tôi vài chục năm nay đã tới Hồng Hạt tinh số 1 vô số lần, chưa từng tìm được quặng Ô Vẫn."

"Vận may và nguy hiểm làm bạn, có bộ lạc tên là Tổ Ong thấy chúng tôi ít người, muốn lợi dụng sinh vật cỡ lớn ở sơn động tử vong bẫy giết chúng tôi." Tần Sương giải thích.

"Đáng tiếc quá ngu xuẩn, còn dẫn các cậu tới mạch khoáng quan trọng như vậy." Justin tiếp lời phía sau cậu ta còn chưa nói ra.

Tức khắc Tần Sương mỉm cười, "Không ngu thì sao tặng không cho chúng tôi được."

"Ồ, các anh tới rồi." Lộ Lê đi ra từ quặng mỏ, nhìn thấy hai người vừa nói vừa cười, ánh mắt dừng ở trên người Justin.

"Chào Lộ tiên sinh, cảm ơn các anh đã nguyện ý tin tưởng tôi." Justin cực kỳ rõ ràng nguyên nhân bọn họ chia sẻ mạch khoáng cho mình, nếu như không phải bởi vì ở hành tinh Chiago mình bày tỏ thiện ý với bọn họ, thì chỉ sợ bọn họ tình nguyện đào không xong, lãng phí cũng sẽ không nói cho mình biết, một khi mình nảy lòng tham, trở lại hành tinh Chiago sẽ không tránh được một trận đánh ác liệt.

Lộ Lê không dấu vết mà nhìn qua nhìn lại vài lần giữa anh ta và Tần Sương, "Tin tưởng là một chuyện, anh em ruột còn phải tính sổ rõ ràng."

Justin vô cùng thản nhiên, "Đương nhiên, kim loại Ô Vẫn chư vị đã đào ra là của các vị, còn lại chúng tôi lấy hai phần là được."

Anh ta không chút nghi ngờ Lộ Lê đã nhìn thấu suy nghĩ của anh ta với Tần Sương, lúc này đương nhiên muốn liều mạng lấy thiện cảm của họ, Ô Vẫn cho dù có trân quý, cũng kém quan trọng hơn bạn đời tương lai.

"Lấy hai phần anh đã thỏa mãn rồi?" Tần Sương hơi kinh ngạc, bình thường sẽ yêu cầu 5 5 hoặc 4 6, ít nhất cũng là 3 7.

"Quặng Ô Vẫn dù sao cũng là các cậu phát hiện ra, kẻ địch cũng là các cậu đuổi đi, chúng tôi nhiều nhất chỉ bỏ ra chút sức lao động, hai phần đã đủ nhiều." Justin nói, nếu không phải Thánh hội cũng phải phát triển, thật ra anh ta muốn mở miệng nói một phần hơn.

Lộ Lê rất vừa lòng với sự thức thời của anh ta, "Được, vậy bắt đầu đi."

Có thủ hạ của Justin gia nhập, hiệu suất của họ tăng lên không chỉ gấp đôi, bọn họ còn mang theo người máy, chỉ là quặng mỏ hẹp, người máy có thể sử dụng không nhiều lắm.

Lộ Lê cho Hồ Uy Phàm mượn vũ khí, mình thì đi phòng thủ bên ngoài, đồng thời điều hành thủ hạ của Justin, để bọn họ xử lý thi thể sinh vật cỡ lớn đã chết bên ngoài, cùng với bố trí phòng thủ, dự phòng ba bộ lạc phái người đến đây, giữa lúc này đã xảy ra tranh chấp nho nhỏ.

"Anh chỉ là một người ngoài, dựa vào cái gì mà bảo chúng tôi nghe lời anh!" Marina bị lưu lại bên ngoài, là tâm phúc của Justin, địa vị cùng thân phận của cô ta không thể nghi ngờ là tối cao, những người khác của Thánh hội đều phải nghe cô ta, Lộ Lê vừa ra đã chỉ huy đương nhiên làm trong lòng cô ta không thoải mái, đặc biệt y còn là chị dâu của Tần Sương.

