Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 248: Chương 248: Tạo ra quan hệ




Tần Ca trở về nhìn bầu không khí giữa chị dâu và cháu trai nhỏ không đúng lắm, nhìn kỹ giống như đang đối mặt, một lớn một nhỏ, hình ảnh không giương cung bạt kiếm, ngược lại rất hài hòa.

“Anh cả ơi, chị dâu đây là đang làm gì vậy?”

Tần Vũ liếc mắt nhìn anh ta, “Về lúc nào?”

“Đã về ba ngày rồi, không thể luôn cắm rễ ở Tần Lộ tinh, bộ tài chính thúc giục em mấy lần rồi.” Tần Ca biết không thể gạt được anh cả, giải thích đúng sự thật.

“Cậu muốn dung dịch cải tạo gen.” Tần Vũ nhìn chằm chằm anh ta, lời này không phải nghi vấn, mà là trần thuật, hiển nhiên biết cậu em đang nhắm vào cái gì.

“Đúng, em muốn một lọ xác xuất thành công trăm phần trăm.” Tần Ca lần này trở về cũng không tính che giấu ý đồ của mình.

Tần Vũ nói, “Dung dịch cải tạo gen không thể tùy tiện cho người khác.”

“Em không lấy không, muốn bao nhiêu tinh tệ anh nói đi.” Thiên hạ không có bữa cơm ăn không trả tiền, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, đạo lý này Tần Ca hiểu.

Tần Vũ nói, “Một lọ năm trăm triệu.”

Khóe mắt Tần Ca co giật, “Anh thật đúng là không khách khí.”

Năm trăm triệu, cướp à.

“Không cần?”

Tần Vũ thu hồi tầm mắt, không hỏi anh ta muốn bình dung dịch cải tạo gen cho ai dùng, hắn cũng không xen vào việc người khác, bao gồm cả việc của người trong nhà, việc trước nay có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú không hề có, bây giờ cũng chỉ có Lộ Lê.

“Hai anh em đang nói gì vậy, lén lén lút lút.” Lộ Lê đi tới, chủ động đầu hàng, y thật sự không có cách nào với con trai nhỏ, khuôn mặt nhỏ đáng yêu như vậy, lại là loại mặt quan tài vừa thúi vừa cứng nhắc, bảo nó nói lời xin lỗi, cái miệng nhỏ kia giống như dính keo, một chữ cũng không nhảy ra.

Tần Ca cười một tiếng, “Chị dâu đấy à, anh và Oa Oa làm sao vậy?”

Lộ Lê bất đắc dĩ, “Khả Khả với Oa Oa cãi nhau, bảo nó xin lỗi, nó vẫn không chịu mở miệng, nó thật sự không bị câm chứ, từ sinh ra đến bây giờ, chưa từng nói một chữ.”

“Em nhớ lúc mới sinh nó đã khóc mà, nếu bị câm, lúc trước kiểm tra gen đã tra ra rồi.” Tần Ca liếc nhìn bộ mặt không cảm xúc của cháu trai nhỏ.

Lộ Lê thở dài, oán giận nói: “Gen gì không di truyền, cố tình đi di truyền mặt than.”

Tần Ca nhìn về phía mặt quan tài của anh cả, không nhịn được cười.

“Đi ăn cơm.” Đồ ăn dọn xong, mặt than lên tiếng ra lệnh.

Cùng lúc đó, La Uẩn Hòa bắt đầu an bài người thử dùng dung dịch cải tạo gen, bọn họ tổng cộng làm ra ba bình dung dịch cải tạo gen, ba bình này tính toán dùng cho người thể chất cùng cấp bậc gen khác nhau thử, kết quả là Noyce biết chuyện này, xung phong muốn một vị trí.

La Uẩn Hòa thấy cậu ta không giống như nói đùa, nghĩ một lát rồi gọi cho Chu Tuấn Ngạn, “Noyce muốn một vị trí thí nghiệm dung dịch cải tạo gen, cậu ta có nói với anh không?”

