Cách Phá Tinh 300 năm ánh sáng, một con tàu tinh hạm cấp B đang di chuyển trên quỹ đạo đã định.
Ngân Hà Liên Bang đối với cấp bậc tinh hạm phân chia từ cao đến thấp, đứng đầu là tinh hạm cấp S vũ trụ thành lũy, tiếp đến cấp A tinh hạm chiến đấu, theo sau còn lại là cấp B tinh hạm chiến đấu, cấp C tinh hạm trọng trang và cấp D tinh hạm tuần tra.
Bởi vì bị hắc ám thú uy hiếp, nhân loại cơ bản ở dưới trạng thái toàn dân toàn binh. Tinh hạm quân dụng cùng tinh hạm dân dụng không khác nhau nhiều lắm. Chỉ là tinh hạm quân dụng bên hông và đuôi cánh sẽ khắc quân hiệu riêng, mà đuôi cánh của tinh hạm dân dụng thì sẽ đánh dấu kí hiệu tinh hạm tương ứng.
Tinh hạm trước mắt này không có quân hiệu, chỉ mang một đóa huyết sắc Diên vĩ* ở đuôi cánh. Nếu có thành viên Liên Bang Quân đoàn 7 ở đây, liền sẽ biết tinh hạm này là tinh hạm tư nhân thuộc về Đội trưởng Đại đội tác chiến số 1 Quân đoàn 7, Thiếu tá Lục Ly.
*Hoa Diên Vĩ (Iris): thuộc họ Diên vĩ, họ Lay ơn (Iridaceae), là một họ thực vật nằm trong (Asparagales). Cây có nguồn gốc từ vùng Địa Trung Hải và phía Nam Châu Âu. Diên vĩ là loài cây lưu niên có thân thảo vươn cao, lá hình lưỡi kiếm và những đóa hoa to nhiều màu sắc với ba cánh và ba đài hoa rũ xuống. Hoa Diên Vĩ được coi là loài hoa mang vẻ đẹp của thánh thần.
Ba ngày trước, Lục Ly và cấp dưới Đại đội tác chiến số 1 Quân Đoàn 7 vừa kết thúc đóng giữ tại Kahn tinh cầu, có thời gian một tháng nghỉ ngơi. Trong số 39 lính gác trên danh nghĩa, trừ bỏ 3 lính gác lựa chọn về nhà thăm người thân, còn lại 36 tên lính gác đều đem tiền lương xài hết, lấy lý do không tín dụng điểm, không nơi để đi, không sống nổi,... ăn vạ tại tinh hạm của Lục Ly. Vì nuôi sống đám cấp dưới, càng vì "nuôi sống" tinh hạm tư nhân này, Lục Ly không thể không dùng thời gian nghỉ ngơi để nghĩ cách kiếm tiền.
Lần này áp giải "tội phạm buôn lậu" Triệu Cảnh Quang từ Trái Đất đến Phá Tinh vốn là nhiệm vụ mà Trung ương Đốc Sát Bộ giao cho dong binh đoàn bên ngoài, lại bị Lục Ly thông qua quan hệ cá nhân mà đoạt mất. Thù lao nhiệm vụ là một ngàn đá năng lượng cấp B, đủ để Diên Vĩ hạm đi một vòng tới Phá Tinh, còn thừa 500 đá năng lượng. Dưới áp lực kinh tế thật lớn, Lục Ly "chó cùng rứt giậu", thuộc tính liền phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, "người bị hại" đứng mũi chịu sào đương nhiên là Triệu Cảnh Quang.
- -
Tầng dưới tinh hạm, phòng tạm giam.
Dáng người ục ịch, đầu hói bụng gồ Triệu Cảnh Quang hoảng sợ đầy mặt mà nằm rạp trên mặt đất, một bàn chân mang giày tác chiến màu đen dẫm lên bụng hắn, nhẹ nhàng mà nghiền nghiền, Triệu Cảnh Quang liền phát ra thét chói tai như heo chọc tiết.
Chủ nhân bàn chân cong eo, lộ ra diện mạo âm nhu. Làm phó quan của Lục Ly, Thẩm Thận đồng thời còn gánh vác nhiệm vụ tình báo, thẩm vấn v.v. Hắn hai tay cắm trong túi, quân trang Quân đoàn 7 màu đen bị hắn mặc một cách cà lất cà phơ, cười như không cười nhìn chằm chằm Triệu Cảnh Quang, chậm rì rì hỏi: "Ba tháng trước, ngày 15 tháng 3 năm 1021 tinh lịch, ông mang theo mười lăm tên lính gác côn đồ tập kích tòa nhà trung ương tinh cầu N-3, bắt cóc bốn dẫn đường chưa kết hợp, qua tay bán cho Hồng Chu* tinh đạo đoàn......"