"Bằng việc tôi hiểu biết địa hình nơi này hơn so với cô, lý do này đủ chưa?" Lộ Lê liếc mắt nhìn cô ta.

Một câu đã khiến Marina á khẩu không trả lời được.

"Tôi nói lần cuối cùng, muốn quấy rối thì cút đi, tôi sẽ không mất công chiếu cố cảm xúc người nào đó, như vậy sẽ chỉ làm tôi cảm thấy người của Thánh hội cũng chỉ có như vậy." Lộ Lê nói chuyện không lưu tình chút nào, không hề lưu lại chút thể diện nào cho Marina, chỉ cần là người đều nghe ra được 'người nào đó' là nhằm vào cô ta, sự dịu dàng của y thông thường chỉ dành cho người quen.

Sắc mặt Marina khó coi giống như ăn phân chó thối, âm trầm xanh mét, nếu Daley ở chỗ này, có lẽ sẽ cho cô ta cái bậc thang để đi xuống, nhưng Daley cũng đi vào trong, đại khái anh ta cũng sẽ không ngờ cô ta lại giận chó đánh mèo với chị dâu của Tần Sương, đây cũng không phải lựa chọn sáng suốt.

Đúng lúc này, Daley trong quặng mỏ đột nhiên nhớ tới việc này lại đi ra, nhìn thấy không khí cứng đờ, Marina mang sắc mặt khó coi, khóe miệng Lộ Lê cười lạnh, trong lòng nhủ thầm một tiếng không xong rồi, lại chậm một bước.

"Daley tiên sinh này, nếu các anh đến nơi này còn muốn làm bộ làm tịch, tôi có thể đi vào thương lượng với Justin, hợp tác của chúng ta dừng ở đây." Thái độ của Lộ Lê cực kỳ cứng rắn.

"Lộ tiên sinh à, hiểu lầm thôi, ngài ngàn vạn lần đừng nghĩ như vậy, chuyện này để tôi giải quyết, nhất định sẽ khiến ngài vừa lòng." Daley cuống quít nói.

Lộ Lê không nói lời nào.

Daley trầm khuôn mặt kéo Marina đến một bên, nói với những người khác: "Lộ tiên sinh nói cái gì, các anh nghe cái nấy, nghe rõ chưa?"

"Đã rõ." Thật ra mọi người vốn dĩ cũng không có ý kiến gì, chỉ là Marina là cấp trên của họ, không thể không nghe, Daley nói xong, trong lòng bọn họ cũng thở dài nhẹ nhõm, liên tục phụ họa.

Lộ Lê không để ý tới Daley và Marina nói cái gì, bắt đầu an bài việc phòng ngự.

"Marina, cô không muốn nghe anh ta điều hành, hoặc là đứng một bên, bằng không cùng tôi đi vào đào quặng, vốn muốn an bài việc nhẹ nhàng một chút cho cô làm." Giọng Daley nói chuyện không có chút nhẹ nhàng, đối với việc Marina tùy hứng chẳng phân biệt trường hợp, trong lòng anh ta cũng không vui vẻ gì.

"Daley, không ngờ anh cũng giúp một người ngoài nói chuyện!" Marina bị nói không còn thể diện nên không nhịn được, cô ta cho rằng Daley ít nhất cũng sẽ an ủi một câu.

"Không, tôi chỉ là nói sự thật, cô thích ông chủ, có thể tự mình đi tranh thủ, nhưng đừng có mang cảm xúc của mình ra giận chó đánh mèo lên người những người khác, đây không phải việc người thông minh nên làm, ông chủ cần thủ hạ có thể lý trí tách biệt tình cảm và công việc, chứ không phải người hành động theo cảm tính, nếu cô không thể hiểu điều này, ông chủ sẽ không để cô tiếp tục lưu lại." Daley nói lời thấm thía, thật tình vì tốt cho cô ta, hy vọng cô ta có thể nghe vào.

Marina hít sâu một hơi, ra quyết định, "Tôi cùng anh đi vào đào quặng."