Sắc mặt Chu Tuấn Ngạn nặng nề.

“Được rồi, tôi biết rồi.” La Uẩn Hòa vừa thấy vẻ mặt của hắn đã biết là chưa nói.

Tắt liên lạc, Chu Tuấn Ngạn lập tức bảo người gọi Noyce tới.

Sau khi quân đoàn I tạm thời bị thượng tướng Berta tiếp quản, tâm phúc của Tần thượng tướng bọn họ đã bị bài trừ ra bên ngoài, bị lấy cớ lưu lại Vinh Diệu tinh, từ nơi này đến Tần Lộ tinh không xa.

Noyce đang chuẩn bị đóng gói hành lý, nghe Chu Tuấn Ngạn tìm mình, đột nhiên thấy chột dạ, sao đúng lúc này lại tìm mình vậy, nếu không hay là tìm cớ không qua đó thôi.

“Đại nhân Noyce?” Binh lính được phái lại đây ngơ ngác nhìn vẻ mặt không ngừng biến đổi của cậu ta.

“Cậu trở về nói cho Chu phó tướng, nói tôi có việc gấp, có chuyện gì chờ tôi trở lại rồi nói.” Noyce sợ mắc sai lầm, quyết định không đi gặp Chu Tuấn Ngạn, nhân lúc anh ta chưa phát hiện nhanh chóng đến Tần Lộ tinh, chờ khi mình trở về, hết thảy kết cục đã định.

“Nhưng mà……” Binh lính cảm thấy vẻ mặt thượng tá Chu ngay lúc đó rất khủng bố, trả lời như vậy, cậu ta có cảm giác sẽ phát sinh chuyện lớn.

Noyce thu hồi hành lý chạy đi.

Binh lính muốn đuổi theo đã không nhìn thấy người đâu nữa, vội vàng thông báo cho thượng tá, “Thưa thượng tá, đại nhân Noyce nói có việc gấp, chờ đến khi anh ta trở về rồi nói, vừa mới chạy đi, tôi đuổi không kịp.”

Cạch một tiếng, liên lạc bị ngắt đi.

Noyce dáo dác lấm la lấm lét nhìn nhìn bốn phía, xác định không có người lập tức mở phi hành khí đến cảng, hơn nửa tiếng sau, phi hành khí đỗ xuống cảng, nhìn thấy phi thuyền đang dừng ở đó, lập tức tiến lên, tay vung ra sau bỗng nhiên bị bắt được, thân thể lao ra bị người túm về, mũi đụng vào một lồng ngực rắn chắc.

“Mẹ kiếp, thằng khốn nào túm bố đấy!” Noyce đau đến nhíu mũi lại, mắng một tiếng ngẩng đầu, trong nháy mắt giống chuột thấy mèo: “Sao anh lại ở chỗ này?”

Chu Tuấn Ngạn sầm mặt, “Lời này hẳn là tôi hỏi cậu chứ, cậu tính đi đâu?”

Noyce chột dạ nhìn quanh, “Không đi đâu hết, chỉ là đi ra ngoài chơi mấy ngày, sẽ trở về nhanh thôi.”

“Đến phòng thí nghiệm Tần Lộ tinh chơi phải không?”

“Sao anh biết?” Noyce ngẩng đầu đối diện với đôi mắt đang nheo lại, đâu còn chút văn nhã tuấn tú nào, hoàn toàn là Ma Vương nham hiểm, trong lòng co rụt lại, “Nhất định là tên La Uẩn Hòa kia nói cho anh chứ gì, thật đáng ghét, đã bảo đừng nói cho anh, không đúng, vì sao tôi phải sợ anh chứ!”

Noyce bỗng nhiên phản ứng lại.

Sắc mặt Chu Tuấn Ngạn vốn dĩ đã khó coi, trong giây lát lại đen thêm vài phần, túm cậu ta ngồi lên phi hành khí rời khỏi cảng.