*Hồng Chu: Nhện Đỏ
Triệu Cảnh Quang run run rẩy rẩy đánh gãy lời nói của Thẩm Thận "Tôi không biết, tôi chỉ phụ trách ra tay với dẫn đường, còn lại không phải tôi làm."
Chân Thẩm Thận từ bụng Triệu Cảnh Quang chuyển lên trên mặt, ngăn chặn miệng hắn "Ta không quan tâm dẫn đường đi đâu, đó là việc của Trung ương Đốc Sát Bộ. Ta tò mò là bốn dẫn đường kia ông đã bán với giá năm ngàn đá năng lượng cấp A, nhưng ta xem tư liệu từ Trung ương Đốc Sát Bộ, bọn họ chỉ đoạt lại ba ngàn đá năng lượng, hai ngàn đá năng lượng còn lại bị ông giấu ở địa phương nào?"
"Không có, không có năm ngàn, chỉ bán có ba ngàn." Triệu Cảnh Quang khóc kêu nói.
"Vậy ý ông là Hồng Chu tinh đạo đoàn gạt ta?" Thẩm Thận âm cuối cao lên, không chút để ý hỏi.
"Là...... Không phải...... Tôi không biết." Triệu Cảnh Quang một trận hồ ngôn loạn ngữ, trên mặt là hỗn hợp nước mắt cùng nước mũi, thần sắc hèn mọn "Tôi thật sự không biết." Tựa như sợ Thẩm Thận không tin mình, hắn đột nhiên quay đầu hướng bên kia phòng tạm giam liều mạng thề "Lục thiếu giáo, tôi thật sự không biết, ba ngàn đá năng lượng, thật sự chỉ có ba ngàn đá năng lượng."
Lục thiếu giáo trong miệng Triệu Cảnh Quang chính là chủ nhân tinh hạm, Lục Ly. Đồng dạng một thân quân trang màu đen, ở trên người Lục Ly lại chỉnh chỉnh tề tề. Áo sơmi xanh đậm, nút áo cài sát hầu kết, cà vạt tối màu không có một tia nếp uốn. Áo khoác màu đen, phù hiệu bạc, quần thẳng cùng quân ủng màu đen bóng lưỡng. Lục Ly ăn mặc tiêu chuẩn đến mức tùy thời có thể tiếp đón Tổng thống Liên Bang, ngay cả Trung ương đốc nghiêm khắc nhất cũng tuyệt đối chọn không ra bất kì tật xấu nào trên người hắn.
Giờ phút này Lục Ly đang ngồi ngay ngắn trên tay vịn ghế, cầm một quyển 《 Khoang sinh thái thực vật nuôi trồng - Những việc cần chú ý 》 xem đến say sưa. Triệu Cảnh Quang khóc lóc kể lể đem ánh mắt hắn hấp dẫn qua, hắn khép lại quyển sách trên tay, ánh mắt ôn hòa mà nhìn về phía Triệu Cảnh Quang "Ta tin tưởng ông"
Hai giọt nước mắt cảm kích bị Triệu Cảnh Quang cố gắng nặn ra, Lục Ly đồng tình mà nhìn hắn, ngữ khí càng thêm ôn hòa "Nhưng thực xin lỗi, phó quan của ta không tin ông. Ông biết mà, một trưởng quan tốt phải học cách lắng nghe ý kiến cấp dưới, cho nên ta không có cách nào can thiệp hành vi của Thẩm phó quan. Đối với thương tổn mà Thẩm phó quan tạo thành với ông, ta sâu sắc đồng tình, nếu như cuối cùng là do tình báo của Thẩm phó quan xảy ra vấn đề, ta sẽ để hắn hướng ông xin lỗi."
Cảm kích đông cứng lại ở trên mặt Triệu Cảnh Quang, Thẩm Thận không kiên nhẫn mà đá đá hắn, lười biếng nói "Nghe được không, nếu mà ta sai, ta sẽ hướng ông xin lỗi."