Ở bên ngoài làm người gỗ không cần làm chuyện gì, cô ta không vứt mặt mũi đi như vậy được, tuy cô ta là người phụ nữ duy nhất ở đây, nhưng nếu vì như vậy mà cảm thấy mình đương nhiên sẽ được ưu đãi, về sau cô ta cũng không cần đứng bên người ông chủ nữa.

Tiến vào quặng mỏ, Marina mới biết bên trong cũng chịu không nổi.

Justin dường như muốn bắt lấy hết thảy cơ hội có thể giành được thiện cảm của Tần Sương, ngay cả ở quặng mỏ cũng không buông tha, ra sức làm việc còn hơn thủ hạ, mới đầu còn cách vài người nói chuyện với Tần Sương, dần dần biến thành hai người đứng chung một chỗ, lại vẫn đào Ô Vẫn nhiều hơn so với người khác.

Tần Sương tăng tốc độ mới phát hiện hiệu suất của cậu ta vẫn không cao bằng Justin, mới biết vũ khí trên tay anh ta dùng Ô Vẫn chế tạo, tốt hơn so với vũ khí của cậu ta chỉ dùng chút Ô Vẫn dung hợp vào.

Lộ Lê nghe Tần Sương nói, liền lợi dụng cơ hội này, dùng thủ pháp thô ráp làm ra mấy chục cây vũ khí thuần Ô Vẫn.

Sau khi Justin nghe nói điều này, lấy ra thù lao rộng rãi nhờ y hỗ trợ làm vũ khí, bởi vì không suy xét có vừa tay hay không, Lộ Lê đáp ứng ngay, cứ vài phút là có thể mài giũa ra một cái. Sau khi người nào cũng có một cái, hiệu quả đào quặng tăng cao trong nháy mắt..

Mấy ngày tiếp theo, bọn họ đào ra kim loại Ô Vẫn gấp mấy chục lần mấy ngày trước, mạch khoáng này tuy rộng nhưng không sâu, không đến mười ngày, đã hoàn thành hai phần ba, hiệu suất bỏ xa gấp mấy lần so với thuê công nhân.

Lại qua bốn ngày nữa, cuối cùng cũng dào hết toàn bộ mạch khoáng Ô Vẫn ra.

Trước đây bọn họ đào Ô Vẫn ra đều để Lộ Lê giữ, trong khoảng thời gian này Lộ Lê gần như không tiến vào mỏ quặng, phần còn lại dựa theo Justin nói chia 2 8, chia xong ngay tại chỗ. Hai bên rất hài hòa, không ai có ý kiến, đặc biệt là thủ hạ của Justin.

Cho dù biết bọn họ nhiều người, đào ra quặng cũng nhiều hơn đối phương, nhưng ông chủ đã quyết định, trong lòng bọn họ cảm thấy kỳ quái, cũng không có ai nói ra.

Cuối cùng Lộ Lê cũng biết, uy nghiêm của Justin ở Thánh hội cao đến mức nào, trừ bỏ cứt chuột cá biệt, tố chất của những người khác đều rất cao.

"Justin này, đại bộ phận thủ hạ của anh đều không tệ." Chia xong Ô Vẫn, tâm tình Lộ Lê khá tốt.

Lông mày Justin nhẹ nhàng nhếch lên, ánh mắt hơi liếc qua Marina, mỉm cười không chê vào đâu được, "Cảm ơn đã khích lệ."

Lộ Lê cười cười, không nói nữa.

Việc phát sinh ngày đó ở bên ngoài mỏ quặng căn bản không giấu ai cả, nếu chút việc này còn bị giấu diếm, thì ông chủ như Justin thật quá không xứng chức.

Tần Vũ cũng biết chuyện này, nhưng Lộ Lê xử lý đối phương rất tốt, nên hắn cũng không nói cái gì.

Người duy nhất không hiểu rõ đại khái chính là Tần Sương, cậu ta có thể coi như mồi lửa, cho nên mọi người đều tránh cậu ta đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.