“Dừng dừng dừng, tôi muốn lên phi thuyền, anh không thể làm như vậy, tôi nói xong với La Uẩn Hòa rồi, đây chính là cơ hội cho không, lần sau còn không biết có hay không đâu.” Noyce la to.

Tiếng thắng xe vừa dài vừa gấp.

Chu Tuấn Ngạn dừng phi hành khí lại, xoay người dùng ánh mắt ăn thịt người nhìn chằm chằm cậu ta, “Cậu xung phong nhận việc làm thí nghiệm là vì cơ hội cho không?”

Noyce ý thức được không ổn rụt rụt cổ, “Cái gì kia, anh nghe lầm rồi.”

Chu Tuấn Ngạn túm lấy cổ áo cậu ta, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi thấy cậu chỉ thiếu thao thôi.”

Noyce bỗng nhiên nhìn về phía anh ta, đây là Chu Tuấn Ngạn mà cậu ta quen sao, chữ như thiếu thao mà cậu ta vẫn luôn cảm thấy không có khả năng nghe được từ trong miệng anh ta, lại nói tiếp cậu ta thiếu thao chỗ nào, “Này này này, anh đừng quá mức, tôi muốn đi thì liên quan gì đến anh, kia chính là xác xuất thành công 90%, tương đương với trăm phần trăm rồi.”

Thô bạo quanh người Chu Tuấn Ngạn đột nhiên lặng xuống, đôi mắt mang vẻ tĩnh mịch nặng nề quan sát cậu ta, “Cậu nói không liên quan đến tôi?”

“Vốn dĩ là vậy.” Noyce lớn gan nói.

Chu Tuấn Ngạn không nói một lời nhìn chằm chằm cậu ta, đột nhiên khởi động phi hành khí một lần nữa, vèo một tiếng bay đi.

Noyce thấy đây không phải đường về quân đoàn I, “Anh muốn mang tôi đi đâu, tôi còn phải lên phi thuyền, tốt nhất anh nhanh chóng đưa tôi trở về đi, bằng không thật sự không kịp mất.”

Chu Tuấn Ngạn ngừng lại.

Noyce còn tưởng anh ta thật sự nghe mình nói, xuống xe lại phát hiện đây là nhà nghỉ, “Anh dẫn tôi tới nơi này làm gì, tôi muốn đến cảng.”

Chu Tuấn Ngạn túm cậu ta đi vào, hoả tốc lấy một phòng.

“Từ từ, tôi không lên.” Noyce có dự cảm không ổn, lập tức phản kháng.

Chu Tuấn Ngạn sớm đã chuẩn bị, vừa vào cửa đã đẩy mạnh cậu ta, bản thân cũng vào theo, trêи người mang theo áp suất thấp.

“Đang êm đẹp sao anh đột nhiên bày vẻ mặt y như thượng tướng vậy, đừng cho là tôi sợ thượng tướng thì sẽ sợ anh.” Noyce nhìn tới mức kinh hồn bạt vía, tên này không phải là muốn hắc hóa chứ.

“Không phải cậu nói chúng ta không liên quan sao, vậy tạo ra quan hệ là được.” Chu Tuấn Ngạn kéo kéo cổ áo, nút thắt nghiêm chỉnh bị anh ta giật ra hai cái, lộ ra lồng ngực bao trùm bởi cơ bắp mỏng, khí chất văn nhã không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại cảm giác đẹp đẽ hỗn độn mê hoặc người.

Noyce nhìn trợn cả mắt, nuốt nước miếng, cảm thấy hôm nay Chu Tuấn Ngạn không giống bình thường, trước nay anh ta đều mang vẻ nghiêm túc không chút cẩu thả nào.

Khi anh ta tới gần cậu ta lui lại mấy bước, phía sau lưng Noyce đụng thẳng vào vách tường, “Cái gì mà tạo quan hệ, rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Một chân Chu Tuấn Ngạn chen vào giữa hai chân cậu ta, cách lớp quần áo, làn da hai người dán bên nhau.

