Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 271: Chương 271: Thay đổi




“Đại điện hạ, bệ hạ muốn giết Jules rồi giá họa cho ngài.” Chu Tuấn Ngạn nói tin tức vừa đưa đến cho Brian.

Mặt Brian vặn vẹo trong chớp mắt, nửa bên mặt chìm trong bóng tối, nửa thiên sứ nửa ma quỷ, cười nhẹ ra tiếng, tiếng cười thấm vào người, “Phụ vương muốn hoàn toàn huỷ hoại ta đây mà, vì Bob mà làm sạch bụi gai trêи đường, ngay cả mẫu hậu của ta cũng lựa chọn Bob, bọn họ còn muốn giết chết Jules.”

Chu Tuấn Ngạn không xen vào một từ.

“Brian à, không ai có thể huỷ hoại anh, chỉ có chính anh mới có thể thôi.” Jules đẩy cửa tiến vào, mười tên binh lính canh giữ ngoài cửa, cũng không ngăn cản cậu.

Cậu đi đến bên người Brian, sau khi ngồi xuống liền ấn đầu anh ta lên vai mình, “Mặc kệ chuyện gì phát sinh, em vĩnh viễn sẽ đứng bên cạnh anh, anh muốn làm cái gì, em đều sẽ ủng hộ anh.”

Brian trở tay ôm lấy cậu, “Yên tâm đi, ta không yếu ớt như em nghĩ đâu, khi đi lên con đường này, ta cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.”

Chu Tuấn Ngạn đẩy mắt kính, ngạc nhiên phát hiện Brian và Jules lại là một đôi, nhưng anh ta nhớ rõ, Brian đã có Vương phi, anh ta cũng không phải kẻ tò mò với việc riêng của người khác, chỉ ngẫm lại, chứ không có ý định dò hỏi chút nào.

Brian không thương cảm lâu lắm, chỉ vài giây đã khôi phục bình tĩnh, nhìn về phía Chu Tuấn Ngạn, “Chu thượng tá, giới thiệu một lần nữa, em ấy là người ta yêu Jules.”

Chu Tuấn Ngạn cũng không ngạc nhiên vì anh ta thẳng thắn, chỉ thấy ngoài ý muốn.

Tuy thời gian Brian thành thân sớm hơn Bob mấy năm, nhưng những năm gần đây cũng không có tin vui truyền ra, bụng đại vương phi vẫn luôn không có động tĩnh, thật ra không phải không sinh được, cũng không phải đại vương phi xác suất sinh con không cao, mà là bọn họ chưa từng cùng phòng, vì bọn họ đều có người yêu riêng của mình.

Không chỉ vì bảo hộ Jules, cũng là vì không cho quốc vương khống chế cuộc đời mình, xử lý hôn nhân của mình, cho nên anh ta cùng đại vương phi có ước định, thông qua kết hôn che giấu tai mắt kẻ khác, tương lai lúc không cần nữa lại giải trừ quan hệ.

Chu Tuấn Ngạn lập tức hiểu ra, bề ngoài quốc vương vẫn bồi dưỡng Brian như thái tử, thật ra vẫn luôn đề phòng anh ta.

Gia tộc Jules là thế lực lâu đời, có được gốc rễ rất sâu, nếu Brian có gia tộc Leon ủng hộ, sau này quốc vương rất khó khống chế anh ta, lão ta sẽ không đồng ý Brian và Jules ở bên nhau.

Nếu Brian kiên trì kết hôn cùng Jules, quốc vương có khả năng làm được mọi thứ, như chỉ định hôn nhân cho Jules, thậm chí giết chết Jules, đoạn tuyệt khả năng anh ta và gia tộc Leon liên thủ.

Ngay lúc đó năng lực Brian còn chưa đủ để ngăn cản quốc vương, không thể chính diện chống lại quốc vương, cho nên từ rất lâu trước kia anh ta đã bắt đầu sắp đặt, tìm được đại vương phi đã có người yêu lại bị người nhà phản đối. Cuộc hôn nhân này đã che dấu 6 năm, hiện tại anh ta đã nhìn thấy cơ hội, không tính toán giấu tiếp nữa.

Đương nhiên, Chu Tuấn Ngạn cũng rất rõ ràng, đại vương tử nói cho mình là có mục đích.

Đặt nhược điểm ra bên ngoài, cho bọn họ thấy quyết tâm hợp tác.