Triệu Cảnh Quang ôm bụng lại lần nữa kêu rên "Tao phải hướng Trung ương Đốc Sát Bộ tố cáo tụi mày xâm hại an toàn thân thể của tao"
Lục Ly trên mặt lộ ra thần sắc tiếc nuối, hảo tâm nói cho hắn "Triệu tiên sinh sự nghiệp buôn lậu bận rộn, chắc hẳn không có thời gian nghiên cứu pháp luật Liên Bang. Dựa vào Khoản 18 Điều 63 pháp luật Liên Bang, chỉ có công dân Liên Bang mới được hưởng quyền an toàn thân thể. Triệu tiên sinh bởi vì tập kích tòa nhà trung tâm, bắt cóc buôn bán thương tổn dẫn đường đã bị tước đoạt quyền công dân, ta nghĩ Trung ương Đốc Sát Bộ sẽ không tiếp nhận đơn kiện của Triệu tiên sinh."
Thẩm Thận phụt cười, cõi lòng đầy ác ý mà đề nghị "Nếu hắn đã không phải là Liên Bang công dân, đưa đi Phá Tinh quá phí thời gian. Dựa vào lệ thường, phía trước tùy tiện tìm cái sào huyệt hắc ám thú sau đó ném vào đi, dù sao Trung ương Đốc Sát Bộ cùng dong binh đoàn đều làm như thế"
Lục Ly một bộ nghiêm túc suy xét đề nghị này, Triệu Cảnh Quang bất chấp đang giả chết, xoay người ôm chặt lấy đùi Thẩm Thận hô "Tôi nói, tôi nói, vẫn còn hai ngàn đá năng lượng bị tôi giấu ở phế tích số 36 Phá Tinh, tọa độ N22E45."
Thẩm Thận từ trong lồng ngực hắn rút chân ra, nhẹ nhàng đá ngất Triệu Cảnh Quang. Hắn tranh công mà nhìn về phía Lục Ly "Lão đại, hai ngàn đá năng lượng cấp A hẳn là đủ năng lượng cho Diên Vĩ hạm trong ba tháng đi."
Lục Ly đứng lên "Nếu không suy xét đến khoang sinh thái thì còn có thể."
Thẩm Thận vẻ mặt đau khổ "Lão đại, anh thật sự muốn ở bên ngoài Diên Vĩ hạm tạo một cái khoang sinh thái? Chúng ta là tinh hạm cấp B, là tàu chiến đấu, khoang sinh thái gì gì đó là đồ vật dành cho tinh hạm dân dụng, quá mất mặt."
Lục Ly nghe lời này liền gật gật đầu "Đúng là có chút khó coi. Vậy phiền toái Thẩm phó quan giúp tôi nghĩ biện pháp giải quyết nhu cầu rau dưa trái cây của các đại gia trên Diên Vĩ hạm, tôi đã nợ ngập đầu đến sắp phá sản. Đúng rồi, nếu tôi nhớ không nhầm, Thẩm phó quan hình như mỗi lần đều ăn nhiều hơn một phần?"
Thẩm Thận lập tức thay đổi biểu tình, chân chó mà nói với Lục Ly "Lão đại tôi sai rồi, là thẩm mỹ của tôi không tốt, chúng ta dựng khoang sinh thái đi. Phía trên dựng một cái, phía dưới dựng một cái, trái phải mỗi bên một cái, đuôi cánh phía sau còn có thể dựng thêm vài cái."
Lục Ly tán thưởng mà nhìn hắn, sờ sờ đầu cún Thẩm Thận, một bộ biểu tình trẻ nhỏ dễ dạy.
Hai người ra khỏi phòng tạm giam, canh giữ ngoài cửa là một phó quan khác - Ngụy Na giải trừ máy phát xạ tạp âm trong tay. Ngụy Na là một nữ lính gác tương đối hiếm thấy, thân hình cao lớn kiện mỹ, một thân da thịt gần với màu cà phê, thể hiện đây là huyết thống Hoa kiều. Cô trên người không có mặc quân trang, chỉ đơn giản mặc áo bó ngực* cùng quần đen kaki dài, đem dáng người tràn ngập khỏe khoắn cùng đường cong phác hoạ rõ rệt.
*Áo bó ngực:
Tầm mắt Thẩm Thận dừng trên máy phát xạ tạp âm, biểu tình khoa trương "Chuyện vừa mới nói không tính là cơ mật đi?"
