Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 299: Chương 299: Mỏm Hồng Nham




Từ hành tinh Chiago đến Hồng Hạt tinh số 1 không đến mấy ngày, ba ngày rưỡi đã đến nơi, từ cửa sổ trông ra bên ngoài, có thể nhìn thấy Hồng Hạt tinh số 1 lẳng lặng bay trong vũ trụ.

Hồng Hạt tinh số 1 tựa như tên của nó, thoạt nhìn là màu đỏ, bởi vì tinh cầu này đất đỏ là chủ yếu, diện tích lục địa chiếm 70% tinh cầu, còn lại mới là vùng biển, tuy nhiên chuyển tới mặt khác lại là màu trắng.

Phi thuyền cách Hồng Hạt tinh số 1 ba tinh vị thì dừng lại, bắt đầu chuyển động vòng quanh tinh cầu, tìm cái nơi yếu ớt kia.

“Đại khái khoảng hai tiếng là có thể thành lập xong con đường an toàn, hiện tại đã có thể chuẩn bị, con đường an toàn không thể mở quá lâu, yêu cầu tốc độ mọi người nhanh một chút.” Justin giảng giải cho bọn họ một vài điều cần chú ý khi tiến vào Hồng Hạt tinh số 1, lấy ra kiên nhẫn xưa nay chưa từng có, bao gồm cả nói chuyện.

Justin là thủ lĩnh Thánh hội, ngày thường anh ta nói không nhiều, từ khi quen Tần Sương, dường như anh ta mang hết lời nói tích cóp hơn ba mươi năm qua nói hết toàn bộ. Rõ ràng có thói ở sạch nghiêm trọng, nhưng ở trước mặt Tần Sương, thói ở sạch của anh ta hình như nhẹ hơn rất nhiều, có đôi khi thậm chí không chú ý tới có chỗ bị dơ.

Tình hình này chỉ có thể thuyết minh một vấn đề, lực chú ý của Justin đã chuyên chú đến mức không thể tiếp nhận thêm sự vật dư thừa nào nữa.

“Tôi thật sự không rõ, vì sao ông chủ lại nhiều lần đi lấy lòng một thằng đàn ông, tự vứt bỏ mình như vậy, thật sự đáng giá sao?” Marina nhìn chằm chằm cảnh này, cảm thấy quá chói mắt.

Daley nghe vậy, dừng lại một chút, “Tôi cho rằng cô cũng tự hiểu, khi thích một người, nguyện ý thay đổi vì người đó, đây không phải rất bình thường sao?”

Sắc mặt Marina thay đổi.

Daley thở dài trong lòng, anh ta đã sớm biết Marina thích ông chủ, nhưng phần tình cảm này của cô ta xác định không được đáp lại, ông chủ là dạng người gì, nếu Marina có cơ hội, đã không phải chờ nhiều năm như vậy, “Đừng nghĩ quá nhiều, Marina.”

Marina cúi đầu, lặng lẽ nắm chặt nắm tay, vì sao không thể là cô ta.

Hai tiếng sau, phi thuyền đã thành lập xong con đường an toàn, sau đó phải lập tức thông qua, con đường an toàn này chỉ có thể duy trì ba tiếng, chờ tới khi đưa người trêи phi thuyền đến Hồng Hạt tinh số 1 xong, bọn họ cần lập tức trở về địa điểm xuất phát, rời đi trong ba tiếng này, nếu không chờ khi con đường an toàn biến mất, muốn rời đi sẽ rất khó khăn.

Một giờ sau, phi thuyền tới Hồng Hạt tinh số 1, một ngàn người theo đội từ ba cửa nhảy xuống.

Hai mười người nhóm Lộ Lê đi theo nhóm Justin, một đám nhảy xuống từ không trung. Lúc đang ở giữa không trung, một cơn lốc thổi qua, thoáng chốc thổi tan bọn họ.

Trước khi bị thổi đi, Lộ Lê đã được Tần Vũ bắt được.

Điều này Justin đã từng nhắc nhở bọn họ.

Bởi vì phi thuyền không thể trực tiếp đáp xuống mặt đất Hồng Hạt tinh số 1, cho nên ở thời điểm thích hợp sẽ thả mọi người xuống, quá trình này cũng không phải tất cả đều ở chung một chỗ, bởi vì đủ loại nhân tố tự nhiên mà tách ra, nếu không muốn tách ra, thì mọi người phải lôi kéo lẫn nhau.