Bởi vì bọn họ có phòng bị, người của quốc vương cũng không thành công.

Khal biết nhiệm vụ thất bại, lập tức đến vương cung.

“Sao lại thất bại?” Quốc vương cau mày, vốn tưởng chuyện này rất dễ dàng.

“Mấy ngày nay Jules vẫn luôn ở trong gia tộc Leon không ra khỏi cửa, hẹn hắn ra đều nói không có tâm tình, không tìm thấy cơ hội.”

“Chẳng lẽ hắn phát hiện ra cái gì à?” Quốc vương không thể không hoài nghi kế hoạch của mình có phải bị lộ rồi hay không.

Đúng lúc này, tiếng thị vệ canh giữ ở bên ngoài truyền vào.

“Thưa đại điện hạ, không có bệ hạ phân phó, ngài không thể đi vào.”

Quốc vương và Khal cả kinh, Brian cố tình đến đây đúng lúc này, làm cho bọn họ buộc lòng phải đoán theo phương hướng kế hoạch đã bị lộ. Còn chưa kịp phản ứng lại, đã thấy Brian mang theo một đám người mạnh mẽ xông tới, vài tiếng trầm đục, có vẻ thị vệ bên ngoài đều đã bị chế ngự.

“Khốn kiếp, Brian, ngươi đây là muốn làm gì?” Quốc vương giận dữ, đập bàn đứng lên.

“Đương nhiên là muốn làm việc phụ vương cũng muốn làm.” Brian vẫn mang dáng vẻ ôn hòa tuấn lãng, nho nhã như cũ. Không khí trong đại sảnh thoáng chốc khẩn trương lên.

Quốc vương tức giận chỉ vào mặt anh ta, “Lập tức mang theo người cút đi cho ta, nếu không cho dù ngươi là con trai ta, ta cũng sẽ không lưu tình, nghe rõ chưa?”

Brian nhếch khóe miệng, “Hóa ra phụ vương vẫn còn coi ta là con trai ngài à, ta vẫn luôn cho rằng phụ vương tính toán cướp đoạt thân phận thái tử của ta, cầm tù ta lại chứ.”

Quốc vương biến sắc, “Ngươi……”

“Phụ vương à, ngài không chỉ già rồi, còn già đến mức mờ cả mắt, là thời điểm nên thoái vị nhường hiền rồi.” Brian nói trắng ra đến mức không cho lão ta chút thời gian chuẩn bị nào.

Quốc vương trầm mặt xuống, “Brian, ngươi muốn soán vị sao?”

Brian mỉm cười nói: “Đây sao lại là soán vị được, ta là thái tử danh chính ngôn thuận, phụ vương xảy ra chuyện, thái tử là ta tạm thời kế vị, đâu có gì xấu đâu.”

“Brian, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, có Tần Vũ giúp ngươi, eo thẳng rồi nên cũng lòng lang dạ sói phải không, ngươi cho rằng ta xảy ra chuyện ngươi có thể kế vị sao, đừng có nằm mơ!” Quốc vương nheo mắt lại, gân xanh trêи trán nổi lên, khủng bố đến cực điểm.

“Phụ vương muốn nói công dân đế quốc Vinh Diệu không đồng ý, hay là mấy lão già ở bộ chính trị và quân bộ kia sẽ hoài nghi phải không?” Brian hỏi.

“Chẳng lẽ không phải sao?” Quốc vương tự tin hỏi lại, lão ta dự liệu trước Brian không dám giết mình.

“Làm phiền phụ vương nhọc lòng, phụ vương yên tâm, ta đã nghĩ xong biện pháp rồi, phần tử khủng bố Phản Tinh Hệ tập kϊƈɦ vương cung, phụ vương trọng thương hôn mê, vì nước không thể một ngày không có vua, ta sẽ tạm thay phụ vương quản lý đế quốc Vinh Diệu, tựa như ban đầu phụ vương tính toán làm với ta vậy.” Brian đĩnh đạc nói, truyền tới tai quốc vương và Khal lại châm chọc đến cực điểm.

Đúng vậy, ban đầu quốc vương cũng tính toán cầm tù đại điện hạ, nhân lúc Tần Vũ chưa trở về, tiếp nhận toàn bộ thế lực trong tay đại điện hạ, dùng để đối phó với Tần Vũ.

“Ngươi cho rằng mọi người sẽ tin sao?” Gân xanh trêи trán quốc vương nhảy lên, sắc mặt càng ngày càng âm trầm.