Máy phát xạ tạp âm là một phát minh nghiên cứu đắc ý của quân bộ, tạo ra âm tần đặc biệt không những có thể làm lính gác cảm thấy an tĩnh, mà còn ngăn lại khả năng nghe trộm đối thoại.
Ngụy Na mặt vô biểu tình mà trừng mắt nhìn hắn một cái, nói "Suy xét đến vị khách quý đang ở Diên Vĩ hạm làm khách, tôi cần phải giữ gìn vinh dự của Quân đoàn 7 cùng Đội tác chiến số 1"
Thẩm Thận: "......"
Ngụy Na còn muốn nói cái gì, từ bên kia đường, một thuộc hạ khác của Lục Ly, Giang Ba mặt đầy hưng phấn mà chạy tới.
"Lão đại, lão đại, Tiểu khoai sọ phát hiện cách đây không xa có một con tàu trọng trang hạm của Tây Tạp tinh đạo đoàn, các huynh đệ đều chuẩn bị tốt, chỉ chờ chỉ thị của lão đại." Giang Ba vừa nói vừa xoa tay cười hề hề, hận không thể lập tức liền lao ra.
Thẩm Thận đồng tình mà nhìn hắn, Giang Ba không thể hiểu được "Làm sao vậy? Gặp được tinh đạo liền đoạt không phải thói quen của chúng ta sao?"
Lục Ly khụ một tiếng, sửa lại "Thân là Liên Bang quân nhân, loại tinh đạo phá hỏng trị an Liên Bang tựa như khối u ác tính chính là đối tượng mà chúng ta phải kiên quyết chống lại. Hành vi của chúng ta là vì giữ gìn pháp luật Liên Bang, vì nhân loại chính nghĩa."
Ngụy Na: "......"
Thẩm Thận: "...... Vì pháp luật."
Giang Ba: "...... Vì chính nghĩa."
Nêu xong đại nghĩa, Lục Ly thực mau ra lệnh "Giang Ba, cậu đi nói Tiểu khoai sọ mở hình thức ngụy trang, tiểu tổ số 1 bố trí điểm chặn đường, tiểu tổ số 1 và số 2 chuẩn bị mạnh mẽ đánh vào chiến hạm."
Hình thức ngụy trang chính là thông qua một loại ngụy trang thị giác thay đổi hình dáng tinh hạm trong mắt đối phương, trình độ kỹ thuật này Tiểu khoai sọ là hạng nhất, thập phần thực dụng.
Giang Ba gật gật đầu, trong lòng lập tức tính toán lần này bọn họ nên sắm vai tinh đạo đoàn nhà ai? Là Hồng Chu? Hắc Ngục? Hay vẫn là Trầm Mặc Đoàn? Làm một người bệnh mắc chứng lựa chọn khó khăn, Giang Ba quyết định vẫn là lão người quen Hồng Chu đi. "Dựng cờ của Hồng Chu có được hay không?"
"......" Lục Ly.
Hắn lời nói thấm thía mà dạy dỗ Giang Ba "Từ góc độ lâu dài nhìn xem, kéo lông dê không bằng một đầu dê(?), phải cho dê một ít thời gian nghỉ ngơi. Chúng ta lần trước đã làm cho Hồng Chu bị Liên Bang theo dõi, nếu lại thêm lần nữa, Hồng Chu phỏng chừng sẽ lâm vào tình cảnh gian nan. Lần này đổi đầu dê đi."
Thẩm Thận cùng Giang Ba lập tức điên cuồng vuốt mông ngựa "Lão đại anh minh."
Lục Ly không hề xấu hổ mà nhận lấy thuộc hạ ca ngợi, mang theo Ngụy Na chuẩn bị đi phòng nghỉ hạm trưởng để chào hỏi khách quý. Làm một người nợ ngập đầu còn phải nuôi cả một thùng cơm tinh hạm, Lục Ly không thể không nỗ lực khai thác các loại con đường kiếm tiền. Giống như giúp đỡ Trung ương Đốc Sát Bộ đi một chuyến đến Phá Tinh lấy một ít thù lao, hoặc là tiện đường mang vài hành khách không tiện lộ diện, tựa như Liên Bang thượng tướng Trang Vĩ đang ở trên Diên Vĩ hạm.