Justin rất muốn cùng Tần Sương ở bên nhau, nhưng Tần Sương giờ phút này còn chưa biết suy nghĩ của anh ta, cậu ta chỉ biết ở cùng chỗ với người thân, thượng đế không nghe được khẩn cầu của anh ta, cuối cùng vẫn bị tách ra.

Thấy vậy người vui mừng nhất đương nhiên là Marina.

Tuy bị tách ra, nhóm Lộ Lê vẫn an toàn đáp xuống mặt đất, lập tức có thể cảm nhận được không khí tương đối loãng khác với những tinh cầu khác, trong không khí dường như có một ít vật chất kỳ quái, đúng là do nơi này hoàn cảnh rất ác liệt.

Nơi bọn họ rớt xuống là mùa hè ở Hồng Hạt tinh số 1, nửa khu vực còn lại là mùa đông, chẳng qua không biết cách nửa mùa đông kia có xa lắm không, điều này ngay cả Justin cũng không biết, bởi vì mỗi năm con đường an toàn thành lập đều không phải ở cùng một chỗ.

Nhiệt độ oi bức nướng cháy bọn họ, y phục trêи người không thích hợp cho lắm, lập tức toát mồ hôi, không thể không cởi ra vài lớp.

“Không thể cởi quá nhiều, mặt trời nơi này hơi độc, phơi một lúc là da sẽ bị thương.” Tần Sương vừa mới cởi xong, lập tức làn da cảm giác được khác thường.

“Xem ra là như thế.” Da Lộ Lê mềm mịn, cảm nhận còn rõ hơn cậu ta, “Mọi người lấy cơ giáp của mình ra đi.”

Hồng Hạt tinh số 1 lớn như vậy, bọn họ không có khả năng dùng chân đi tới đi lui, cơ giáp chính là chuẩn bị cho việc này.

Chui vào cơ giáp, nhiệt độ bên trong khá lạnh, che không khí nóng rát của Hồng Hạt tinh số 1 ở bên ngoài, thân thể lập tức thoải mái hơn rất nhiều.

Lộ Lê mở bản đồ đã rà quét ở trêи phi thuyền.

Vì không khí ở Hồng Hạt tinh số 1, giữa cơ giáp nếu cần phải tiến hành liên hệ, phải cách không quá 10 mét, nếu không sẽ bởi vì khoảng cách quá xa, từ trường bị thay đổi, đối diện sẽ không nhận được tin tức, chỉ có thể thông qua máy liên lạc Justin đưa, cho nên mỗi bộ cơ giáp đều có một tấm bản đồ.

Lộ Lê nhìn xuống nơi bọn họ đang ở hiện tại, mùa đông và mùa hạ đều được viết ra, nhưng không thấy được chỗ nào có trêи bản đồ. “Chúng ta có khả năng tiến vào nơi mà ba đại thế lực trước kia chưa từng đi qua. Quan sát địa hình trước, tôi nhìn xem nơi này địa chất thế nào, có tài nguyên hay không.”

Tần Vũ và Tần Sương đi bên trái và phải Lộ Lê, giữa những người khác khoảng cách cũng không vượt quá 10 mét, đội ngũ tiến lên, đi đi dừng dừng. Đại khái là vì mặt trời quá độc, thảm thực vật nơi này sinh trưởng không tươi tốt, có chỗ thậm chí dứt khoát không có một ngọn cỏ, mà nơi không có một ngọn cỏ nào, tỉ lệ phía dưới có mạch khoáng tương đối cao.

Lộ Lê vừa quan sát, vừa so sánh với những tư liệu trong đầu.

Tình huống trêи Hồng Hạt tinh số 1 tương đối phức tạp, không thể dùng lý thuyết địa chất bên ngoài để cân nhắc, nhưng trăm sông đổ về một biển, tóm lại vẫn có vài chỗ tương tự. Huống chi trong đầu y còn có tư liệu do cha để lại, trừ lịch sử tiến hóa cơ giáp, tài liệu về tri thức cũng rất quan trọng, bên trong tài liệu còn đầy đủ hơn biết bao nhiêu lần so với của thầy cho trước kia.

Hồng Hạt tinh số 1 quả nhiên không hoàn toàn trùng hợp với lý luận mà y từng học, cho nên viên tinh cầu này mới có thể xuất hiện rất nhiều thứ bên ngoài không tìm thấy.

Lộ Lê khá tò mò, rốt cuộc nguyên nhân gì mới có thể khiến trong cùng một vũ trụ, tài nguyên lại không giống nhau.