Lúc này, bên ngoài lại có một đám người tiến vào, tiếng nện bước vô cùng chỉnh tề, rầm rập hữu lực.

Quốc vương cho rằng cứu binh tới, nhìn ra ngoài cửa, trái tim trực tiếp rơi thẳng xuống đáy cốc, vẻ mặt hung ác nham hiểm đến cực điểm, “Chu thượng tá, ngươi dám liên thủ với Brian làm phản, là Tần Vũ bày mưu tính kế cho ngươi làm như vậy sao?”

“Đúng vậy.” Chu Tuấn Ngạn đáp cực kỳ thẳng thắn chân thành, quay đầu nói với Brian, “Đội thị vệ vương cung đã giải quyết xong, Đại điện hạ chuẩn bị làm như thế nào?”

“Phần tử khủng bố Phản Tinh Hệ rất hung tàn, bọn chúng xông vào vương cung làm quốc vương trọng thương, chờ tới khi ta đuổi tới nơi, phụ vương đã thoi thóp, hôn mê nghiêm trọng.” Brian tươi cười xán lạn.

“Ngươi dám lừa gạt công dân, bọn họ sẽ không tin, thượng tướng Berta, nguyên soái Chris cũng sẽ không tin.” Quốc vương rốt cuộc ý thức được con trai cả không nói giỡn.

“Điều này không phiền phụ vương phải nhọc lòng, hơn nữa trừ phần sau là giả, nửa trước đều là thật sự.”

Brian nói khiến quốc vương khϊế͙p͙ sợ không thôi, “Cái gì mà nửa trước đều là thật sự, ngươi nói rõ ràng cho ta.”

“Phụ vương quả nhiên chẳng biết cái gì hết, đứa con thứ hai mà ngài nhìn trúng nhất, Bob cấu kết với phần tử khủng bố Phản Tinh Hệ, ý đồ chế tạo khủng hoảng ở Vinh Diệu tinh, hiện đã bị chúng ta nhìn ra và bắt lại.” Brian tốt bụng giải thích.

“Không có khả năng!” Quốc vương không chút nghĩ ngợi mà phản bác, gã có muốn cướp đoạt thân phận thái tử của Brian, cũng sẽ không ngốc đến mức hợp tác với phần tử khủng bố Phản Tinh Hệ. Bob có mình ủng hộ, sao có thể đi cấu kết với Phản Tinh Hệ được.

“Có hay không, phụ vương sẽ biết nhanh thôi, kế tiếp phải để phụ vương uất ức rồi.” Brian sai người dẫn quốc vương đi giam giữ.

Quốc vương đi đường chửi rủa không ngừng, nhưng người đều bị bọn họ quét sạch hết, hiện tại khắp vương cung đều là người của bọn họ, cho dù quốc vương kêu vang hơn cũng không có ai nghe được.

Brian và Chu Tuấn Ngạn lưu lại đại sảnh vương cung để thương lượng hành động kế tiếp.

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao.

Vương hậu đẩy binh lính che trước mặt bà, nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt Brian, một cái tát giáng xuống, “Ngươi có còn coi ta là mẫu hậu hay không?”

Brian không né tránh, vững chắc ăn cái tát của bà, mặt bị đánh trật đi, Jules bất mãn, muốn tiến lên, bị anh ta ngăn cản, quay đầu đối diện với đôi mắt phẫn nộ của vương hậu, nở nụ cười, “Mẫu hậu này, khi phụ vương muốn phế ta, ngài có coi ta trở thành con trai ngài hay không?”

Vương hậu ngẩn ra, biểu tình không được tự nhiên, nhưng lại lập tức che dấu áy náy mới dâng lên nhờ việc anh ta cầm tù chính phụ vương của mình, tiện đà phẫn nộ nói: “Nếu ngươi không phải con trai ta, ngươi cho rằng ngươi còn có thể đứng ở chỗ này à!”

“Đúng vậy, nếu ta không phải con trai ngài, ngài đã sớm giết ta đi, nhưng mà không có nếu.” Thật ra Brian biết vì sao mẫu hậu đối với mình như vậy, nhưng anh ta cũng không cảm thấy mình sai.

“Brian, lập tức thả phụ vương ngươi ra, ngươi dám soán vị, danh bất chính, ngôn không thuận, không có ai ủng hộ ngươi hết, chỉ cần ngươi quay đầu lại, ta có thể cầu xin phụ vương cho ngươi.” Vương hậu hít sâu rồi nói.