Làm một trong bảy thượng tướng của Liên Bang, cũng là quân đoàn trưởng Quân đoàn 3, Trang Vĩ dấu diếm thân phận đi tới phá tinh vì nguyên nhân gì Lục Ly cũng không cảm thấy hứng thú. Nếu không phải có quan hệ với thủ trưởng Lý chấn Ngôn, Lục Ly cũng sẽ không nhận cái phiền toái này.
Tại cửa phòng hạm trưởng, Ngụy Na bị lính gác cận vệ của Trang Vĩ cản lại. Trước mắt toàn bộ Diên Vĩ hạm, phòng nghỉ hạm trưởng là phòng trang hoàng tốt nhất. Vì tiết kiệm đá năng lượng, Diên Vĩ hạm trừ bỏ giữ lại vũ khí chiến đấu bên ngoài, cơ sở phương tiện "có hoa không có quả" khác đều bị dỡ bỏ. Hạm viên khoang chỉ còn lại võng, mượn lời của Lục Ly mà nói thì đây cũng là vì bồi dưỡng thói quen mộc mạc chịu khó của hạm viên. Giang Ba lén phun tào, Diên Vĩ hạm trừ bỏ vũ khí phương tiện, sạch sẽ giống như là mới vừa bị tinh đạo cướp sạch giống nhau. Những hành khách trước đây đều không có ý kiến, bọn họ cũng không dám ở trước mặt Lục Ly nói. Nhưng tình huống của Trang Vĩ đặc thù, Lục Ly không thể không đem nơi mình ở nhường ra. Đương nhiên, Trang Vĩ cũng đưa ra thù lao làm Lục Ly vừa lòng.
"Trang tướng quân." Lục Ly gõ mở cửa.
"Lục thiếu giáo."
Đứng trước cửa sổ ngắm sao, Trang Vĩ cười đáp lại Lục Ly. Ông năm nay đã gần sáu mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn chỉ khoảng đầu bốn mươi. Làm lính gác cường đại nhất Liên Bang đã vài thập niên, trên người Trang Vĩ không có chút khí tức quân nhân nào, ngược lại mang đến cho người ta một loại cảm giác nho nhã. Nếu như không nói, người khác thấy thì chỉ biết đem ông coi như một học giả, mà không phải vị tướng quân thiết huyết của quân đoàn Liên Bang.
"Ngài đã cảm thấy quen hơn chưa?" Lục Ly đối với Trang Vĩ thái độ thập phần tôn kính. Hắn từ nhỏ nghe truyền kì về Trang Vĩ mà lớn lên, có đoạn thời gian Trang Vĩ còn từng là thần tượng của hắn. Cùng với những lính gác xuất thân gia đình quý tộc quân nhân bất đồng, Trang Vĩ xuất thân từ gia đình bình thường, sau khi gia nhập Quân đoàn 3, hoàn toàn là dựa vào quân công từng bước một đi tới vị trí thượng tướng Liên Bang, cũng là người duy nhất xuất thân bình thường trong bảy thượng tướng.
"Rất tốt, phòng nghỉ phong cảnh thực không tệ, từ nơi này dọc đường có thể nhìn thấy cảnh đẹp vũ trụ" Trang Vĩ tiếp đón Lục Ly ngồi xuống "Lục thiếu giáo có chuyện gì sao?"
Lục Ly hơi hơi khom người "Diên Vĩ hào dự tính nửa giờ sau sẽ có một hoạt động quân sự nhỏ, hy vọng sẽ không khiến Trang tướng quân khó xử"
"Tất nhiên sẽ không, là nhằm vào Tây Tạp tinh đạo đoàn tinh hạm phía trước sao?"
Lấy thực lực của Trang Vĩ, chỉ sợ trước khi Tiểu khoai sọ phát hiện Tây Tạp tinh đạo đoàn thì cũng đã phát hiện tinh hạm của đối phương. Lục Ly không hề che giấu, thẳng thắn mà nói "Ngài hẳn là biết, muốn nuôi một cái tinh hạm cấp B thật sự là quá phí đá năng lượng, tôi không thể không tìm kiếm một ít trợ giúp từ bên ngoài."
Trang Vĩ ha ha nở nụ cười, hài hước mà nói "Ta thực lý giải cảm giác này, năm đó Tinh Vân hạm của ta có thể bảo lưu tới bây giờ, cũng ít nhiều nhờ sự trợ giúp mạnh mẽ của tinh đạo đoàn. Ta tin rằng lúc này Tây Tạp nhất định sẽ không bủn xỉn."
Lục Ly "......"