“Phía dưới mảnh đất này hẳn là có mạch khoáng, chỉ là không phải loại hiếm thấy, chúng ta không có nhiều thời gian lắm, chỉ có hai tháng, tốt nhất là dùng để tìm đồ giá trị cao.” Lộ Lê nói phát hiện của mình cho Tần Vũ và Tần Sương.

“Em quyết định đi.” Tần Vũ nói.

“Chị dâu à, mọi người đều nghe anh hết.” Tần Sương cũng hô.

Lộ Lê thử phóng tinh thần lực ra, ngay lập tức bị cản trở, trong dĩ vãng có thể phóng xa vạn mét, hiện tại cực hạn chỉ có 1000 mét, không khí giống như có luồng áp lực đang ở đè ép tinh thần lực của y.

Nơi này không có nguồn nước, xung quanh không thấy sinh vật nào, mặt đất khô cạn, bị mặt trời độc hại chiếu xuống nóng như lửa thiêu.

Tuy tinh thần lực chỉ có thể phóng ra 1000 mét, nhưng vẫn tốt hơn là không có gì, còn có thể tránh đi sinh vật cỡ lớn ở nơi này.

Hai mươi bộ cơ giáp bắt đầu lao nhanh, bởi vì độ nhạy tương đối cao, chỉ trong nửa giờ, bọn họ đã chạy ra khỏi phạm vi mạch khoáng ngầm, hoàn cảnh vẫn tương tự, mặt trời chói chang nướng cháy mặt đất, ngay cả sinh vật cỡ lớn cũng không muốn ra, tuy nhiên vẫn có những thứ ngoan cường chui ra từ nơi không có một ngọn cỏ.

Tinh thần lực của Lộ Lê phát hiện ra, trong hoàn cảnh này còn có thể mọc ra nhiều như vậy, cho dù là cỏ dại cũng không phải cỏ bình thường.

“Hướng ba giờ.” Lộ Lê phát ra mệnh lệnh.

Mệnh lệnh nhanh chóng truyền tiếp từ Tần Vũ và Tần Sương, khi tất cả mọi người đều biết, toàn bộ quá trình còn không đến ba giây, đây không chỉ kiểm tra độ ăn ý, còn có tốc độ tay, ba giây trong chiến đấu đã có thể làm rất nhiều việc.

Tới nơi, mảng thực vật mọc ngoan cường dưới mặt trời chói chang lọt vào tầm mắt của mọi người.

“Mk, là Rễ Phủ Phục, nhiều Rễ Phủ Phục như vậy!” Tần Sương hết chỗ nói nổi, bọn họ cũng quá may mắn rồi, lúc này mới qua bao lâu, lập tức đã tìm được, “Justin còn nói sau khi tiến vào Hồng Hạt tinh số 1, trong mấy ngày đầu cơ bản đừng mong có thu hoạch lớn.”

Rễ Phủ Phục đối những người khác mà nói cũng không biết để làm gì, nhưng Lộ Lê lại biết.

“Chị dâu à, còn chờ gì nữa, chúng ta đào Rễ Phủ Phục ra ngay đi.” Ý chí chiến đấu của Tần Sương sục sôi.

“Không vội, cẩn thận có mai phục.” Lộ Lê nói.

Tần Sương đang muốn nói nguyên mảnh đất trống này có chỗ nào mai phục, thao túng cơ giáp dẫm một chân tiến vào phạm vi của Rễ Phủ Phục, ngay lập tức đã bị công kϊƈɦ.

Nhìn kỹ mới biết được quanh mảng Rễ Phủ Phục này còn có mấy thứ đang cử động, bởi vì ngụy trang bề ngoài nên trông giống màu với bùn đất phía dưới Rễ Phủ Phục, không cẩn thận một chút là xong đời. May mà bọn họ điều khiển cơ giáp, lại không phải cơ giáp bình thường, nên công kϊƈɦ của đối phương chỉ khiến màn hình của cậu ta hiện lên thêm vài thứ.

“Đây là sâu gì vậy, ghê tởm quá.” Tần Sương nhìn thấy thứ công kϊƈɦ mình xong, nổi hết cả da gà.

Mềm dính dính, trốn dưới bùn đất Rễ Phủ Phục, lúc công kϊƈɦ trực tiếp phun dịch nhầy ra, thật ra nó là nọc độc.

Xong việc mới biết loại nọc độc này còn có thể hòa tan kim loại, nếu cơ giáp của họ chưa trải qua cường hóa, sau khi nó phun dịch nhầy tuyệt đối sẽ hòa tan kim loại mặt ngoài cơ giáp.