Cảm nhận được cái chân kia cọ xát nhẹ giữa hai chân mình, trong nháy mắt da đầu Noyce tê dại, thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi mình, mẹ kiếp mẹ kiếp, anh ta dám dùng đùi cọ nơi đó của mình, giận phun ra: “Anh cái tên này…… A a.” Nói chưa nói xong đã bị hôn xuống.

Đôi mắt Noyce trừng lớn nhìn chằm chằm Chu Tuấn Ngạn gần trong gang tấc, không thể tin được anh ta lại hôn mình, đầu lưỡi anh ta đảo loạn trong khoang miệng, đảo thành một hồ nước xuân, đầu lưỡi bị hút tê rần, ngay cả môi cũng có cảm giác nóng rát, dường như tinh lực dồn hết lên mặt, cả người như đặt mình trong bếp lò.

Nói với bên ngoài là bản thân kinh nghiệm phong phú, thật ra Noyce vẫn còn là xử nam, hoàn toàn không chống đỡ được tấn công kịch liệt như thế, thoáng chốc được hôn đến mức mơ màng, cạp quần bị cởi ra, áo sơmi cũng bị tháo cúc cũng không biết, thẳng đến khi đôi tay nóng bỏng dán lên làn da trước ngực, mới bỗng nhiên giật mình một cái.

“Mẹ kiếp!” Noyce hoàn hồn phát hiện quần áo mình xộc xệch, quần lung lay sắp tuột treo ở trêи ʍôиɠ, cậu ta vừa cử động, quần đã rớt luôn, giờ

thì thật sự gần như trần trụi.

Chu Tuấn Ngạn cười khẽ, “Bây giờ là do chính em làm rớt.”

Noyce chỉ trích, “Trước kia anh không vô sỉ như vậy.”

Chu Tuấn Ngạn nói, “Con người luôn thay đổi.”

Noyce tức giận không thôi, “Chừng nào thì anh hứng thú với đàn ông, trước kia rõ ràng anh thích phụ nữ.”

Chu Tuấn Ngạn nhướng mày, “Khi nào anh nói là anh thích phụ nữ?”

Noyce hà một tiếng, gương mặt ra vẻ tôi đã nhìn thấu anh rồi, “Tôi thấy cả rồi, ở nhà hàng Khải Lệ, anh đi xem mắt một người phụ nữ, nếu anh thích đàn ông, anh sẽ đi xem mắt phụ nữ à?”

Chu Tuấn Ngạn nhớ lại, “Ở nhà hàng Khải Lệ anh chỉ đi qua đấy với em họ, dì muốn ép con bé đi xem mắt, nó không muốn.”

Noyce: “……”

Chu Tuấn Ngạn cười ra tiếng, “Cho nên đoạn thời gian kia em bực bội quái gở, nhìn thấy anh là cáu gắt, là vì nguyên nhân này sao?”

“Mẹ nó, ai thèm cáu gắt, đừng có dát vàng lên mặt mình.” Noyce thẹn quá hóa giận. Ngôn Tình Sắc

“Được thôi, anh không dát vàng, anh dán cái khác.”

Một tay Chu Tuấn Ngạn bế cậu ta lên, hai người cùng nhau ngã lên giường đôi, lúc quay cuồng, hai người bị cuốn vào trong chăn, dán vào nhau càng sát.

“Đồ đạc trêи người anh cộm vào người tôi.” Noyce kêu to, bị ép tới mức thở không thông.

Chu Tuấn Ngạn cười nhẹ, “Bây giờ anh đâu có mặc quân trang.”

Noyce lặng im một chốc, bỗng nhận ra đó là cái gì, bị Chu Tuấn Ngạn ác ý chọc một cái, trong nháy mắt mặt đỏ như ʍôиɠ khỉ, nhiệt độ thân thể tăng lên như bay, giãy giụa kịch liệt, “Tên lưu manh…… A a a.”

Nhiệt độ trong phòng nhanh chóng dâng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.