Brian lắc lắc đầu, “Mẫu hậu à, ngài sai rồi, ta đây danh chính ngôn thuận, vì ta là thái tử do chính phụ vương phong, hiện giờ phụ vương bị tập kϊƈɦ bị thương, ta sẽ thay thế phụ vương xử lý hết thảy mọi sự vụ.”

Ánh mắt vương hậu chợt trở nên ác độc, giơ tay lên muốn tát thêm cái nữa.

Brian không lại đứng yên để bà đánh, bắt lấy cổ tay vương hậu, “Mẫu hậu, ta kính trọng ngài, nhưng không có lần thứ hai đâu.”

“Brian, nếu ngươi còn coi ta là mẫu hậu, ngươi lập tức dừng tay cho ta, ta biết đây cũng không phải ý tưởng chân chính của ngươi, là Tần Vũ xúi giục ngươi làm như vậy, đúng hay không?” Tròng trắng mắt của vương hậu có tơ máu, nhắc tới đến Tần Vũ là nghiến răng nghiến lợi, khiến người ta nhìn rõ bà hận Tần gia lẫn Tần Vũ.

“Mẫu hậu, Tần Vũ không xúi giục ta, nếu ta không làm như vậy, người chết sẽ chính là ta, ngài đừng lừa mình dối người nữa, nếu Bob kế thừa vương vị, hắn sẽ không để ta tồn tại, cho dù có các ngài bảo toàn tính mạng, ai lại nguyện ý bị cầm tù cả đời, tới tình trạng này rồi, ta cùng hắn đã không phải đơn thuần phân thắng bại nữa.” Vẻ mặt Brian nghiêm túc, thanh âm lộ ra lạnh lẽo nhàn nhạt.

Vương hậu nghe xong, thân thể cứng đờ, ánh mắt dừng ở đám người Chu Tuấn Ngạn bên cạnh, cảm xúc đột nhiên bạo phát, “Ta không tin, ta không tin, nhất định là Tần Vũ làm, hắn không để chúng ta được yên, đầu tiên là Serrill, hiện tại lại là các ngươi, mục đích hắn muốn chính là huỷ hoại vương thất!”

Brian túm lấy bà, không để bà nhào qua chỗ Chu Tuấn Ngạn, lập tức sai người dẫn bà đi, đồng thời dặn dò thủ hạ trông coi kĩ bà ta, trấn định tham thảo ý kiến kế tiếp của mọi người, xác định phương án rồi hành động.

Cuối tuần là ngày nghỉ náo nhiệt người chen lẫn với người, trong một ngày thế này, cho dù xuất hiện người nào kỳ quái, cũng sẽ không quá khiến người ta chú ý.

Trong dòng người, cùng với một vài nơi tương đối quan trọng xuất hiện hai đám người.

Hai đám người đều ăn mặc bình thường, nhìn như lơ đãng đi tới, thật ra mục đích rất rõ ràng, người sau theo sát kẻ phía trước. Chờ đến lúc khi bọn chúng đi đến nơi không có ai, hoặc là nhân lúc không ai chú ý liền thả gì đó vào nơi kín đáo, người giám thị bọn chúng lập tức lao tới.

Lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng bắt lấy bọn chúng, người xung quanh thấy như vậy thì hoảng hốt, sau đó nhìn bọn họ không thể hiểu được, thẳng đến khi người bắt đối phương lấy ra thứ bọn chúng giấu đi, quần chúng mới sợ tới mức thét chói tai tránh thoát, không ngờ lại là bom.

Một quả bom rất nhỏ, khi nổ lại có thể hủy diệt phạm vi trong cả cây số, uy lực cực đại.

Việc đồng dạng phát sinh ở rất nhiều nơi, bởi vì không ai giải thích, quần chúng chỉ có thể tự mình thảo luận, có người phát chuyện này lên trêи Tinh Võng, phát hiện rất nhiều người cũng trải qua giống như họ.

Quần chúng gặp gỡ nhau tăng gấp mười mấy lần, khiến cho bọn họ rất khϊế͙p͙ sợ, trực giác có việc lớn đã xảy ra.

Cùng lúc đó, Trâu Vệ bỗng nhiên nhận được một tin nhắn, “Việc đã bại lộ, nhanh chóng rút lui.”

Chương 272: Lạc định

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.