Muốn đào Rễ Phủ Phục ở chỗ này lên, chỉ có thể giải quyết sâu ở đây trước.

Hai mươi người ra tay, không đến một tiếng đã giải quyết xong đống sâu to bự, xác sâu biến trở về màu sắc ban đầu, màu đen thui, bao trùm trêи phiến đất nâu đỏ.

“Chị dâu này, đám sâu này chẳng lẽ là sâu bảo vệ Rễ Phủ Phục?” Tần Sương vừa đào vừa hỏi.

“Không phải, em không thấy phía trêи Rễ Phủ Phục đều là lá cây dài sao, mặt trời nơi này quá độc, sâu cũng chịu không nổi, cho nên mới trốn dưới Rễ Phủ Phục.” Lúc ấy Lộ Lê muốn nhắc nhở cậu ta, không ngờ Tần Sương đã dẫm vào phạm vi công kϊƈɦ của chúng nó.

Lộ Lê muốn đào hoàn chỉnh Rễ Phủ Phục, thử xem có thể nhổ trồng ra ngoài hay không, tuy nhiên việc tinh tế thế này không có mấy người có thể hoàn thành được, bao gồm cả Tần Vũ.

Cuối cùng Rễ Phủ Phục được đào hết ra, hệ rễ không bị hao tổn cũng chỉ có một trăm cây mà thôi, tám phần là do y đào.

Thu hồi Rễ Phủ Phục xong, bọn họ bắt đầu thay đổi trận địa.

Trêи đường gặp sinh vật cỡ lớn vài lần, đánh với chúng nó lãng phí thời gian, đều tránh đi từ rất xa.

Mấy ngày sau, bọn họ vẫn không đi ra khỏi khu vực nơi này, lâu như vậy ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy, tuy nhiên thu hoạch không tồi.

Cơ giáp động cơ tách hạch cần rất nhiều nguyên liệu, có vài thứ thậm chí rất kỳ quái, nhưng ngoài dự kiến của Lộ Lê, Hồng Hạt tinh số 1 lại có thể thật sự tìm được rất nhiều nguyên liệu bọn họ yêu cầu.

Ví dụ như một cái cây khô, nơi bọn họ đi qua có một mảng cây khô, có vẻ có hơn một trăm cây, trêи thực tế không phải là cây khô thật sự, mà là một loại cây vạn tuế, toàn thân màu đen tro, dùng lửa đốt không cháy, nó là một loại nguyên liệu cơ giáp động cơ tách hạch thường dùng, nhưng ngay cả nguyên liệu thường dùng, lúc trước bọn họ cũng không tìm được bao nhiêu.

Bọn họ lập tức đào hết gần trăm cây vạn tuế, cất vào không gian khấu. Bọn họ đã chuẩn bị mấy chục cái không gian khấu cho hành trình đến hành tinh Chiago, mỗi không gian đều không ít hơn 800 m³, sau đó còn mua thêm ở trêи hành tinh Chiago.

“Hồng Hạt tinh số 1 cũng lớn quá rồi, nếu nơi này động vật có thể sinh tồn, chắc chắn cũng tiến hóa đến mức có thể để nhân loại sinh tồn ở chỗ này, vậy mà đến bây giờ vẫn chẳng thấy ai.” Hai mươi người lại đi thêm nửa ngày, dừng lại nghỉ ngơi, Tần Sương oán giận nói.

“Cho dù nhìn thấy cũng không thể tùy ý tiếp cận được, Justin hình như đã nói dân bản xứ nơi này không thân thiện lắm với người từ ngoài đến.” Lộ Lê nói.

“Hình như là ví dụ thôi, nghe nói cũng có người tốt?”

Bọn họ chỉ tùy tiện tâm sự, không ngờ sau đó thật sự gặp được.

Đó là một bộ lạc, có vài người sinh sống, bởi vì khí hậu nóng bức, già trẻ lớn bé đều để trần nửa người trêи, nửa người dưới quấn miếng da ở bên hông, rất giống người hoang dã sống mấy vạn năm trước còn chưa tiến hóa, ở nơi này đương nhiên không có khả năng coi bọn họ trở thành người hoang dã.

Bất luận là người già, trẻ con hay phụ nữ đều chắc nịch, làn da ngăm đen, cơ bắp nhô lên. Phát hiện bọn họ đầu tiên là hai đứa trẻ con, nhìn bọn họ chằm chằm có vẻ khó chịu, sau đó chạy đi.

Chương 300: Giao dịch

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.